Truyền thuyết Như Ý phục yêu - 5.7

Cập nhật lúc: 2025-09-21 12:17:29
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ thấy bé cô bé tóc tết hai bên mặc yếm đỏ bay lơ lửng , ôm ổ khóa trong lòng.  

"Ha ha ha ha, đứa bé ngoan!"  

bay vút lên , nắm lấy dây lưng Trần Tư Tề, mang nhảy đại sảnh.  

Tưởng Thiếu Thiên cũng nhanh chóng đuổi theo.  

Lúc chúng rời bảo tàng, nhiều khí linh trốn phía đều ló đầu .  

Có mỹ nhân mặc cổ phục, thanh niên tuấn tú nho nhã, cũng ông lão lụ khụ, họ vẫy tay chào chúng .

Từ từ tỉnh dậy, thật là náo nhiệt.  

"Cảm ơn các bạn!"  

"Tạm biệt! Lúc khác đến chơi nhé!"  

Đưa Trần Tư Tề đến bệnh viện dưỡng sức xong, và Tưởng Thiếu Thiên xa, đem Hà Sinh về giao cho gia tộc Ô ở Hạnh Thành.  

"Bên trong còn một hắc linh, bọn họ là vợ chồng, đừng trấn áp riêng, cho họ ở cùng ."  

Người nhà họ Ô sững sờ, cùng vội gật đầu: "Vâng, ."  

Lúc rời , để đôi tượng gốm vũ nữ nhiều màu.  

Về đến Phượng Thành, ngủ một giấc say như c.h.ế.t trong ký túc xá.  

Sau khi mệt mỏi là sự mệt mỏi tràn ngập.  

Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.

Mơ màng, thấy tiếng thì thầm của bạn cùng phòng.  

"Lục Khả xin nghỉ , bà nội cô mất ."  

"Á? Sao thế? Không khá hơn ?"  

"Ôi, lẽ là hồi quang phản chiếu thôi."  

trở , trần nhà màu trắng chớp mắt.  

Điện thoại rung lên vài tiếng.  

cầm điện thoại lên xem.  

"Chị Như Ý! Cứu em! Em mất tượng gốm vũ nữ, ông nội em sẽ g.i.ế.c em!"

"Chị Như Ý! Chị đừng ngủ nữa! Tỉnh dậy !"

"Cứu cái mạng chó của em , chị ơi!" 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/truyen-thuyet-nhu-y-phuc-yeu/5-7.html.]

À, ồn ào quá.  

 

NGOẠI TRUYỆN

Ta là Hà Sinh, từ khi trốn thoát khỏi Hạnh Thành, một trốn chạy đến Phượng Thành.  

Phu nhân của ở nơi .  

Ta tìm nàng, còn tìm cho nàng một thể .

Đây là thứ năm phụ , nhưng vận khí , khỏi cửa gặp tai nạn, tông thành tàn phế.  

Đêm khuya, từ xương sống thoát , định tìm kẻ phụ tiếp theo, thì phía gọi :  

"Ngươi là sứ giả Âm phủ ?"  

Ta đầu .  

Là một bà lão tóc bạc trắng.  

sợ hãi bộ dạng xương khô của , chỉ mở to đôi mắt .  

"Ngươi đến để đưa ?"  

Ta gì, bà giơ tay chạm xương ngón tay .  

"Cuối cùng ngươi cũng đến , mệt mỏi lắm ."  

" ngươi thể vài ngày nữa hãy đưa , ngày mai cháu gái sẽ đến bệnh viện thăm , gặp nó cuối."  

Ta cơ thể bà.  

Có vẻ thể động đậy nữa.  

Ta nghĩ đến phu nhân của .  

Lúc nàng c.h.ế.t cũng như , trong miệng vẫn lẩm bẩm tên

Ta đến bên cạnh bà.  

"Ta thể để ngươi dậy , thể để ngươi bên cạnh cháu gái vài ngày."  

" hết thời hạn, e rằng ngươi sẽ qua khỏi."  

Ta hỏi bà: "Ngươi bằng lòng ?"  

Người già mỉm : "Ta bằng lòng."  

Giây tiếp theo, trong phòng bệnh lặng lẽ phát ánh sáng huỳnh quang trắng.

Loading...