Trước Là Tiểu Nhân, Sau Là Quân Tử - Chương 23 .2: Bắt đầu từ khi nào.
Cập nhật lúc: 2025-08-13 03:49:14
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một tuần liền đến công ty, công việc chất đống. Vừa trở về là lao ngay công việc, tối mắt tối mũi, mãi tới mười một giờ đêm mới tạm nghỉ ăn chút gì đó. Nhớ tới khuôn mặt ngây ngây ngô ngô của cô gái ngốc nghếch Ngụy Nhất, nỗi mệt mỏi xua tan, khuôn mặt trong chốc lát thế bằng sự dịu dàng và phấn khởi. Trâu Tướng Quân ở tầng cùng của tòa nhà trong trung tâm thành phố, qua lớp kính lớn, cúi xuống ngắm bộ cảnh sắc của thành phố về đêm.
Dòng nước mênh mông, chỉ uống của em một gáo nhỏ. Đèn nê ông rực sáng, chỉ lưu luyến một góc đèn của em.
Anh bỗng mong trong ánh đèn rực rỡ của muôn nhà , lưu một đốm sáng nhỏ giành riêng cho hai - và cô.
Suy nghĩ đó khiến vô cùng xúc động, lập tức gọi điện thoại cho cô bé đó.
Lại tắt máy!
Trâu Tướng Quân nhíu đôi mày rậm, tiếp tục gọi tới cố định của phòng Ngụy Nhất.
Nguyệt Nguyệt nhấc điện thoại, Trâu Tướng Quân chút ấn tượng cô chuyện với tốc độ chóng mặt, còn nhớ cô là một nữ sinh vẻ ngoài rât yểu điệu.
"A lô, là trai của Ngụy Nhất. Bảo Ngụy Nhất điện thoại em."
"Ngụy Nhất?", đối phương vẻ kinh ngạc, "Bọn em học hai hôm nay nhưng thấy đến trường! Có xảy chuyện gì ? Cậu … "
Trâu Tướng Quân cúp điện thoại từ lâu , khuôn mặt tối sầm, tiện tay lấy chiếc áo khoác vội vàng bước khỏi cửa.
Ngụy Nhất về trường, hôm đó cô để khỏi một . cô ? Trâu Tướng Quân khởi động xe gọi điện về nhà họ Ngụy, cô ây cũng về nhà. Anh tức giận đến nỗi đ.ấ.m mạnh lên vô lăng. Cô gái ngốc nghếch luôn cách biến xoay vòng vòng như một con bọ đầu!
Liên tiếp ba ngày , vẫn chút tin tức gì của Ngụy Nhất. Ngay cả bệnh viện tâm thần của dì, Trâu Tướng Quân cũng đến tìm nhưng cũng thấy. Lần cô thoát khỏi vòng tay ? Trâu Tướng Quân quá hoảng loạn, bệnh thì vái tứ phương, chạy tới cả đồn công an để báo.
Không một chút kết quả.
Dù cực kỳ , bao nhiêu năm, cuối cùng đây là đầu tiên Trâu Tướng Quân chủ động gọi điện cho Tô Thích.
Sau lời đề nghị chấm dứt mối quan hệ của Trâu Tướng Quân, Ngụy Trích Tiên rơi trạng thái tâm hồn nguội lạnh, hành động như rút củi đáy nồi hút hết bộ dưỡng khí của đời cô. Từ nhỏ, cô cao ngạo nhưng chỉ yêu duy nhất một , cô dành bộ tâm trí và tình cảm của gửi gắm Trâu Tướng Quân, giờ đây, khi tuổi thanh xuân gần cạn, cô trắng tay. Càng là những phụ nữ cao ngạo thì tố chất tâm lý càng kém. Lúc , cô giống một con chim vặt trụi lồng, hổ, bực tức, khó chịu nhưng còn khả năng bay lên nữa.
Một ý nghĩ sai lầm mà dẫn đến tai hại muôn phần, quả thực cô ý định kết thúc cuộc đời.
Dù Ngụy Nhất thương khá nặng khiến Tô Thích ruột gan rối bời, nhưng Trâu Tướng Quân bên cạnh nên cũng sẽ nguy hiểm tới tính mạng. Sau khi đắn đo cân nhắc, Tô Thích quyết định ở bên cạnh cô gái đang trong trạng thái tinh thần định - Ngụy Trích Tiên. Người đó khi bạn trai bỏ rơi, tính cách bỗng nhiên sự đổi lớn, giống như một đứa trẻ nơi nương tựa, ai để dựa dẫm nên cứ bám riết lấy Tô Thích. Cho dù đến văn phòng luật sư về nhà nghỉ ngơi, Ngụy Trích Tiên cũng đều bám theo. Trong mấy ngày Ngụy Nhất viện, hễ thấy Tô Thích ý rời , Ngụy Trích Tiên giống như lên cơn điên dại, nếu cũng nước rnắt ngắn nước mắt dài khiến thể phân .
Suốt mấy ngày trời, Ngụy Trích Tiên quần áo , tóc tai rũ rượi, rệu rã, lúc thì tinh thần hốt hoả, lúc ngây ngô đờ đẫn. Ngồi cuộn tròn ghế sô pha. Trong một ngày mà trông cô già đến mười tuổi, chẳng còn dáng vẻ kiều diễm như nữa.
Tô Thích thấy Ngụy Trích Tiên lâm cảnh như thế, đau lòng lo lắng.
Ngụy Trích Tiên đắm chìm trong u mê ba ngày liền. Đến sáng ngày thứ tư cô đột nhiên tỉnh , dậy từ sớm gọi điện đến cửa hàng đặt mua đồ ăn, đó tắm rửa, trang điểm. Tô Thích khi tỉnh dậy, bước phòng ăn liền thấy một bàn đồ ăn, món nào món nấy còn đang nóng hổi, bên cạnh là một lung linh diễm lệ, yêu kiều quyến rũ. Lớp phấn trang điểm mỏng, mí mắt vẽ xếch, mái tóc buộc đuôi gà phía càng tăng thêm vài phần tươi trẻ, tràn đầy sức sống, hai tay chống cằm, sóng mắt đưa tình, nờ nụ thật tươi, : "Tô Thích, chào buổi sáng!".
Tô Thích lúc đầu sững , Ngụy Trích Tiên đang giở trò gì. Nhìn nụ đầy mê hoặc của cô, khác với thường ngày, cũng thấy tinh thấn phấn trấn, bèn nho nhã xuống mặt cô, vui vẻ : "Dậy sớm nhỉ, Trích Tiên", đó đưa mắt ngắm cô một lượt, thành thật khen ngợi, "Khí sắc tồi, hôm nay ".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/chuong-23-2-bat-dau-tu-khi-nao.html.]
"Trước đây ?", Ngụy Trích Tiên chớp chớp mắt, duyên dáng.
"Trong mắt tớ, lúc nào cũng nhất", Tô Thích hề ý lấy lòng, một cách nghiêm túc và bình thản.
Ngụy Trích Tiên mỉm mang theo cả nỗi chua xót, nhưng cô nhanh chóng khôi phục trạng thái bình thường: "Tiếc quá, tớ bỏ phí mười năm".
Tô Thích dịu dàng, : "Cậu còn trẻ, đừng những câu bi quan như ".
"Thích, , nếu bây giờ chúng bắt đầu , kịp ?"
Tô Thích câu của Ngụy Trích Tiên, thấy an ủi phần nào, thành thực đáp: "ừm, thông minh, tài, bất cứ việc gì cũng xuất sắc".
Ngụy Trích Tiên bỗng chút kích động, buột miệng : “Vậy còn hai chúng thì ?".
Tô Thích sững , rì rầm nhắc : "Chúng ?".
Ngụy Trích Tiên chăm chú lâu như qua cả một thế kỷ, đó mới khẽ : "Cậu còn nhớ lời hứa năm đó với tớ ?".
Tô Thích một đòn giáng mạnh nhưng khuôn mặt chút biếu hiện gì, trầm ngâm một hổi chậm rãi : "Nhớ".
Ngụy Trích Tiên dường như vui sướng, nhoài qua bàn nắm lấy tay , vui vẻ : "Vậy chúng từ đầu nhé!”.
Tô Thích kinh ngạc, tròn xoe mắt con gái duy nhất mà yêu thương, mà còn yêu thương suốt mười năm . Khuôn mặt chỉ xuất hiện trong mơ suốt mười năm qua nay mỉm với . Khi giấc mơ thành sự thật, đáng lẽ vô cùng vui mừng nhưng lúc như mắc nghẹn nơi cổ họng, thể thứ dư vị chua chua chát chát đó là gì.
Làm từ đầu, bắt đầu từ ? Từ thời học sinh ngây ngô khờ dại? Từ mùa hè ve kêu chim hót của năm mười bảy tuổi? Từ buổi chiều ngập tràn ánh nắng khi thanh niên cất tiếng thổ lộ tình cảm với cô thiếu nữ? Mười năm xoay vần, thực sự nỗi nhớ nhung da diết nhưng ai thể ngăn dòng chảy của thời gian, ai thể cho thời gian ngừng trôi mà mang theo mối tình ngây dại đó? Mối tình đơn phương thuần túy chỉ thể coi là một vật quý giá nhất trong cuộc đời, chôn giấu trong mỗi sợi tâm hổn. Khi rảnh rỗi đem tự thưởng thức và tỏ lòng cảm tạ với mang tặng nó.
mười năm, thể vội vội vàng vàng " từ đầu" một cách ung dung tự tại như ? Tô Thích chăm chú khuôn mặt còn chút tì vết lớp phân mỏng của Ngụy Trích Tiên,trong lòng rõ vài phần, lạc giọng hỏi: "Em suy nghĩ kỹ ?"
“Rồi!”
Tô Thích khó nhọc : "... Thôi ".
"Vậy từ giờ trở , là bạn trai của em . Trừ những lúc bắt buộc vì công việc , gặp gỡ riêng gọi điện thoại cho bất kỳ cô gái nào khác. Anh ?"
"Được... Anh cần gặp mặt để với cô bé một tiếng."
"Đương nhiên , yêu", Ngụy Trích Tiên nở nụ ngọt ngào, "Chúng ăn cơm thôi",
Tô Thích những món sơn hào hải vị bày biện đầy bàn, bất giác nhớ đến những món ăn thanh đạm mà Ngụy Nhất nấu cho ăn, còn cả khuôn mặt nhỏ bé ngây thơ trong sáng đó nữa.
Thức ăn nguội lạnh, ăn mà còn cảm nhận hương vị của nó nữa.