Khương Tiếu là trợn mắt há hốc mồm: " Tứ , cướp hôn kìa!"
Khương Tự cũng đờ , chậm chậm : " Không cướp hôn, hẳn là... Gây chuyện..."
Nhị Ngưu đây là đang gì?
Chó lớn đang Khương Tự suy đoán động cơ tựa như cảm ứng Khương Tự đăm chiêu, thế mà thoáng qua phương hướng xe ngựa, đắc ý run lên da lông.
Mọi lúc mới thấy rõ, kẻ đầu sỏ dẫn đến trận biến cố là một con ch.ó lớn.
" Mau đ.á.n.h c.h.ế.t con ch.ó dại !" Hộ vệ trong đội ngũ đón dâu quát lớn.
Lại hiểu quy củ hô: "Không thể đ.á.n.h c.h.ế.t, ngày đại hỉ nên thấy máu, đem súc sinh đuổi là !"
Đại mã đang đau đến đá thẳng chân : "..." Chảy m.ô.n.g nó m.á.u ?
Mấy hộ vệ lập tức vây về phía chú chó.
Khương Tiếu cơn khẩn trương kéo mạnh ống tay áo Khương Tự: " Không , chú ch.ó gặp xui xẻo!"
Khương Tự: "..."
Giọng điệu quan tâm của Tam tỷ với Nhị Ngưu đây là chuyện gì?
" Thôi, thôi..." Quý Sùng Dịch vững thể, mặt đen .
Lúc đón dâu bởi vì một con ch.ó mà từ ngựa ngã xuống, đây cũng quá mất mặt , loại tình huống đương nhiên mau chóng rời là nhất, chẳng lẽ còn cùng con ch.ó đại chiến một trận ?
Đáng tiếc tân lang quan tâm tư dàn xếp thỏa, ch.ó lớn nghĩ như .
Chỉ thấy chú ch.ó đang bao vây bay vọt một cái liền từ khe hở thoát , thuận thế ngậm lấy mũ của tân lang quan, vắt chân lên cổ mà chạy.
Chillllllll girl !
Người xem náo nhiệt con ch.ó gan to bằng trời kinh sợ, nhưng một nghĩ đến ngăn cản, một lúc lâu tân lang quan đỉnh đầu trụi lủi, vang.
Quý Sùng Dịch mặt đen thành đáy nồi, trong lòng phẫn nộ đó sinh mấy phần mờ mịt.
Những ngày , bên tai ngoại trừ phụ răn dạy chính là mẫu thở dài, còn ánh mắt bất mãn của tỷ mặc dù rõ.
Nhà rõ ràng vẫn là nhà của , nhưng ở trong mắt của từng chút trở nên xa lạ, loại xa lạ mang đến áp lực như bóng với hình cơ hồ cho nổi điên.
Trong lòng của vẫn an ủi , chỉ cần chịu đựng đến thành là , tương lai học hành cho giỏi một phen thành tựu, ai còn sẽ chỉ trở việc cưới dân nữ nữa?
Thế nhưng vạn vạn nghĩ tới, hỉ sự tâm tâm niệm niệm bởi vì một con ch.ó mà tì vết.
Hắn chỉ sợ là tân lang quan mất mặt nhất !
" Tam công tử, vẫn là lên ngựa ." Quản sự một nữa dắt tới một con ngựa, hạ giọng khuyên nhủ.
Quý Sùng Dịch miễn cưỡng gật đầu, yên lặng lên ngựa, theo đội ngũ một nữa náo nhiệt lên, tiền mừng cùng kẹo mừng vung đầy trời, tiếng kèn vui mừng ở trong tai sức mạnh.
Khương Tiếu vịn cửa sổ, khi tỉnh táo than một tiếng: "Nhà ai nuôi ch.ó ẩu như thế nhỉ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tu-cam/118.html.]
Làm thật xinh !
Khương Tự tiếp, ánh mắt vượt qua đám rơi một , trong lòng hiểu chút nào.
Úc Thất thế nào chuyện xảy liên quan đến ở trong đám xem náo nhiệt?
Kiếp , rõ ràng tham gia hôn lễ của Quý Sùng Dịch.
Úc Cẩn do Hiền Phi sinh , mà Hiền Phi là cô ruột của Quý Sùng Dịch.
Hôm nay Quý Sùng Dịch đại hôn, về tình về lý Úc Cẩn đều nên xuất hiện ở hiện trường hôn lễ An Quốc Công phủ.
Ở kiếp , cũng xác thực như thế.
Cho nên khi tình huống khác biệt với kiếp , Khương Tự kinh ngạc cực kỳ.
Từ khi nàng trùng sinh đến nay, xác thực đổi nhiều chuyện, mà những chuyện đó là nàng cố ý gây nên, chuyện nàng hề nhúng tay theo lý thuyết hẳn là theo quỹ tích kiếp phát triển tiếp.
Là điều gì Úc Cẩn đổi?
Khương Tự nhất thời tâm loạn như ma, nghĩ đầu mối.
Đầu đám , Úc Cẩn nghênh đón ánh mắt của Khương Tự, khẽ với nàng.
Khương Tự phản xạ điều kiện lập tức buông màn cửa xe xuống.
Tấm màn thêu trúc văn mỏng thấu lịch sự tao nhã còn đang nhẹ nhàng lắc lư, giống như thiếu nữ lắc lư tâm sự.
Úc Cẩn thấy phản ứng của Khương Tự, nao nao, đáy mắt toát mấy phần mất mát, đó bất đắc dĩ , ở trong biển yên lặng rời .
Khương Tự c.ắ.n cắn môi, ma xui quỷ khiến đem màn cửa nhấc lên.
Ngoài cửa sổ vẫn nhốn nháo, nhưng thấy ảnh nữa.
Khương Tự buông màn cửa sổ xuống, dựa vách xe trầm mặc.
" Tứ , chú ch.ó hù đến hả?" Khương Tiếu phát giác thần sắc Khương Tự khác thường, một cái tay chạm đầu vai đối phương.
Cũng chỉ là một chuyến đến Trường Hưng Hầu phủ, mà tỷ hai tự nhiên mà cận với như thế.
" Không ." Khương Tự .
Nhị Ngưu chính là một con ch.ó chịu cô đơn, trêu đùa tân lang quan một chút tính là gì, kéo một cỗ t.h.i t.h.ể từ trong hoa viên Trường Hưng Hầu phủ đường cái tản bộ, nàng cảm tạ trời đất lắm .
Khương Tự nghĩ tới đây, đột nhiên cảm thấy Úc Cẩn cũng dễ dàng gì.
Thân là chủ nhân, hẳn là ít thu thập cục diện rối rắm nhỉ?
Úc Cẩn đang Khương Tự đồng tình trở căn nhà trong hẻm Tước Tử, hô một tiếng với cái sân trống rỗng: "Nhị Ngưu, đây!"
Không bao lâu, Nhị Ngưu vẫy đuôi , vui vẻ chạy đến mặt Úc Cẩn nhả mũ của tân lang quan xuống.