nhanh như chớp lao qua giữa ba , hai tay kết ấn, quát thấp: "Yêu tà lui tan!"
Ánh vàng lóe lên!
... Không gì xảy .
Hơi hổ.
Ba chằm chằm: "Cô là ai?"
kịp , cửa phòng Tưởng Thiếu Thiên mở.
Cậu thận trọng thò đầu , thấy chúng trong phòng khách, kích động đến mức bật .
"Chị Như Ý!"
Cậu chạy ào tới, ôm lấy run rẩy.
giật giật thái dương, ấn cả xuống đất.
"Thiếu Thiên... đây là bạn gái ?"
"Thằng , cuối cùng cũng bạn gái ..."
Ba chúng sửng sốt.
Tưởng Thiếu Thiên , mặt tái mét: "Không , đừng bậy, đây là chị của em! Em rể !"
Nói xong mới chợt nhận .
Hoảng sợ đầu : "Chị Như Ý... cái... cái thứ đó ?"
đơn thủ kết một trận tầm linh, dò xét khắp cả căn nhà.
Tưởng Thiếu Thiên mặt mày tái mét, vô thức nép sát .
Bộ dạng của khiến ba bạn vui.
"Tưởng Thiếu Thiên, thật đủ ý tứ chút nào, bọn đến chúc mừng sinh nhật , chẳng vui chút nào?"
" , đối xử với chị gái còn hơn cả bạn bè nữa kìa."
"Chúng còn là bạn bè ?"
Tưởng Thiếu Thiên lập tức đau đầu.
Cậu đành phân tâm dỗ họ nhanh chóng rời .
"Thật xin , và chị chút chuyện quan trọng cần bàn, ngày khác chắc chắn sẽ mời các ăn! Địa điểm tùy các chọn!"
Ba , dù vui nhưng cũng tiện gì.
"Thôi ."
"Vẫn chúc sinh nhật vui vẻ."
"Hẹn ngày khác."
Họ về phía cửa.
TưởngThiếu Thiên định thở phào nhẹ nhõm, nhưng bước lên , chặn mặt ba họ.
"Đợi ."
giơ tay đóng cửa .
Ánh mắt quét qua từng trong họ.
"Tự đây , đừng bắt dùng Phục Yêu Kính soi từng ."
"Ta sợ bộ xương nhỏ của ngươi chịu nổi ."
Ba , khuôn mặt đầy ngơ ngác.
Một trong đó đầu Tưởng Thiếu Thiên, gõ nhẹ đầu : "Thiếu Thiên, chị của hình như chút ở đây."
Tưởng Thiếu Thiên cũng kinh ngạc : "Chị Như Ý, chị gì ?"
kéo lùi vài bước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/truyen-thuyet-nhu-y-phuc-yeu/5-2.html.]
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
nghiêng đầu thầm: "Yêu xương giỏi nhất thuật phụ xương, nó sẽ bám xương sống của sống, khống chế hành vi hoạt động của họ."
"Vừa khi bước cửa, yêu xương biến mất dấu vết, lẽ thể phát hiện chút nào."
"Nên đoán, bây giờ nó phụ một trong những bạn của em ."
Tưởng Thiếu Thiên xong giật , lập tức bước một bước dài chặn cửa.
Ánh mắt quét qua ba : "Chị đúng, các bây giờ thể ."
Cậu chỉ đóng cửa , mà còn lấy mấy sợi dây da định trói họ .
Ba hoảng hốt: "Tưởng Thiếu Thiên! Cậu điên ?"
Biểu cảm và hành động của họ chút sơ hở nào.
thở dài, ngăn Tưởng Thiếu Thiên .
"Thôi , Phục Yêu Kính còn dọa nó, chi mấy sợi dây da nát của em."
"..."
hắng giọng, thong thả xuống sofa.
"Ngươi , chúng trực tiếp thương lượng điều kiện , rốt cuộc ngươi gì?"
"Có , chúng mới thể giúp ngươi chứ?"
Ba , dường như đều bối rối.
lâu , một cô gái trong đó hét lên: "Trần Tư Tề, gì ?"
Người khác cũng ngạc nhiên trai đó: "Cậu trông kỳ lạ quá..."
Trần Tư Tề thèm để ý họ, đầu : "Đại sư Như Ý quả nhiên thẳng thắn."
.
Tưởng Thiếu Thiên cũng sửng sốt.
Lại đơn giản như ?
Cậu hồn, chỉ Trần Tư Tề lắp bắp: "Nó! Ở ! Chị Như Ý nhanh thu phục !"
mím môi, bảo Tưởng Thiếu Thiên đưa hai ngoài.
Không thu, mà thật sự là thu !
Điểm khó của yêu xương chính là ở đây, một khi nó bám xương sống của sống, thì tương đương với việc cùng sống c.h.ế.t với họ.
Bất kỳ thuật pháp linh khí nào đều vô dụng.
Thời cổ loạn lạc còn dễ xử lý, chỉ cần một gậy đánh chết, c.h.ế.t một vẫn hơn c.h.ế.t một nhóm.
Lúc đó, yêu xương phụ xem như chết.
Lúc nãy dùng Phục Yêu Kính cũng chỉ là dọa nó mà thôi.
bây giờ là xã hội văn minh, vô cớ c.h.ế.t một thì !
mời lên phòng công an uống .
bất lực Trần Tư Tề.
Trần Tư Tề mỉm với , đó cúi chào: "Tiểu sinh tên là Hà Sinh, xin chào cô nương."
Ồ.
Có vẻ là một bộ xương già .
Lúc Tưởng Thiếu Thiên thì Trần Tư Tề tự giới thiệu xong.
tóm tắt với .
"Hắn tên Hà Sinh, một ngàn năm là một tú tài."
Nói xong, Hà Sinh: "Nhân tiện, hỏi một chuyện."
Hà Sinh gật đầu: "Cô nương cứ hỏi."