Tự Cẩm - 130

Cập nhật lúc: 2025-12-05 01:31:28
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Tự nhanh tay lẹ mắt đỡ Tú nương t.ử ngủ vùi.

" A Man, dìu nàng ."

A Man còn đang ngây như phỗng.

" A Man." Khương Tự bất đắc dĩ, cao giọng.

" Có!" A Man lúc mới như ở trong mộng mới tỉnh, chóng mặt tới, một cái tay kẹp Tú nương t.ử ở nách.

Thu xếp cho Tú nương t.ử xong, Khương Tự đem đồng trâm nhặt lên từ đất đặt ở bên gối nàng.

Cuối cùng thoáng qua phụ nhân ngủ say, Khương Tự thở dài một thể thấy, tới tây phòng.

Trên giường Tây phòng còn nam nhân nửa đêm ý đồ lăng nhục Tú nương tử.

" Cô nương, nên gì bây giờ?" A Man thấp giọng hỏi.

" Cây d.a.o phay ?"

A Man trở về đông phòng lấy d.a.o phay tới.

Khương Tự cầm d.a.o phay khua khua hạ nam nhân, lạnh lùng : " Chặt đứt ."

" Gì cơ?" A Man hai tay đỡ cằm, thanh âm đều mất nhịp.

Hôm nay nhận xung kích chút lớn, trời xanh chứng giám, nàng chỉ là một tiểu nha yếu đuối mà thôi!

Úc Cẩn đồng học núp trong bóng tối tùy thời chuẩn nghĩ cách cứu viện trong lòng vô ý thức duỗi tay mò xuống bên cạnh tìm tòi, chỉ cảm thấy chỗ háng gió lạnh vi vu.

Hắn nhất định là lầm.

"Còn động thủ?"

" Cô, cô nương, ngài chặt đứt gì cơ?"

Thiếu nữ thần sắc bình tĩnh, dùng giọng điệu " hôm nay ăn gì" chút rung động nào : " Tất nhiên là cái thứ hại nữ nhân của ."

Úc Cẩn: "..."

Hắn căn bản hiểu A Tự đang gì cả.

"Cô nương, vẫn là tiểu tỳ tới ." Mắt thấy cô nương nhà chuẩn động thủ, A Man ngón tay phát run nhận lấy d.a.o phay.

Chillllllll girl !

Nhìn nam nhân đang ngủ say lộ vẻ ngây thơ vô tri, A Man thế mà sinh mấy phần ghen tị, quyết định chắc chắn giơ d.a.o phay lên.

Úc Cẩn khỏi nín thở.

" Từ từ."

A Man nhẹ nhàng thở một .

" Xử lý ở đây sẽ lưu vết máu, tiên mang ."

A Man vội vàng cất kỹ d.a.o phay, nhấc nam nhân lên.

Khương Tự trong trong ngoài ngoài kiểm tra một phen, xác định để dấu vết gì lúc mới rời khỏi nhà Tú nương tử.

Toàn bộ ngôi làng vẫn bao phủ trong bóng đêm, xa xa thể thấy từng ánh đèn bên bờ sông Kim Thủy.

Khương Tự một lời lên phía , A Man khiêng nam nhân lợn c.h.ế.t nhắm mắt theo đuôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-cam/130.html.]

Không bao lâu, Khương Tự rốt cục dừng .

Nàng dừng ở một tòa nhà, mượn ánh sáng yếu ớt thể thấy tường viện nhà cao hơn so với những gia đình khác, ngói xanh tường trắng chính là xây đến hai năm.

Khương Tự chỉ chỉ cổng nhà , hiệu A Man thả xuống.

" Cởi quần ."

A Man chớp mắt mấy cái, thấy Khương Tự quả thực chơi, nhắm mắt lột quần nam nhân xuống, lộ cái m.ô.n.g trắng bóng.

Úc Cẩn theo phía hai chủ tớ ngẩng đầu trời, nhẹ nhàng thở một .

Có trời mới dùng bao nhiêu tự chủ mới vượt qua xúc động tay ngăn cản.

Nha đầu ngốc , tùy tiện m.ô.n.g nam nhân khác sẽ đau mắt hột hả!

" Dao phay cho ."

A Man sắp : " Cô nương, vẫn là tiểu tỳ tới , đừng ô uế tay của ngài."

" Cho m.ô.n.g một đao, đừng c.h.é.m c.h.ế.t là ."

kinh nghiệm, chặt đứt cái thứ gây mạng là một chuyện phiền phức. Khương Tự chút tiếc nuối nghĩ.

" Đi thôi." Mắt lạnh A Man bận bịu xử xong, Khương Tự lấy khăn xoa xoa tay.

Chủ tớ hai dần dần ném Vương gia trang lưng, Khương Tự đột nhiên ngừng .

"Ngươi theo tới lúc nào?"

" Ai?" Vừa Khương Tự như , A Man giật nhảy dựng, lập tức khẩn trương trái .

Khương Tự bình tĩnh qua một phương hướng, môi son khẽ nhếch.

Một ảnh thẳng tắp thon dài dần dần từ trong bóng tối .

" Sao là ngươi?" A Man giật thôi.

Khương Tự chút nào ngoài ý .

Mùi của vô luận kiếp là kiếp nàng đều quá quen thuộc, một khi tới gần thể phát hiện .

" A Man, ngươi chờ ở đây. Dư công tử, mời theo ." Khương Tự về phía .

Úc Cẩn kiên trì đuổi theo, cứ việc mặt hiện, nhưng trong lòng nghi hoặc cực kỳ.

Hắn giấu như , đến tột cùng phát hiện? Nàng về sẽ coi thành biến thái cuồng theo dõi chứ?

Hai về phía hơn mười trượng mới dừng .

Khương Tự bỗng nhiên , trầm mặt hỏi: " Dư công t.ử vì theo dõi ?"

Úc Cẩn nhẹ nhàng đụng đụng cái mũi.

Nếu nàng hỏi trực tiếp như , chỉ thể đem thiên phú da mặt dày phát dương quang đại.

" Khương cô nương hiểu lầm, theo dõi ngươi, mà là bảo hộ ngươi."

"Bảo hộ ?" Khương Tự nhướng mày," Dư công t.ử chẳng lẽ coi như hài t.ử mà lừa gạt? Ngươi chẳng quen, càng mở miệng nhờ giúp đỡ, Dư công t.ử lúc xuất hiện ở đây là bảo hộ ?"

Úc Cẩn nhẹ nhàng thở dài.

Thanh âm của trong sáng của thiếu niên cùng trầm thấp của thanh niên, tiếng thở dài phảng phất như cơn gió buổi sáng giữa đồng ruộng phất qua lòng .

Loading...