Tự Cẩm - 128

Cập nhật lúc: 2025-12-05 01:28:49
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" Nữu Nữu, con mau đây ! Nữu Nữu của nương, nương nhớ con, thật sự nhớ con... Nương , con nhất định sẽ trở về..."

A Man rón rén đến bên Khương Tự, Tú nương t.ử như điên mắt đầy vẻ đồng tình.

Khương Tự nhẹ nhàng thở dài.

Đáng thương tấm lòng cha trong thiên hạ, nữ nhi của Tú nương t.ử an nghỉ bụi hoa Thược Dược, rốt cuộc về nữa.

Nàng cách nào đem nữ nhi sống sờ sờ trả cho Tú nương tử, nhưng chí ít thể giúp Tú nương t.ử báo thù!

Tú nương t.ử ở trong sân kêu một trận, kéo cửa sân xông ngoài, xa xa thể tiếng la thê t.h.ả.m của nàng truyền đến: "Nữu Nữu, con ở ? Sao con trốn tránh chịu gặp nương? Chỉ cần con , con cái gì nương đều đồng ý với con ——"

Hơn nửa đêm, tiếng la của Tú nương t.ử cơ hồ truyền khắp nửa cái làng, nhanh liền hàng xóm ngoài, bất mãn quát: " Tú nương tử, đừng ầm ỹ nữa, con gái của ngươi về , ồn ào đến nỗi ngày ngày đều yên!"

" Ngươi bậy, ngươi dựa cái gì nữ nhi của về ? Nó trở về, nó rõ ràng trở về!"

Bên ngoài một trận ồn ào, khuyên : " Thôi, bỏ , Tú nương t.ử cũng đáng thương, so đo với nàng gì. Để nàng náo , náo đủ sẽ ngủ thôi."

Thanh âm thở dài liên tiếp truyền đến.

A Man trốn ở cửa sân nhỏ giọng hỏi: " Cô nương, tiểu tỳ thấy Tú nương t.ử thật sự điên , ngài tìm nàng chi nha?"

" Chờ một lát đừng chuyện, cứ ." Trong bóng tối, thanh âm của thiếu nữ phá lệ tỉnh táo, trong sự tỉnh táo một loại kiên quyết khó hiểu.

Tú nương t.ử chân đất chạy một vòng, nghiêng ngả lảo đảo chạy trở về: "Nữu Nữu nhất định đang ở trong phòng chờ , Nữu Nữu , phố mua bánh quế cho mà..."

Đừng A Man thể đ.á.n.h bại mấy nam nhân, tâm cực mềm, nước mắt liền rớt xuống.

Thì nữ nhi của Tú nương t.ử là mua bánh quế cho Tú nương tử, Tú nương t.ử thật là đáng thương...

Mắt thấy Tú nương t.ử sắp chạy sân viện, Khương Tự mang theo A Man vội vàng trở về tây phòng.

A Man là khẩn trương: " Cô nương, Tú nương t.ử nếu tới tây phòng bây giờ?"

Nàng thể một chưởng bổ ngất nam nhân khốn kiếp , nhưng đối mặt với Tú nương t.ử đáng thương chút xuống tay .

Khương Tự trả lời A Man, trở tay rút trâm cài vén tóc đen xuống, tùy ý để tóc đen như suối rũ xuống.

"Cô nương?"

Khương Tự nắm khung cửa, lẳng lặng bên ngoài.

Tú nương t.ử tóc tai bù xù chạy , đại khái là quá gấp, khi bước lên bậc thang thì té thẳng về phía , ngã ngay của nhà chính.

Đồng trâm trong tay nàng rớt xuống, rớt ở cách đó xa.

" Trâm, cây trâm của Nữu Nữu..." Tú nương t.ử vươn tay bò về phía , sắc mặt tái nhợt, thần sắc mê loạn, giống như lệ quỷ từ Địa Ngục bò , mang theo tuyệt vọng cùng hi vọng mà bò nhân gian.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-cam/128.html.]

A Man vô ý thức lui nửa bước.

Khương Tự xoay chuyển lòng bàn tay, từng điểm huỳnh quang từ trong lòng bàn tay chui , mang theo hào quang nhỏ yếu dán sát mặt đất bay về phía Tú nương tử.

Chillllllll girl !

Huyễn Huỳnh chui từ tai trái Tú nương tử, từ tai chui , cuối cùng trở trong lòng bàn tay Khương Tự.

Toàn bộ quá trình ngoại trừ chủ nhân của Huyễn Huỳnh, ai phát giác .

Tú nương t.ử vẫn như cũ cố gắng bò về phía đồng trâm phía , A Man vẫn dọa kinh sợ khẽ nhếch miệng.

Mà lúc , một thanh âm yếu ớt vang lên: " Nương ——"

A Man vội vàng che miệng, Khương Tự chậm rãi về hướng Tú nương t.ử suýt nữa thành tiếng.

Cô nương , đừng dọa như !

Phản ứng còn lớn hơn cả A Man chính là Tú nương tử.

Nàng ngay cả đồng trâm đều quên nhặt, đột nhiên ngẩng đầu, kinh ngạc qua thiếu nữ ở cách đó xa.

Thiếu nữ mái tóc đến eo, bởi vì châm đèn, ở trong bóng tối lộ một khuôn mặt nhỏ trắng nõn m.ô.n.g lung.

" Nữu Nữu ——" Tú nương t.ử kích động bò lên.

Giọng của thiếu nữ bình tĩnh lay động: " Nương, chớ tới gần con, bằng con ."

Tú nương t.ử đột nhiên dừng thể vọt qua, năng lộn xộn: " Không tới gần, nương tới gần, Nữu Nữu con đừng ..."

Ngừng một lát, Tú nương t.ử si ngốc qua nữ nhi: " Nữu Nữu, mấy ngày qua con ? Nương nhớ con thật khổ..."

Thiếu nữ yếu ớt thở dài: " Nương, nữ nhi kỳ thật c.h.ế.t."

A Man trốn ở tây phòng: "..."

Tú nương t.ử đột nhiên bịt miệng, run lên cầm cập.

Nàng xem nhào lên ôm lấy nữ nhi ngày nhớ đêm mong, nhưng nhớ tới lời nữ nhi một cử động nhỏ cũng dám.

" Nương, cho kỹ."

Tú nương t.ử gật đầu.

Khương Tự mà sinh lòng đành lòng, vở kịch nhất định diễn tiếp.

Nàng tin tưởng, đây cũng là lời mà nữ nhi của Tú nương t.ử với mẫu của .

" Nương, nữ nhi là Trường Hưng Hầu thế t.ử hại c.h.ế.t. Trường Hưng Hầu thế t.ử gặp nữ nhi lớn lên xinh , liền bắt nữ nhi tới Trường Hưng Hầu phủ, khi lăng nhục xong thì g.i.ế.c nữ nhi chôn ở vườn hoa Thược Dược trong hoa viên của bọn họ. Nữ nhi an nghỉ mặt đất, hàng đêm tiếng gọi nữ nhi của nương, cho nên mới thể đến đây gặp nương một cuối..."

Loading...