Trước Là Tiểu Nhân, Sau Là Quân Tử - Chương 36 .2: Kế sách lùi một bước tiến ba bước của phái mạnh.

Cập nhật lúc: 2025-08-13 07:36:03
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khuôn mặt xinh của Ngụy Nhất trở nên thất sắc, hai tay đưa lên ôm lấy chiếc áo lót cởi một cách bất lực, chằm chằm đôi bàn tay to lớn của Trâu tướng Quân, thầm nghĩ, bàn tay rốt cuộc cởi bao nhiêu áo lót của phụ nữ thì hành động mới điệu nghệ và thành thục như ? Nghĩ thế, cô cảm thấy buồn, hất hàm, ngẩng khuôn mặt nhỏ xinh lên : “Đừng đem bàn tay bẩn thỉu sờ mó những phụ nữ khác của chạm !”.

Cứ tưởng tức giận nên Ngụy Nhất cảm thấy vô cùng hối hận. phản ứng của Trâu Tướng Quân khiến cô vô cùng bất ngờ. Anh bật ha hả, cảnh tay dài vươn , kéo Ngụy Nhất lòng: “Ghen hả?”.

Ngụy Nhất cảm thấy những câu hàm chứa quá nhiều điều mờ ám, cô cắn chặt môi, gì nữa. Khuôn mặt của Trâu Tướng Quân bỗng ghé sát xuống, “Đừng suốt ngày cắn nó như thế! Anh sẽ đau lòng đấy, cắn thì hãy cắn đây …”, giọng của bỗng trở nên nhẹ nhàng, thì thầm đầy mê hoặc, phảng phất trong tai Ngụy Nhất, dịu dàng đến nỗi khiến cô ngây . tâm hồn của Ngụy Nhất còn kịp bay xa, lập tức đôi môi của Trâu tướng Quân gọi cơ thể. Đôi môi lạnh của khẽ khàng lướt qua môi Ngụy Nhất, chỉ khẽ chạm nhẹ một chút mà cô căng thẳng tới nỗi khẽ run rẩy.

Trâu Tướng Quân thấy Ngụy Nhất chút phản ứng, nỗi khát vọng trong lòng dồn nén quá lâu, trong chốc lát thể kiềm chế nổi, khẽ kêu lên một tiếng đẩy Ngụy Nhất cơ thể , bắt đầu hôn cô một cách cuồng nhiệt.

Ngụy Nhất hôn tới nỗi hoa mắt chóng mặt, dùng chút lí trí còn gắng hết sức đẩy . Trâu Tướng Quân đau khổ rẫu rĩ ngẩng đầu lên, lạc giọng hỏi; “Lại còn khúc mắc gì nữa!”.

Hai má Ngụy Nhất ửng hồng, đôi mắt ngân ngân nước, chỉ chăm chú .

“Dù cũng là vợ , em sợ gì chứ?”, Trâu Tướng Quân đôi mắt đó khiến khiến yêu thương xót xa, cố gắng kiềm chế dục vọng, kiên nhẫn giải thích.

…vẫn kết hôn mà!”

“Lúc nào cũng thể kết hôn. Chỉ cần em đồng ý”, Trâu Tướng Quân hứa hẹn, dục xọng trào dâng, đôi môi khẽ khàng lướt khuôn mặt cô.

Ngụy Nhất ôm chặt cơ thể, nhất quyết chịu cởi quần áo , “Không , ! Xin đấy, …”. Cuối cùng, cuộc giằng co khiến nước mắt cô rơi lã chã.

“Đừng suốt ngày như thế mà!”, Trâu Tướng Quân , “Quả là còn kiên cường hơn cả tổ chức Đảng bí mật!”, nhưng cũng chẳng còn cách nào khác để thuyết phục cô.

Có thể cũng vì thật sự mệt mỏi, kiềm chế dục vọng dồn nén bấy lâu , giúp Ngụy Nhất đắp chăn ngay ngắn, lấy áo của đắp lên cô, ngủ .

Trâu Tướng Quân thói quen khỏa khi ngủ dù đang ngủ ở trong lều, cũng cởi hết, chỉ mặt mỗi chiếc quần trong.

Đang ngủ mơ mơ màng màng, bỗng một bàn tay bé nhỏ dịu dàng mềm mại, lành lạnh, khẽ khẽ lay lay bả vai , một cảm giác thật dễ chịu bao! Giống như con côn trùng nhỏ đang ngọ nguậy trong tim .

“Trâu Tướng Quân! Trâu Tướng Quân!”

“Hử?”, cơ thể Trâu Tướng Quân còn đang lưu luyến bàn tay bé nhỏ khi đang nửa tỉnh nửa mơ đó, ậm ừ trả lời một tiếng.

“Anh xem!”, ngữ khí của Ngụy Nhất phần hoảng loạn.

Trâu Tướng Quân lập tức tỉnh táo hơn, chăm chú lắng thật kỹ, trong núi tiếng kêu khe khẽ của bầy muôn thú, ngoài còn tiếng thút thít của con gái. Trâu Tướng Quân thấy hơn run, thầm nghĩm trong núi ma nữ ? Ngụy Nhất với một khuôn mặt đầy o lắng: “Đó là giọng của Nguyệt Nguyệt”.

Trâu Tướng Quân kỹ một nữa, đối phương đang khe khẽ rên rẻ, kêu lên những tiếng rõ, đại loại như “Cứu với, cứi với!”. Không gian núi thoáng đãng, chỉ một tiếng động khẽ cũng thể thấy rõ, mà lều của Vĩ gần với lều của , việc thấy những tiếng động trong khuê phòng của họ cũng là điều đương nhiên.

Trong lòng cảm thấy thoái mái, ngủ tiếp.

Ngụy Nhất dứt khoát dậy, nét mặt nghiêm túc: “Nguyệt Nguyệt gặp nguy ! Cậu đang kêu cứ! Chúng nhanh chóng tới cứu !”.

Trâu Tướng Quân : “Đồ ngốc, cứu, một em mà cứu, còn ngủ”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/chuong-36-2-ke-sach-lui-mot-buoc-tien-ba-buoc-cua-phai-manh.html.]

Ngụy Nhất kinh ngạc , nhủ thầm, ban nãy còn chút động lòng nữa chứ, vốn là một tên tiểu nhân, cả đời đổi !

Vậy là cô hùng hổ mặc thêm quần áo , chạy nhanh ngoài.

Vài giây , thấy cô chạy về, lời nào, chui tọt trong túi ngủ.

Trâu Tướng Quân hất hàm, nửa nửa , hỏi: “Sao thế? Bộ dạng trông như gặp ma quỷ . Đã thấy gì hả?”.

Khuôn mặt Ngụy Nhất đỏ tía nghĩ tới cảnh nam nữ ân ái ban nãy. Lúc Vĩ và Nguyệt Nguyệt cũng kinh ngạc, hổ kém gì .

Ngụy Nhất rầu rĩ : “Chúc ngủ ngon”.

Qua những chuyện xảy như , m.á.u nóng trong Trâu Tướng Quân trào dâng, thể tiếp tục ngủ nữa. Bàn tay to lớn kéo chiếc túi ngủ của Ngụy Nhất chui tọt trong đó, tiện tay ôm chặt cô lòng.

Ngụy Nhất kinh ngạc thất sắc, kêu lên: “Anh… ?”.

Trâu Tướng Quân hôn nhẹ lên đôi môi cô; “Suỵt… khẽ một chút, em để mấy cô bạn ngốc nghếch chạy tới cứu em hả?”. Ngụy Nhất hổ quá thành nổi cáu, gắng hết sức đẩy . chiếc túi ngủ giống như một sợi dây thít chặt lấy hai trong một gian chật hẹp, Trâu Tướng Quân căn bản cần dùng lực, Ngụy Nhất dù gắng hết sức để đẩy, vẫn hề nhúc nhích.

Nhớ nhung bao năm, hôm nay thể ôm gọn trong vòng tay cơ thể nõn nà thơm ngát của cô, Trâu Tướng Quân cưỡng , hôn tới tấp lên mặt, lên môi cô, khẽ thì thào: “Em yêu, em yêu, cho nhé, ? Chồng em sắp phát bệnh vì kìm nén quá lâu đây ! Để kiểm tra thử xem công năng thiện nào!”.

Toàn tâm ý của Ngụy Nhất chỉ nghĩ tới việc thế nào để phản kháng , cô kịp phản ứng với những câu cầu khiến tương đối phức tạp như , chỉ thút thít : “Sao như ? Sao như ?”.

Các cô gái trẻ thường thể lý giải nổi nhu cầu về phương diện của cánh đàn ông.

“Anh sẽ cưới em mà! Chỉ cần em đồng ý, xuống núi chúng sẽ kết hôn luôn! Trâu Tướng Quân xin thề!”. Bàn tay của Trâu Tướng Quân bắt đầu chịu để yên, luồn sâu bên trong thăm dò, giọng vốn kiềm chế quá mức của trở nên khản đặc, “Em yêu, ngoan nào, lời nhé, nếu sẽ đau đấy”.

Ngụy Nhất thể ngoan ngoãn theo, cô gắng hết sức phản kháng .

Trâu Tướng Quân đành từ từ dỗ dành; “Được , , sẽ gì em nữa, chỉ ôm em thôi, em đừng động đậy để ôm em ?”.

Ngụy Nhất nghĩ một lát, rơi nước mắt gật đầu.

Trâu Tướng Quân ôm lấy cơ thể mềm mại của Ngụy Nhất, hai phút, bắt đầu nịnh; “Em yêu, cởi quần áo ? Mặc quần áo như thế khi ngủ sẽ thoải mái”.

Ngụy Nhất ngốc đến mức , cô kiên quyết chịu cởi.

Trâu Tướng Quân liền dọa, gằn giọng nỏi: “Vậy thì sẽ cưỡng đoạt em!”.

Ngụy Nhất nước mắt vòng quanh, ấm ức : “Cởi đây… hứa là đụng thề …”.

“Anh chỉ ôm một chút thôi, khó chịu, em yêu, đồng ý, nếu em thì sẽ cái gì cả”, Trâu Tướng Quân khẽ dỗ dành.

Ngụy Nhất mở rộng một chút khuy áo, khuy quần, Trâu Tướng Quân hấp tấp giúp cô cởi hết. Không một mảnh vải che , hai ôm chặt lấy , nếu xảy vấn đề gì mới là vấn đề. Ngụy Nhất còn trẻ, cô hiểu rằng, đàn ông là loại động vật cách vận dụng phương pháp lùi một bước để tiến ba bước. Vài năm , Ngụy Nhất liên tục những câu của Trâu Tướng Quân đại loại như “Bọn ngủ chung một phòng, sẽ gì cả”, hoặc như “Anh chỉ ôm em, tuyệt đối chạm em”, “Anh chỉ ở bên ngoài tuyệt đối trong”, và còn “Anh chỉ trong, tuyệt đối động đậy”… Những kế sách hoãn binh như , Ngụy Nhất luôn nhẹ tin đàn ông đầy mưu mô , nào cô cũng mắc lừa, đợi đến khi ý thức điều đó thì cũng đá quá muộn .

 

Loading...