Trước Là Tiểu Nhân, Sau Là Quân Tử - Chương 9.1: Chàng trai tính khí thất thường.

Cập nhật lúc: 2025-08-12 16:01:55
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyến du lịch suối nước nóng cuối tuần cuối cùng cũng đến. Đến thứ Sáu, Ngụy Nhất liền về nhà. Tô Thích hôm sẽ tới đón cô, Ngụy Nhất mong ngóng, cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

Sau bữa cơm tối, Ngụy Nhất ở trong phòng học thuộc từ mới tiếng Anh. Ông Ngụy nhà, còn bà Ngụy ở trong phòng khách, xem ti vi tập thêu kiểu chữ thập.

Bà Ngụy là một phụ nữ thích chạy theo trào lưu, nhiều sở thích, từ thư pháp đến ca kịch, từ yoga đến vẽ tranh, gì là thích. Lần nào uống với những quý bà giàu cũng quên thăm dò trào lưu hiện giờ là gì, khi ngóng kết quả, trở về nhà liền gắng sức điều chỉnh một phen. Tính cách của bà Ngụy coi là dịu dàng hòa nhã, các sở thích càng sớm nở tối tàn, thường thì nhập môn xong mất hết hứng thú, vội vội vàng vàng chuyển đổi trào lưu.

Kể cuộc sống như thế cũng thật an nhàn.

Bà Ngụy gần đây cách thêu kiểu chữ thập giới trẻ yêu thích, sợ lạc hậu, vội vàng yêu thích môn thêu kiểu chữ thập. Mỗi ngày đều dành ba, bốn tiếng đồng hồ ghế sô pha, đeo kính lão chăm chú xâu kim luồn chỉ, khiến cả phòng khách cũng thấy chỉ màu, trông giống như một động tơ . Ông Ngụy mỗi mệt mỏi trở về nhà, thấy vợ bên cửa sổ hết sức cần mẫn soi đèn luồn chỉ, đều cảm động đến nỗi nước mắt lưng tròng, ca ngợi phu nhân hiền hậu, yêu chuộng văn hóa truyền thống, say sưa với môn học bắt buộc của những phụ nữ Trung Hoa hồng chuyên đây.

Trong khi bà Ngụy bận rộn xâu kim rút chỉ thì Ngụy Nhất đang đánh vật với đám từ vựng tiếng Anh. Đối với những phần dù tư chất nhất, Ngụy Nhất cũng dễ dàng bỏ qua. môn tiếng Anh thật là hiểm ác, thể khiêu khích nổi Ngụy Nhất thể biến nó thành năm dòng kẻ nhạc, cất lên khúc ca du dương. Ngụy Nhất càng chăm chú đám từ mới thì càng hoa mắt chóng mặt, gục đầu xuống bàn ngủ .

Đó là một giấc ngủ ngọt ngào! Ngụy Nhất mơ một giấc mơ dài, dài, mơ thấy và Tô Thích trải qua một phen bãi biển nương dâu, bao sóng gió, cùng nắm tay đến lúc đầu bạc răng long. Hai vợ chồng quỳ giữa vài đứa con, nét mặt vui vẻ, thật là cảnh tượng hạnh phúc theo đúng luân thường đạo lý. Bỗng một bé trai ngẩng đầu lên, khuôn mặt bé giống hệt Trâu Tướng Quân, còn học theo điệu bộ nhếch miệng của nữa! Thằng bé khiến Ngụy Nhất kinh sợ đến nỗi giật nảy tỉnh dậy.

Nhớ , trong suốt cả giấc mơ dài đó, nếu loại trừ bộ mặt đồi phong bại tục của Trâu Tướng Quân thì quả là một cuộc đời khiến mơ tưởng. Nghĩ tới đó, tinh thần cô trở nên hưng phấn, cảm thấy tương lai thật tươi .

Trong giấc mơ, thời gian thấm thoắt thoi đưa, nhưng thực tế thì chỉ là mười phút.

Khi Ngụy Nhất cầm đồng hồ báo thức lên, thầm nức nở than vãn về thời gian thì lầu bỗng vang lên tiếng động huyên náo, là giọng của Ngụy Trích Tiên cùng đám bạn nam thanh nữ tú. Ngụy Nhất chị gái về đến nhà, mặc dù nhưng cảm thấy cần thực hiện đầy đủ những lễ nghi cơ bản nhất, liền chạy chào hỏi.

Bà Ngụy còn ở trong phòng khách, lẽ kim chỉ khiến bà hoa mắt chóng mặt nên về phòng nghỉ ngơi .

“Chị, về ?”, Ngụy Nhất hành lang tầng hai vọng xuống.

“Ưm”, Ngụy Trích Tiên đáp , mặn mà cũng chẳng thờ ơ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/chuong-9-1-chang-trai-tinh-khi-that-thuong.html.]

Ngụy Nhất chào chị xong định về phòng, bỗng thấy cả đời gặp nhất đang lẫn trong đám chị .

Trâu Tướng Quân giữa phòng khách sáng chói, chuyện gì đó với Vĩ, khắp phòng nam thanh nữ tú, đều là con cái của các gia đình giàu , thế mà cơ thể cao lớn của cũng thuộc dạng nổi bật. Xét một cách công tâm, ngoài bản tính lưu manh , nếu xét riêng về vẻ bề ngoài, quả thực cũng thuộc hàng xuất chúng. Áo khoác mũ màu đen phối hợp với quần bò thì đơn giản, nhưng khi khoác lên vẻ phong lưu ngang ngạnh.

Chiếc áo khoác mà Trâu Tướng Quân bảo Ngụy Nhất vứt bỏ hôm đó, khi ước lượng giá cả, cô nỡ bỏ , bèn sai cô giúp việc giặt sạch, phơi khô cứ để trong tủ quần áo. Ngụy Nhất cũng dám phiền chị gái, sợ Ngụy Trích Tiên tra hỏi cặn kẽ vấn đề. Cô đành đợi đến khi cơ hội thích hợp tận tay trả cho .

Hôm nay chính là một cơ hội . Ngụy Nhất lôi từ trong tủ quần áo chiếc áo khoác còn phảng phất mùi hương cao quý, kín đáo nhờ cô giúp việc lát nữa đưa cho Trâu Tướng Quân. Cô giúp việc ôm chiếc áo khoác của họ Trâu trong lòng, nhận lời mà đỏ mặt tía tai.

Trâu Tướng Quân vốn đang ngây , chăm chú bộ đồ pha , thấy Ngụy Nhất từ lầu xuống, hai mắt bỗng sáng bừng lên, ánh lập tức lướt Ngụy Nhất một lượt từ xuống . Thấy Ngụy Nhất chỉ chỉ về phía điều gì đó với giúp việc, Trâu Tướng Quân khẽ nhếch mép, kín đáo nở nụ đầy hàm ý.

Ngụy Nhất như kim đ.â.m ở lưng, cảm giác khinh thường trào dâng, cô ngoắt về phòng.

Ngụy Trích Tiên đích bê chén Thiết quan âm ¹ thượng hạng đến cho Trâu Tướng Quân, thấy cảnh tượng đó, cô sững sờ nhưng cũng gì.

Ngụy Nhất sách một lát, cảm thấy mệt mỏi nên tắm. Tắm xong, cô bộ quần áo ngủ mà Tô Thích mua tặng, mềm mại và dễ chịu. Ngụy Nhất thích quá cứ dụi dụi mặt gấu áo.

Chuông điện thoại đúng lúc vang lên, Ngụy Nhất khẽ “a lô”. Giọng dịu dàng, ấm áp của Tô Thích từ đầu dây bên truyền , cảm giác như đang ở gần thì thầm bên tai, cô dường như thể cảm nhận thở dịu dàng của . Ngụy Nhất hài lòng tự nhủ, ai là vị thiên tài phát minh điện thoại, nếu dịp, nhất định cô sẽ đốt cho ông ba tuần hương, nếu ông , thể qua những đêm dài nhớ nhung như thế !

Tô Thích nhắc nhở vài chuyện lặt vặt, những điều cần chú ý khi nghỉ ở suối nước nóng, quan tâm tới tâm trạng của cô, phiếm vài câu về chuyện gia đình, cuối cùng là chúc ngủ ngon cúp máy. Ngụy Nhất còn lưu luyến, cúp điện thoại mà vẫn ngừng hồi tưởng. Khuôn mặt nhỏ xinh chi to bằng bàn tay lớn ửng hổng, cặp mắt long lanh hạnh phúc.

lúc đó thì tiếng gõ cửa, Ngụy Trích Tiên bên ngoài vọng : “Nhất Nhất, ngủ ?”.

Ngụy Trích Tiên ít khi đích tìm cô, nhất định là chuyện gì đó . Ngụy Nhất dám chần chừ, vội vội vàng vàng nhảy xuống giường, lao mỏ cửa. Khuôn mặt xinh yêu kiều của Ngụy Trích Tiên hiện ngay mặt, lưng chị còn sừng sững một , đôi môi mỏng mím chặt, khuôn mặt chút biểu cảm, chính là Trâu Tướng Quân. Khoảng cách quá gần, khuôn mặt kinh hãi thói đời đó giống hệt với khuôn mặt của đứa trẻ mà cô gặp trong giấc mơ ban nãy. Ngụy Nhất khiếp sợ bước lùi một bước như gặp yêu quái, khéo để một lối nhỏ cho hai đó bước phòng.

Hai đó đều cao hơn Ngụy Nhất, đặc biệt là Trâu Tướng Quân, áng chừng cao hơn cô tới một cái đầu rưỡi. Hai trong phòng, vị thế của Ngụy Nhất trong chốc lát trở nên yếu ớt hơn hẳn, cô cúi đẩu rụt cổ, hỏi: “Chị, chuyện gì ?”.

Ngụy Trích Tiên bước đến, xuống chiếc ghế sô pha màu kem. Hành động cử chỉ của Trâu Tướng Quân thì chẳng đổi, vẫn quái đản như thường ngày, phòng của con gái mà hề ngại ngùng giữ chút ý tứ gì, ngang nhiên đặt m.ô.n.g lên giường của ! Thật nên tán thưởng quang minh lạc nữa. Anh cứ chằm chằm Ngụy Nhất, đôi mắt đen láy, sâu thẳm tới nỗi khiến dám trộm. Ngụy Nhất phần m.ô.n.g của Trâu Tướng Quân, thầm than vãn: Lại ga trải giường .

Loading...