Trước Là Tiểu Nhân, Sau Là Quân Tử - Chương 4.2: Sân bóng rổ ngắm Thượng đế (thượng)
Cập nhật lúc: 2025-08-12 15:25:00
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bắt đầu ăn cơm. Món ăn Trung Quốc, cả món mà Ngụy Nhất thích ăn.
Đang trong lúc hào hứng ăn uống, Ngụy Nhất vô tình bắt gặp ánh mắt của Trâu Tướng Quân.
Cái tên Trâu Tướng Quân thật đáng ghét, con gái mà ánh mắt cứ sáng quắc lên, cô cảm thấy vô cùng khó chịu! Ngụy Nhất quen với những tháng ngày sống như một vô hình, chống đỡ với cái quan sát đầy giả tạo như Diêm Vương thế , cô cảm thấy như kim châm lưng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lựng lên một cách yếu đuối. khuôn mặt đỏ lựng trông càng đáng yêu.
Dù thể coi là tiểu giai nhân, nhưng khi so sánh với vẻ cao sang đài các của Ngụy Trích Tiên thì là sự khác biệt một trời một vực.
Hứng thú của Trâu Tướng Quân đối với Ngụy Nhất cũng chỉ dừng ở đó.
La Anh yêu quý thiên kim tiểu thư vô cùng xinh Ngụy Trích Tiên, cứ nắm lấy tay cô hỏi hết chuyện đến chuyện khác, dường như La Anh thấy hình ảnh của lúc còn trẻ trong cô gái , tâm trạng vô cùng vui mừng.
Trong niềm vui đó chút thương cảm vì tuổi già từ một ai. Còn hai bậc phụ họ Ngụy cũng giấu vẻ hài lòng với Trâu Tướng Quân. Ngụy Đông Cốc liên tục nâng ly chạm cốc với bậc hậu sinh ưu tú . Ngụy phu nhân cũng mừng vui hớn hở, luôn miệng nhắc con rể lý tưởng ăn nhiều một chút, lời cử chỉ tràn đầy tình yêu thương của một .
Ngụy Nhất vẫn lặng lẽ ăn. Cô luôn cố gắng để những hành động, lời gây sự chú ý của khác. Dáng vẻ hiền lành, ngoan ngoãn đó khiến Trâu Tướng Quân dậy lên nỗi thương xót. Anh luôn cảm giác rằng bộ tình yêu thương của nhà họ Ngụy dồn hết cho cô con gái lớn và quá coi thường Ngụy Nhất.
Phụ hai gia đình chuyện trò ngớt về mối quan hệ thông gia giữa hai gia tộc. Vừa chuyện, họ cặp trai tài gái sắc, trong lòng mừng vui khôn xiết. chẳng ai chú ý tới vẻ lạnh nhạt của Trâu Tướng Quân.
Một bữa tiệc nhộn nhịp.
Rượu quá tam tuần, Ngụy Đông Cốc đắc ý Trâu Tướng Quân, hỏi: "Con gái nhà họ Ngụy chúng chắc cũng đến nỗi khiến công tử của Bộ trưởng Trâu chịu thiệt thòi đấy chứ?". Hàm ý của câu đó khẳng định vị thế của Trâu Tướng Quân, cũng đề cao con gái của .
Trâu Tướng Quân khẽ ngẩng đầu lên: "Tiểu thư Ngụy nhan sắc tuyệt trần, cử chỉ đoan trang, lấy vợ đương nhiên là lấy những như !".
Toàn bộ nhà họ Ngụy đều cảm thấy mừng vui khôn xiết. Từ khi mới bước cửa, Trâu Tướng Quân lộ rõ vẻ khách khí và đủ nhiệt tình, họ đang lo ấm chiều chuộng quá sẽ sinh kiêu ngạo, nếu giở tính khí của đại thiếu gia , e rằng sẽ thể tiếp nhận nổi. Không ngờ, Trâu Tưóng Quân ý tứ như .
"Chỉ điều", Trâu Tướng Quân buông một câu lơ lửng, ánh mắt sáng rực, “E rằng tiêu thư Ngụy còn đến tuổi thành niên?".
Người nhà họ Ngụy đưa ánh mắt theo hướng của cặp đồng tử đen láy của Trâu Tướng Quân, phát hiện mà tới chính là Ngụy Nhất. Khuôn mặt của Ngụy Đông Cốc tối sầm , vô cùng bất mãn vì vẻ cố tình dương đông kích tây của Trâu Tướng Quân, cảm thấy đem giễu cợt nhưng cũng nổi nóng, sa mặt mày, trầm giọng xuống hỏi: "Thế nghĩa là thế nào?".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/chuong-4-2-san-bong-ro-ngam-thuong-de-thuong.html.]
Ngụy phu nhân vội dịu bầu khí, : "Xin hỏi, Tiểu Trâu ý tới Ngụy Nhất nhà chúng ? Nó vẫn là một đứa trẻ mà! Học sinh phổ thông, nhát gan lắm, từng trải, Tiểu Trâu xin đừng dọa nó sợ!".
Ngụy Nhất bây giờ mới câu chuyện đang đổ lên đầu , ngạc nhiên ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh của Trâu Tướng Quân. Không phản ứng thế nào, vội vàng cúi gằm mặt xuống, vẻ như đang tìm con tôm nõn để ăn.
"Không , cháu thể đợi , cô cũng sẽ lớn thôi mà", Trâu Tướng Quân tiếp lời của Ngụy phu nhân, ánh mắt vẫn đăm đắm về phía Ngụy Nhất.
Câu đùa đó khiến bàn tay đang cầm đũa của Ngụy Nhất run rẩy, con tôm rơi ngay xuốmg. Ngụy Nhất thầm suy tính, để thể hiện thái độ lịch sự, bản cũng chút phản hồi, những thế phản hồi một cách tự nhiên, nếu sẽ nghi ngờ là tư thông từ . Vậy là cô liền ngẩng mặt, gắng nở nụ gượng gạo với Trâu Tướng Quân.
Trâu Tướng Quân dường như cố ý, nở một nụ thật tươi với Ngụy Nhất. Dưới cái của khác, hai ngưòi giống như một cặp tâm đầu ý hợp vốn ngầm dự định từ .
Ngụy Trích Tiên lập tức sa sầm nét mặt.
La Anh cũng thấy mất thể diện, trách mắng con trai đang gây chuyện, vỗ vỗ vài cái Trâu Tướng Quân: "Cái thằng , con nghiêm túc một chút cho nhờ!".
Sau đó bà khiêm nhường với vợ chồng họ Ngụy: "Nó là con trai độc nhất, nuông chiều quá nên sinh hư mất , từ nhỏ chẳng ai nỡ đánh mắng nó một câu! Nó chẳng hiểu lễ nghi gì cả, mồm miệng cũng chẳng giống ai, láu lỉnh! Cứ đùa cợt mà chẳng đúng sai thế nào, còn nhờ Trích Tiên nhắc nhở nhiều!".
May mà Trâu Tướng Quân chỉ nhún nhún vai, tỏ rõ thái độ, cũng chẳng thêm câu gì nữa.
Mọi ngưòi pha trò cho qua, coi như chuyện xảy .
Một năm nay, Ngụy Trích Tiên và Trâu Tướng Quân vẫn luôn ở bên , quan hệ rõ ràng, nhưng cũng thấy bất cứ thông tin gì về chuyện hôn nhân của họ.
Năm ngoái, Ngụy Nhất mới chỉ mười bảy tuổi, lúc đó, chị gái Ngụy Trích Tiên và Trâu Tướng Quân đều hai mươi sáu tuổi. Một cô bé mười bảy tuổi, con hai mươi sáu tuổi luôn cảm thấy xa vời đến nỗi bản kiễng hết cả chân lên cũng thể với tới . Vậy mà năm nay, cũng chỉ mới một năm trôi qua, Ngụy Nhất cả thấy tuổi tác của kéo gần hơn so với họ nhiều. Ít nhất thì Tô Thích cũng cùng tuổi với bọn họ nhưng Ngụy Nhất bao giờ cảm thấy Tô Thích già.
Ngụy Nhất giường, nhớ đôi mắt sáng đen láy cứ chằm chằm một năm về , còn cả câu "Cháu thể đợi , cô cũng sẽ lớn thôi mà!" của nữa Ngụy Nhất dù ngốc nghếch đến mấy cũng thể hiểu rằng, Trâu Tướng Quân lợi dụng cô để chống chuyện hôn nhân do hai bên gia đình tự quyết định. Cô hổ tức giận, cong môi lên thầm nguyền rủa Trâu Tướng Quân là đồ hổ, còn điệu bộ tàn ác của khi một mảnh vải che trong căn phòng , còn gọi cô là "đồ ngốc" nữa chứ. Ngụy Nhất vốn mệt mỏi, suy nghĩ nhiều những chuyện xảy đây nên cảm thấy buồn ngủ. Chẳng mây chốc chìm sâu giấc mộng, khuôn mặt non nớt vẫn còn vương nét ửng hồng.
Đêm trôi qua, giấc mộng tàn mà lòng vẫn rối như tơ vò.
Sáng sớm tỉnh dậy, thấy Ngụy Trích Tiên đang trong phòng khách. Thấy Ngụy Nhất xuống lầu, bèn : "Nhất Nhất, hôm nay học ?".