của tổ chức cứ nhất quyết hỏi bà từng khoản tiền tiêu .
Bà …
Thời gian qua lâu như , bà thể nhớ rõ .
Diệp Tam Thu Vương Hiểu Vân tinh thần chút , cong cong khóe môi.
Xem chiêu của cô hữu dụng.
Nếu , cô chơi lớn hơn một chút.
Diệp Tam Thu nhe răng với Vương Hiểu Vân: “Chúng còn tính với bà một khoản nợ khác, tính… về bệnh đau n.g.ự.c của bố chồng .”
Câu , cô là chằm chằm mắt Vương Hiểu Vân mà .
Diệp Tam Thu dứt lời, Vương Hiểu Vân cả và ghế đều ngã ngửa .
“Rầm” một tiếng, Vương Hiểu Vân cả và ghế đều ngã xuống đất.
Gây động tĩnh lớn như , mà bên ngoài ai xem, ngay cả tiếng bước chân cũng thấy.
Xem chính ủy Vương yên tâm về hai họ.
mà…
Khoảnh khắc đặc sắc tiếp theo thể chỉ cô và Lục Tư Năm hai xem , nên thêm vài khán giả nữa.
Diệp Tam Thu hiệu cho Lục Tư Năm.
Lục Tư Năm gật đầu, khi Diệp Tam Thu dậy về phía Vương Hiểu Vân, nhân lúc vợ che khuất tầm mắt của Vương Hiểu Vân, từ từ lùi đến cạnh cửa, nhẹ nhàng mở cửa ngoài.
Diệp Tam Thu đến bên cạnh Vương Hiểu Vân, che khuất cửa, xổm xuống, Vương Hiểu Vân đang ngã mặt đất, : “Sợ ? Sớm như thế, lúc đầu cần gì chuyện thất đức đó.”
Sắc mặt Vương Hiểu Vân trắng bệch, ôm run lẩy bẩy.
Ánh mắt căn bản dám thẳng Diệp Tam Thu.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Trong lòng hoảng c.h.ế.t .
Con tiện nhân tại đột nhiên nhắc đến bệnh đau n.g.ự.c của lão Lục?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/truyen-tn-70-vo-chong-van-nguoi-ghet-dai-vien-noi-dien/chuong-413.html.]
Nó phát hiện điều gì ?
Còn cả những lời nó …
Cái gì gọi là sớm như thế, lúc đầu cô hà tất chuyện thất đức đó?
Trong lòng cảm thấy Diệp Tam Thu thể nào .
Năm đó khi cô chuyện đó, ngay cả một khôn ngoan như ông nội cũng phát hiện , Diệp Tam Thu một con nhóc nhà quê thể ?
, nhất định là con nhóc c.h.ế.t tiệt đó đang gài bẫy !
Vương Hiểu Vân chính thuyết phục.
Bà từ từ trấn tĩnh .
Lạnh lùng : “ cô đang gì.”
Diệp Tam Thu một bên chú ý động tĩnh ở cửa, một bên tiếp tục kích thích dây thần kinh của Vương Hiểu Vân.
Cô vỗ nhẹ vai Vương Hiểu Vân, bà như một con châu chấu kinh động, lùi , ánh mắt cảnh giác Diệp Tam Thu.
Diệp Tam Thu với Vương Hiểu Vân, đổi chủ đề: “Quên cho bà , nơi con gái bà Trần Tuệ Như xuống nông thôn là do và Lục Tư Năm cố ý chọn cho nó, bà hài lòng ?”
Nói liếc Vương Hiểu Vân, đắc ý : “Dù hài lòng, Lục Tư Năm cũng hài lòng.”
Cảm xúc mới trấn tĩnh của Vương Hiểu Vân kích động, bà như một con gà mái già xù lông, vung móng vuốt về phía Diệp Tam Thu: “Con tiện nhân, mày dựa cái gì mà đối xử với con gái tao như ?”
Bà , tự dưng nơi con gái xuống nông thôn đổi?
Lúc đầu bà nghi ngờ hai kẻ điên !
Hóa thật sự là do hai đứa nó !
Nghĩ đến lúc xuống nông thôn con gái chỉ mang theo 13 đồng 5 hào, Vương Hiểu Vân liền hận thể xé nát Diệp Tam Thu.
Đó là biên cương, điều kiện gian khổ, vật tư khan hiếm…
Bà cũng dám tưởng tượng, con gái sống sót như thế nào!
Bà bây giờ hoài nghi, tiền mà con gái tiết kiệm cũng hai kẻ điên lấy !
Đó là tiền mà con gái tiết kiệm bao nhiêu năm.