Trước Là Tiểu Nhân, Sau Là Quân Tử - Chương 30 .2: Xin chào, trước đây em đã thầm yêu anh.

Cập nhật lúc: 2025-08-13 06:33:28
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

ai rằng, trong chính giây phút , Trâu Tướng Quân vô cùng lo lắng, căng thẳng, chỉ một câu đơn giản và động tác nửa quỳ một chân mà luyện tập gương bao nhiêu .

Được một đàn ông mỹ như Trâu Tướng Quân cầu hôn mặt , nếu là cô gái khác thì sớm xúc động đến nỗi nước mắt lưng tròng, gật đầu đồng ý chứ giống với điệu bộ đờ đẫn của Ngụy Nhất. Cô như trải qua một cú kích thích mạnh nên bỗng ngây ngô, yên lặng, thế nào, sững yên tại chỗ, hề động đậy. Cùng với sự yên lặng của Ngụy Nhất, thời gian dường như cũng ngừng trôi.

Lúc , Ngụy Nhất cảm nhận hai ánh mắt nỏng bỏng đang hướng về phía , một là của Tô Thích, một là của Ngụy Trích Tiên.

Bà Ngụy bước cứu vãn bầu khí gượng gạo, : "Nhất Nhất còn nhỏ tuổi, đợi hai năm nữa hãy tính tiếp".

Trâu Tướng Quân hề ý chịu lùi bước, nghiêm túc Ngụy Nhất, : "Vậy thì cứ đính hôn !".

Trước đó, rõ ràng là Ngụy Đông Cốc tâm tư của Trâu Tướng Quân nên lôi Ngụy Nhất một góc riêng giáo huấn, rằng là con cái nhà họ Ngụy, đặt lợi ích của gia tộc lên hàng đầu, những lúc cần thiết, hy sinh chút lợi ích cá nhân cũng là điều đáng . Giáo huấn xong, đầu tiên ông Ngụy thể hiện tình yêu thương đối với Ngụy Nhất: "Thực con Trâu Tướng Quân dù gàn dở nhưng phẩm chất xem cũng , thể nhận thấy một điều rằng nó thích con. Con lấy nó, bố cũng yên tâm".

Ngụy Nhất khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn của Ngụy Đông Cốc, từ bao giờ, bố cao lớn uy nghiêm trong kí ức của cô giờ bạc nửa mái đầu.

Lúc , Ngụy Đông Cốc tỏ rõ vẻ lúng túng của họ nhả gái, hỏi: "Hôn nhân đại sự, bố cháu ? Có cần bàn bạc một chút ?".

"Việc của cháu, cháu thể tự định đoạt ", Trâu Tướng Quân , đôi măt đen láy, sáng bừng như hai vì vẫn đắm đuôi Ngụy Nhất.

Ngụy Nhất liếc mắt về phía Tô Thích, khóe môi của chị gái dính chút bánh ga tô, Tô Thích đang dịu dàng giúp chị lau sạch, hai dựa sát , khóe môi đều cùng giấu nụ .

Ngụy Nhất bỗng ngước mắt lên, Trâu Tướng Quân với một khuôn mặt vô cảm, : "Em đồng ý".

Mọi đều vui mừng, ai cũng cảm thấy hôm nay đúng là ngày song hỷ lâm môn, nam thanh nữ tú cuối cùng cũng thành đôi. Chỉ riêng Trâu Tướng Quân rằng, để cái gật đầu của Ngụy Nhất, quả là một việc dễ dàng gì, bởi hai họ vốn theo trình tự của tình yêu.

Trâu Tướng Quân mừng vui khôn xiết, vô cùng xúc động, tiến lên phía định ôm hôn Ngụy Nhất, nhưng cô dứt khoát đẩy , : " em một điều kiện".

"Em ", tình thần của Trâu Tướng Quân đang phấn khởi, với giọng vô cùng vui mừng.

"Đợi em nghiệp xong mới kết hôn", Ngụy Nhất , trong lòng là một dải mờ mịt.

"Chuyện đó là đương nhiên", Trâu Tướng Quân cất lời.

Quan khách nồng nhiệt chúc mừng, bầu khí đẩy lên tới cao trào. Cuộc hôn nhân giữa hai gia tộc Trâu - Ngụy sẽ giúp thế lực của cả hai ngày càng lớn mạnh.

Phần vũ hội buổi tối náo nhiệt Ngụy Nhât trốn một góc riêng theo thói quen, ngây , đờ đẫn, thế hệ vui vẻ, những trẻ tuổi uốn éo nhảy múa, Tô Thích và chị gái khiêu vũ, quả là một đôi kim đồng ngọc nữ, một cặp đôi mỹ.

Tô Thích khẽ ôm phần eo của Ngụy Trích Tiên, sâu mắt của chị , đắm đuối mà dịu dàng. Anh ghé sát tai chị thầm câu gì đó, chị khúc khích, khuôn mặt lộ rõ vẻ xúc động.

Trâu Tướng Quân sải từng bước lớn tiến gần, lôi Ngụy Nhất giữa đám đông khiêu vũ. Ép cô , với một giọng ngang ngược: "Tối nay, em chỉ thể một ".

Ngụy Nhất chút mơ mơ màng màng, khẽ bước theo điệu nhạc, gấu váy phấp phới bay. Trâu Tưóng Quân kéo đầu cô ngả lên vai , Ngụy Nhất ngửi thấy mùi hương bạc hà thanh nhẹ lẫn với mùi cơ thể đàn ông Trâu Tướng Quân, khuôn mặt cô ửng đỏ, chút lo sợ, cựa quậy một cái nhưng thoát nên cứ ngả đầu lên vai như .

Trong nháy mắt, cô chạm cái của Ngụy Trích Tiên, giây lát bốn mắt đó, hai chị em thể rằng họ đang ngưỡng mộ thù hận .

Ông Ngụy một góc, hiểu rõ chuyện của hai cô con gái.

Tối đó, Trâu Tướng Quân một mực độc chiếm vị hôn thê, mỗi khi tới mời, đều bước tới, lịch sự và xa lạ : "Xin , cô bạn nhảy ".

Điều khiến Ngụy Nhất bất ngờ nhất, đó là nhân lúc Ngụy Trích Tiên nghỉ ngơi chọn đồ ăn, Tô Thích cũng bước tới chỗ cô, vô cùng hào hiệp, dáng vẻ nho nhã. Còn Ngụy Nhất, khi thấy tiến về phía , cô cảm thấy gò bó đến nỗi nắm chặt bàn tay .

"Nhất Nhất, thế mời em cùng nhảy một điệu ?", Tô Thích mỉm dịu dàng .

Trâu Tướng Quân bước tới từ phía , lạnh lùng trả lời cô: "Cô rảnh".

Tô Thích hỏi một nữa, "Có thể mời em cùng nhảy một điệu ?". Trong đôi mắt hình lá răm xếch của , cặp đồng tử long lanh như hai viên thủy tinh đang phát những tia sáng đầy sinh động, chăm chú sâu mắt Ngụy Nhất.

Ngụy Nhất liền chìm đắm trong ánh mắt đó, khẽ buông một tiếng thờ dài, cô đưa tay đặt lòng bàn tay .

Tô Thích lập tức nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, khẽ khàng dẫn lối, kéo Ngụy Nhất sát lòng , đến giữa đám đông đang khiêu vũ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/chuong-30-2-xin-chao-truoc-day-em-da-tham-yeu-anh.html.]

Ngụy Nhất cầm lòng , Trâu Tướng Quân một cái. Trâu Tướng Quân vẫn yên đó, nét mặt tối sầm, chớp mắt cũng thấy rõ dấu vết của sự tổn thương ghê gớm. Ngụy Nhất vội vàng về hướng khác.

"Cô bé", Tô Thích khe khẽ gọi, hai đều suýt rơi nước mắt.

Ngụy Nhất cúi mặt xuống, đáp lời.

Ánh mắt của Tô Thích xa, buông một tiếng thở dài, : "Anh sắp . Trước khi , em tha thứ".

Ngụy Nhất sững , ngẩng đầu , khuôn mặt khôi ngô tuân tú đó lộ rõ vẻ chân thành mà lưu luyến. Cuối cùng cô cũng đáp : "Đi ?".

"Đi Mỹ."

"Sẽ về nữa ?"

"Có lẽ ." Tô Thích ngập ngừng một lát, vẫn , "Anh do dự, nên . Mãi tới ban nãy mới quyết định".

Ban nãy, Ngụy Nhất chấp nhận lời cầu hôn của Trâu Tướng Quân.

Ngụy Nhất vô cùng đau khổ, cũng thể cảm nhận vòng tay đang ôm lấy phần eo của thít chặtmhơn. Cô càng thêm hoảng hốt, rằng quyết định trọng đại trong cuộc đời mỗi đó, liệu quá nóng vội .

cũng thế.

"Cô bé, em thể tha thứ cho chứ?", Tô Thích hỏi.

"Vâng", Ngụy Nhất , ngoan ngoãn như đầu gặp .

Cuối cùng, ý chí dù kiên cường mạnh mẽ đến mây cũng thắng nổi sự rộng lượng của tình yêu.

Tô Thích bỗng hôn cô. Anh khó thể kiểm chế bản , cúi xuống, lướt nhẹ đôi môi dịu dàng lên vầng trán của Ngụy Nhất, nhẹ nhàng như chỉ thoảng qua.

Ngụy Nhất chút đề phòng, kinh ngạc tới nỗi đôi chân liên tục bước sai nhịp.

Một điệu nhảy còn kết thúc, Trâu Tướng Quân rằng, lôi Ngụy Trích Tiên bước tới dúi trong vòng tay Tô Thích, đó kéo Ngụy Nhất rời xa chỗ đó.

"Chú ý phận của !", Trâu Tướng Quân rõ ràng là quan sát tất cả, chút tức giận, lạnh lùng với Ngụy Nhất.

"Xin ", Ngụy Nhất cúi đầu xuống, hai hàng nước mắt tuôn rơi.

Trâu Tướng Quân thế nào, một lát kéo cô lòng, hôn mạnh lên trán cô, dường như xóa hết dấu vết nào đó ban nãy. Sau đó, khẽ khàng hôn lên môi cô, đè chặt đôi môi của ở đó, liên tục xoay chuyển.

Trong lòng hai đều hiểu rõ, giọt nước mắt đó tuôn rơi vì ai.

Hạ tuần tháng Mười hai, Tô Thích và Ngụy Trích Tiên cùng bay sang Mỹ.

Rất nhiều trong trường tới tiễn chân - nhân vật như một thiên thần, một truyền kỳ của trường Đại học S .

Ngụy Nhất , cô tham dự kỳ thi tiếng Anh cấp bốn nên đến tiễn , chỉ gọi điện thoại chúc hai thượng lộ bình an.

Ở khu chung cư Xuân Thành, bao ngày Tô Thích bắt cô học từ mới để chuẩn cho kỳ thi tiếng Anh cấp bốn; bao ngày khi sách, suy nghĩ giải bài tập, chiếc bút trong tay cứ xoay qua xoay liên tục Tô Thích nhạo, khẽ trách mắng... Còn những bữa cơm do chính tay cô nấu, những món rau muối do cô tự . Trong nhà tắm, liệu còn chiếc bàn chải đánh răng in hình gấu Pooh của cô ? Gần cửa, đôi dép lê cỡ 33 bé tới nỗi một tay là thể nắm gọn của cô mang ?.

Tất cả những thứ đó, Tô Thích đều nhớ rõ.

Ngụy Nhất sân bay tiễn họ, chỉ nhờ một bạn trong trường giúp cô mang một gói nhỏ cho . Tô Thích mở xem, khóe mắt ấm nóng - trong lòng bàn tay là chiếc chìa khóa sáng lấp lánh đang yên lặng.

Trong phòng thi, bốn bề yên tĩnh, chỉ thấy tiếng ngòi bút sột soạt chạy giấy.

Bầu trời trong xanh vời vợi một gợn mây, một chiếc máy bay bay ngang qua đó, một giọt nước mắt cũng lặng lẽ rơi, rơi mặt bàn của Ngụy Nhất - mặt bàn khắc sâu hai chữ "Tô Thích".

Cô tự với bản , từ nay về , nghĩ ngợi gì nữa. Dòng thời gian khắc mặt bàn ướt đẫm và vĩnh viễn dừng tại đó.

Những ngày tháng , dù là trong rừng hoa đua nở của tháng Ba trong ánh nắng rạng rỡ của tháng Tư, một ngày nào đó, khi những tháng ngày rung động lòng của ngày hôm qua trở thành kỷ niệm, lẽ, gặp , cô là vợ của . Nếu trong một buổi chiều mùa xuân ngập tràn ánh nắng, họ vô tình gặp , lẽ cô vẫn thể ung dung tự tại chào , "Xin chào, đây em thầm yêu ".

Loading...