Trước Là Tiểu Nhân, Sau Là Quân Tử - Chương 3.2: Nữa đêm xông vào khuê phòng

Cập nhật lúc: 2025-08-12 15:20:28
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngụy Nhất kịp đề phòng, cú giật đó quả là nhẹ. Sau khi hét lên thất thanh, cô lập tức dùng hai tay bịt mắt .

"Đêm hôm khuya khoắt kêu cái gì hả?", xong chiếc khăn bông đầu gỡ xuống, lộ rõ khuôn mặt đầy ngạo mạn của Trâu Tướng Quân. Anh dậy, tiến về phía Ngụy Nhất.

Ngụy Nhất ngây , tại phòng , còn cởi hết quần áo nữa... Cô bước lùi về phía góc tường, khuỵu chân xuống, bịt hai mắt , khi tâm trí kịp phục hồi, cô hét toáng lên, âm thanh còn chói tai hơn cả tiếng thét ban nãy: "A a a! Anh gì? Anh gì? Vào phòng gì?".

Trâu Tướng Quân cảm thấy hành động của kẻ ngốc quả thật khác thường. Những cô gái khác khi thấy dáng vẻ đó của , ai mà uốn éo lả lướt về phía giường. Thấy cô bé ngốc nghếch sợ đến nỗi run cầm cập, Trâu Tướng Quân bỗng cảm thấy vô cùng phấn khích, liền bật sảng khoái. Điệu của giống với Tô Thích. Nụ của Tô Thích lúc nào cũng nhẹ nhàng, dịu dàng khiến ngỡ làn gió xuân, còn nụ của trai mặt , cứ như vọng lên từ chín tầng địa ngục, vô cùng nguy hiểm, quỷ quái.

Toàn Ngụy Nhất nổi cả da gà.

Trâu Tướng Quân chậm rãi nhả từng chữ: "Đêm khuya thanh vắng, đến phòng của cô, cô xem, gì nào?".

Trâu Tướng Quân tiến gần đến mặt Ngụy Nhất dừng , vẻ chế giễu.

Ngụy Nhất lén qua kẽ ngón tay, chỉ thấy hai bắp chân rắn chắc màu nâu bóng đang sừng sững phía . Đôi bàn chân to đùng đang xỏ đôi dép lê trong nhà màu hồng phấn của cô nhưng căn bản là nhét nổi, thậm chí chỉ mấy đầu ngón chân.

Ngụy Nhất tức sợ, ngửi thấy mùi rượu thoang thoảng, cô tự nhủ, Trâu Tướng Quân chắc uống say tự cảm thấy một cô gái con nhà gia giáo, gặp tình huống , cần nghiêm khắc cảnh cáo tên yêu tặc say khướt đó. Vậy là khi vắt óc suy nghĩ một hồi, nghĩ một từ tiêu biểu mà mang tính khiêu khích nhất nhưng khi phát khỏi cổ họng của Ngụy Nhất, nó vẫn mang một chút tính chất mềm mại.

Ngụy Nhất hét lên: "Lưu manh!".

Trâu Tướng Quân nhận lời khen thưởng đó, điệu càng trở nên sảng khoái.

Trâu Tướng Quân cứ yên như , Ngụy Nhất cũng dám nhúc nhích, cứ một một quỳ mặt như . Ngụy Nhất thậm chí còn cảm nhận mùi sữa tắm của cô pha trộn với mùi cơ thể đàn ông, cứ thoang thoảng mặt. Một giọt nước rơi trúng đầu Ngụy Nhất, lạnh thấu tim nhưng cô cũng dám đưa tay lên lau.

"Đứng lên", một mệnh lệnh kiên quyết vang lên, "Không hứng với cô".

Nói xong, đôi bắp chân màu nâu bóng về phía ngược . Lúc bây giờ Ngụy Nhất mới thở phào một tiếng, khẽ khàng bỏ bàn tay đang che mặt . Liếc mắt về phía kẻ xâm phạm một cái theo bản năng, cô lập tức hét lên thất thanh - đàn ông đang lưng về phía cô, bỏ khăn tắm quấn quanh xuống. Ngụy Nhất bắt gặp phần cơ thế săn chắc vạm vỡ một mảnh vải che của .

"Lại kêu la cái gì hả! là đồ ẩm ĩ!" Kẻ thích khoe da thịt hề cảm thấy hành vi của chút gì đáng ghét. Dọa một cô gái ngoan ngoãn sợ hết cả hồn mà hối hận, còn mở miệng trách móc, giọng điệu vẻ bực bội. Ngụy Nhất lên liền xoay , úp mặt tường. Không dám sang thêm cái nào nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/chuong-3-2-nua-dem-xong-vao-khue-phong.html.]

, chỉ cần một cái là thể để dấu ấn trong bộ não . Dù nhắm mắt cũng thể tưởng tượng phần cơ thể săn chắc vạm vỡ từ phía đó. Không ngờ khuôn mặt thanh tú khôi ngô là một cơ thể săn chắc vạm vỡ như . Ngụy Nhất chỉ dán mắt những ngón chân đang nóng bỏng đó, khẽ mắng nhiếc bằng giọng run rẩy: "Anh ... ... ... ờ". Từ nhỏ tới giờ, Ngụy Nhất nhà trường giáo dục trở thành một học trò ngoan, bản tính phẫn nộ mắng nhiếc khác sớm thoái hóa mất . Vì thế nghĩ ngợi hồi lâu, cô vẫn thể tìm lời lẽ cay nghiệt nào để trách mắng.

Trâu Tướng Quân nhếch mép : "Anh ?".

Ngụy Nhất nhắm mắt hét lên: "Anh... ờ... là đồ lưu manh!".

"Lưu manh cũng là từ mang ý nghĩa !" Trâu Tướng Quân ung dung vui vẻ một hồi, thấy bộ dạng sợ hãi của Ngụy Nhất cũng giả tạo, nên trêu đùa nữa. Sau một tràng những tiếng sột soạt sột soạt, bèn sang với Ngụy Nhất: "Được thể ".

Ngụy Nhất tin, mặt vẫn tường, giơ mười ngón tay lên đếm đếm vài , hề để ý tới Trâu Tướng Quân, Trâu Tướng Quân lảm nhảm phía : "Nếu , sẽ ăn thịt cô đấy".

Lời đầy đe dọa đó phát , Ngụy Nhất nào dám chần chừ, lập tức , biên độ quá rộng nên ngã lộn đầu một vầng n.g.ự.c rắn chắc.

Trâu Tướng Quân nở nụ đầy tà ý: "Ha ha, đợi nổi nữa nên tự nguyện dâng hiến ư?".

"E rằng từ nay về , cô sẽ thầm thương trộm nhớ thiếu gia , vì , thiếu gia cần giải thích cho cô hiểu một chút." Trâu Tướng Quân dùng ngón tay trỏ nâng chiếc cằm nhỏ bé của Ngụy Nhất lên, buộc cô mặt đối mặt với . Khuôn mặt khôi ngô tuấn tú cùng biểu hiện hết mực cao quý hằn sâu đáy mắt cô. Mái tóc mới gội lòa xòa trán, dày, đen bóng, vài lọn xoăn tự nhiên, ẩm ướt, thiếu vẻ tôn quý thường ngày nhưng thêm vài phần ám và ngông cuồng, càng lộ đôi mắt sáng và đôi lông mày lưỡi mác của . Chỉ là lời mang chút cợt nhả khiến Ngụy Nhấtt cảm thấy vui nhưng cũng dám nhiều lời. "Thiếu gia chỉ là tình cờ đến căn phòng , mượn tạm phòng tắm để tắm một cái, mà thôi, đừng nghĩ ngợi lung tung đây!"

Hai từ "mà thôi" cố ý nhấn mạnh, rõ ràng rành mạch, dường như sợ Ngụy Nhất vì thế mà cố tình bám riết lấy .

Trong đầu Ngụy Nhất vẽ hình một hình nộm, đề tên Trâu Tướng Quân ngừng đ.â.m mạnh kim đó. ngoài mặt thể hiện thái độ ngoan ngoãn lời giáo huấn.

Trâu Tướng Quân thấy Ngụy Nhất ngoan ngoãn lời như thấy mất hết hứng thú. Anh buông , thẳng mặt cô, nghĩ ngợi một lát : "Cái áo khoác đó bẩn , mai vứt nó cho ". Anh tới cái áo khoác Ngụy Trích Tiên nôn . Ngụy Nhất vẫn gì. Anh buông , cô liền mặt sang một bên, điệu bộ tỏ vẻ thèm mặt nữa.

Trâu Tướng Quân thấy cô bé tuy còn nhỏ nhưng xem tính nết ương bướng, thầm trong bụng gia tay ôm trán : "Đây là đầu tiên trong đời thiếu gia chào đón đấy! Đợi đến khi cô trưởng thành sẽ sức hấp dẫn của thiếu gia . Đi đây, đồ ngốc !".

Ngụy Nhất lẩm bẩm lưng : Anh mới là đồ ngốc, cả nhà đều là đồ ngốc.

" ", vốn đến cửa nhưng , "Cô và Tô Thích quan hệ như thế nào?".

Nghe đến tên trong mộng, Ngụy Nhất giật thót , liếc Trâu Tướng Quân một cái, khuôn mặt bớt đỏ giờ ửng hổng, chần chừ : "Anh là học trưởng của ".

Loading...