Trước Là Tiểu Nhân, Sau Là Quân Tử - Chương 6.1: Anh và lưu manh
Cập nhật lúc: 2025-08-12 15:47:31
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ nhỏ, hai em Tô - Trâu thường xuyên đánh lộn, khi trưởng thành đến nỗi gặp là động thủ. , con trai nào mặt cô gái mà yêu thương cũng thể hiện hình tượng đội trời đạp đất, ai thể dễ dàng thách thức họ. Vĩ lo Tô Thích vì sợ mất thể diện mặt cô bạn gái nhỏ mà gây lộn với Trâu Tướng Quân, vội vàng nhảy giảng hòa:
“Em gái tên là Nhất Nhất , ai nhỉ, Maggie, mau đưa Nhất Nhất uống chút gì đó , chăm sóc cẩn thận và chu đáo đấy nhé! Mấy em vài ván .”
Ngụy Nhất khẽ liếc mắt về phía mấy vị quốc sắc thiên hương , chỉ thấy khói thuốc mờ mịt, chợt cảm thấy tê cả da đầu.
“Không cần ”, Tô Thích nhận tấm thịnh tình của Vĩ, thẳng thắn từ chối và vẫy vẫy tay với Ngụy Nhất, : “Bé con, bê một chiếc ghế đây cạnh .”
Khẩu dụ của thiên thần họ Tô, Ngụy Nhất cầu mong còn chẳng , liền gật đầu như búa bổ, mừng rỡ chuyển tới ngay ngắn bên cạnh Tô Thích.
“Hừ! Hừ!” Cái tên yêu nghiệt Trâu Tướng Quân đó hình như ăn nhầm thuốc gây , lúc đó nhếch mép khẩy. Nụ đó khiến Ngụy Nhất cảm thấy ghê rợn hãi hùng.
Mọi đang mặt đối mặt, Ngụy Nhất trở thành tâm điểm chú ý, hai Tô - Trâu là hai đầu bán kính, tình huống trở nên vô cùng bối rối.
, nền văn minh suốt năm nghìn năm của tổ quốc rộng lớn của chúng lẽ nào chỉ truyền một thế hệ quốc túy hời hợt? Không khí bối rối nhanh chóng tan biến như mây khói trong tiếng đùa rộn rã của đám đông cùng tiếng va chạm vui tai của những quân bài mạt chược.
Thiên thần quả nhiên là thiên thần, chỉ chơi bóng rổ mà khả năng mạt chược cũng điêu luyện.
Ngụy Nhất sung sướng ngắm Tô Thích, thầm nghĩ: “Càng tiếp xúc gần với ngày nào, càng thấy rõ bản lĩnh của nhiều hơn! Không những thế, cử chỉ hành động của Tô Thích hết sức nho nhã, một trò giải trí thông tục như mạt chược mà khi chơi, giống như đang biểu diễn nghệ thuật, hào phóng, vững chắc, như mây trôi nước chảy. Giơ tay, xoa bài, bài. Quả thể so sánh ngang bằng với những con bình thường. Ngụy Nhất trong lòng càng cảm thấy bội phần khâm phục và ngưỡng mộ .
Một đàn ông dù đến cỡ nào chăng nữa, khi chơi bài thì cũng chỉ từng động tác: xoa bài, bài. Nhìn mãi cũng chán, Ngụy Nhất vốn nhiều hứng thú với mạt chược, nhai nhai những câu giống , cảm thấy thật vô vị, liền ngủ gật bên cạnh. Đang trong lúc mơ thấy cùng thần tiên cưỡi mây nhẹ lướt, gió mát mơn man khuôn mặt, cảm giác thật dễ chịu thì giật tỉnh giấc. Mở mắt , hóa đó là bàn tay ấm áp của Tô Thích đang trìu mến vỗ vỗ nhẹ má .
Tô Thích dù phân tâm chú ý tới cả hai việc cùng một lúc nhưng vẫn tỏ thoải mái, liếc mắt điệu bộ của cô bé họ Ngụy, đưa tay vỗ nhẹ má cô và mỉm : “Nào, xoa giúp một quân bài.”
Ngụy Nhất ngáp một cái, mơ mơ màng màng dậy xoa một quân bài, một cái, cô xoa thế thể ù ! Ngụy Nhất dù cũng còn ít tuổi, tính cách vẫn trẻ con, lúc hưng phấn thì cơn buồn ngủ cũng bay lên tận chín tầng mây, chủ , cao giọng hét lên đầy phấn khích: “Oa! Mình giỏi thật!”
Tiếng hét kinh động cả mấy mỹ nữ xinh đang uống nước ở góc bên khiến ai nấy đều đánh mắt sang . Hét xong một tiếng, Ngụy Nhất thấy vô cùng ân hận, tự thấy bên một luôn ung dung điềm đạm như Tô Thích, bản thể động một chút là khiến mất mặt . Nếu học nổi bản tính điềm đạm của thì dù thế nào cũng nên giả bộ thanh cao coi thường tiền bạc một chút chứ. Nghĩ , Ngụy Nhất vội khẽ hắng giọng, giữ bộ mặt nghiêm nghị, thu cằm , xuống ngay ngắn bên cạnh Tô Thích.
Tô Thích hết mực khoan dung độ lượng, mỉm gõ gõ mũi cô, cất giọng biểu dương: “Ừm, cô bé giỏi thật!”
Ngụy Nhất đầu tiên tay, nhận lời khen ngợi của Tô Thích, thể tiết chế nổi, thầm mở cờ trong bụng lắc lư mái đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/chuong-6-1-anh-va-luu-manh.html.]
Đây cũng là đầu tiên Tô Thích bắt gặp biểu hiện sinh động như của Ngụy Nhất, so với hình ảnh nhút nhát dễ hổ của cô đây, cảm thấy thật mới lạ, bất giác ngắm cô thêm một nữa.
Trâu Tướng Quân lạnh lùng gườm gườm quan sát biểu hiện của hai , một cơn giận vô cớ cuộn dâng trong lồng ngực.
Giữa lúc đó, tiếng chuông điện thoại của Tô Thích vang lên, bèn ngoài , để Ngụy Nhất tạm thời chơi .
Ngụy Nhất bàn, Trâu Tướng Quân liền chậm rãi bước tới, vỗ vỗ vai bạn đang đối diện với Ngụy Nhất, lạnh nhạt : “Ngứa tay, để tớ chơi vài ván.” Sau đó liền sang Ngụy Nhất một cách hững hờ.
Ngụy Nhất vờ như thấy ánh đó, thầm động viên tinh thần cho bạn đối diện: Anh bảo nhường là nhường ngay ư? Nhường thì còn thể thống gì nữa, nhất định nhường !
Nào ngờ đối diện thật chẳng chí khí gì cả, thấy Trâu Tướng Quân là cứ như mắc chứng bệnh xương , lập tức bật dậy, còn cúi đầu khom lưng phủi phủi chỗ ghế nữa chứ.
Vĩ trêu Trâu Tướng Quân: “Nhân lúc hồng mềm mà nắn bóp, thấy chị dâu bé nhỏ dễ bắt nạt lắm ? Quả là mưu lợi chẳng khác nào tên gian thương!”
Ngụy Nhất liếc Vĩ một cái, ban đầu còn nghi hoặc việc gọi Trâu Tướng Quân là gian thương. Sau đó, cô khẽ trăn trở về mấy từ chị dâu bé nhỏ, cảm thấy lâng lâng bay bổng.
Lúc đó, Ngụy Nhất còn rõ về phận của Trâu Tướng Quân, chỉ rằng bố là một nhân vật tiếng trong giới chính trị, cách đặt tên cho con trai cũng thật thẳng thắng, cho rằng Trâu Tướng Quân chắc chắn sẽ phóng ngựa bay nhanh con đường quan, là chỉ phát triển diện ở lĩnh vực ăn chơi cờ b.ạ.c mà còn là một cán bộ giỏi bóc lột áp bức, xứng đáng với chức vụ.
Trâu Tướng Quân xuống, vụt ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt của Ngụy Nhất, liền nở một nụ gian tà, hững hờ xoa quân bài, : “Gọi là chị dâu e rằng sớm.”
Ðây là đầu tiên Ngụy Nhất chơi bài một , chuyên tâm xoa mạt chược, khuôn mặt lộ rõ vẻ căng thẳng, chỉ sợ tiểu tướng công ¹, còn bụng mà để ý tới những lời của Trâu Tướng Quân nữa.
Sau khi Trâu Tướng Quân xuống, một mỹ nữ với nhan sắc kiều diễm lập tức sán tới xuống cạnh bên, lẳng lơ châm điếu thuốc, rít một , vắt cánh tay nõn nà của lên tay Trâu Tướng Quân, hai ngón tay kẹp điếu thuốc giơ mặt , giọng điệu lả lướt: “Chồng yêu, em cũng xoa bài cho nhé!”
Trâu Tướng Quân khẽ gằn giọng : “Cô đừng rước hoạ .”
Sau đó tất cả đều rinh rich, quả mập mờ. Chỉ Ngụy Nhất ngờ ngờ nghệch nghệch với điệu đồi bại của Trâu Tướng Quân ban nãy, nhưng thấy đều đang , nếu sẽ chứng tỏ rằng cô chẳng chút gì về sự dí dỏm, rằng cô gái mà Tô Thích đưa tới thật chẳng hoà đồng chút nào, là cô cũng ngoác miệng , ngây ngô vài tiếng.
Lại đưa mắt về phía cô nàng nhan sắc yêu kiều , nghĩ tới việc chị gái Ngụy Trích Tiên của một lòng một , còn đang ở đây giở thói trăng hoa, Ngụy Nhất thể bất bình cho chị gái. Tuy nhiên Ngụy Nhất quen với việc nhẫn nhịn từ bé , trong lòng luôn cân nhắc kỹ những gì cần và những gì nên .
Ngụy Nhất nghiêm nét mặt , chỉ chú ý nghiên cứu những quân bài trong tay. Trong ván bài , cô sở hữu những quân bài thực sự , những quân bài trong tay đều là bài vạn. Chỉ điều vì bài quá nhưng bổ tính quá mạnh, cô rõ ràng đang hoa mắt chóng mặt vì chúng. Ngụy Nhất đưa tay xoa một quân bài, thể ù mà vẫn , nhíu mày do dự với quân bài trong tay, cảm thấy thế nào cũng thông suốt, đắn đo suy nghĩ một hồi, đánh quân bài trong tay .