Trước Là Tiểu Nhân, Sau Là Quân Tử - Chương 19 .1: Tình yêu của dì.

Cập nhật lúc: 2025-08-13 03:21:44
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trang thiết và điều kiện môi trường của bệnh viện thuộc hàng bậc nhất trong nước, mức viện phí đương nhiên cũng rẻ. Người bình thường, cho dù điên loạn tới mức phân biệt nam nữ, e rằng cũng khó thể đây điều trị .

Ngụy Nhất tới phòng việc trao đổi với vị bác sĩ nam bốn mươi tuổi. Bác sĩ bệnh tình của dì cô lúc lúc biểu hiện , tóm , vẫn thể khống chế .

Ngụy Nhất hỏi, hôm nay tiện thăm . Bác sĩ thể, đó dặn dò y tá dẫn hai họ .

Cô y tá đang độ tuổi thanh xuân phơi phới, khi liếc mắt ngắm trộm Trâu Tướng Quân cao to trai bên cạnh vài thì hớn hở mang tặng một vài món quà, ví dụ như rau chân vịt của mùa thu.

Ngụy Nhất và Trâu Tướng Quân, bên trái, kẻ bên , hề chú ý tới sự hiện diện của .

Cô y tá nhỏ nhắn dẫn hai tới một căn phòng, lấy chìa khóa mở cửa, đợi mãi thấy Trâu Tướng Quân phản hồi, đành rút lui với ánh mắt nuối tiếc.

Phòng bệnh tuy nhỏ nhưng điều kiện , hề cảm giác âm u, tiêu điều, tăm tối và hoảng loạn như những trại thương điên phim ảnh.

Trâu Tướng Quân bên Ngụy Nhất, chậm rãi bước , trong phòng, đồ gia dụng đều đầy đủ, tường nhà sơn màu trắng, bầu khí thoáng đãng, cánh cửa sổ rộng mở, bên ngoài là thảm thực vật xanh rì. Một đàn bà còn trẻ cửa sổ, thảnh thơi đan áo len.

Thế thì giống với việc thăm một bệnh nhân tâm thần, rõ ràng là đến nhà một họ hàng nào đó thôi.

“Dì…”, Ngụy Nhất khẽ gọi, giọng điệu đáng yêu.

Người phụ nữ đó lập tức đầu , nhận mới đến liền chạy ngay tới. Trâu Tướng Quân sợ Ngụy Nhất bệnh hại, cảnh giác đưa tay bảo vệ mặt cô.

Ngụy Nhất gạt tay Trâu Tướng Quân , sà lòng phụ nữ đó, run rẩy: ”Dì! Dì!”.

“Cục cưng ngoan, dì mong con đến quá!”, phụ nữ đôi mắt ngấn lệ, ôm Ngụy Nhất trong lòng, hôn vuốt ve. Xem , tinh thần tạm coi là định. Trâu Tướng Quân bên, chú ý tới hành động cử chỉ của cả hai.

Ngụy Nhất ở yên trong vòng tay của phụ nữ đó lâu, liên tục gọi dì, cử chỉ mật giống như chú mèo con đang nũng với chủ nhân. Trâu Tướng Quân bao giờ chứng kiến cảnh Ngụy Nhất nũng nịu như thế với ai, cứ đến nỗi ngây cả .

Hai nắm tay chuyện một hồi thì phụ nữ mới phát hiện khác trong phòng, nghi hoặc hỏi: ”Vị là?”.

“Là…”, Ngụy Nhất đang định đó là chồng cưới của Ngụy Trích Tiên.

Trâu Tướng Quân ngắt lời, đường hoàng giới tự giới thiệu: ”Chào cô, cháu là Trâu Tướng Quân, bạn của Ngụy Nhất”.

Anh rể, cũng , mà chỉ dùng từ “bạn” với ý nghĩa mập mờ, chung chung, dễ khiến khác hiểu lầm.

“Chào Trâu, mời ”, phụ nữ gật đầu, năng chừng mực, giống vấn đề về thần kinh. Không những thế, cử chỉ ôn tồn nhã nhặn, nét mặt hiền từ. Dáng giống phụ nữ miền Bắc, mà mang dáng dấp nhỏ bé của con gái miền Nam. Chỉ điều, lâu bà tắm gội ánh nắng mặt trời nên nước da phần nhợt nhạt. thể nhận rằng, hồi trẻ, bà cũng là một trang quốc sắc thiên hương. Nhìn bà vẻ trẻ hơn Ngụy Nhất, chắc bà là em gái của Ngụy phu nhân nên Ngụy Nhất mới gọi bà là dì. Ba lượt xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/chuong-19-1-tinh-yeu-cua-di.html.]

Trâu Tướng Quân ghế mà ban nãy phụ nữ , còn Ngụy Nhất và bà cùng chiếc giường sạch sẽ, cử chỉ vô cùng mật. Bàn tay bà luôn đặt lên bàn tay Ngụy Nhất, thi thoảng vỗ nhè nhẹ, đôi mắt ngập tràn yêu thương.

Khi Trâu Tướng Quân quan sát kỹ đàn bà trẻ ấu thì đôi mắt đầy nếp nhăn, thấp thoáng nụ của bà cũng ngắm nghía Trâu Tướng Quân một cách đầy khách khí.

“Cậu Trâu uống ?”, phụ nữ mỉm mật, dậy rót nước.

“Cô đừng khách sáo, cứ gọi cháu là Tiểu Trâu, cháu uống nước trắng , cảm ơn cô”, Trâu Tướng Quân vội dậy. Trong lòng cảm thấy kỳ lạ, phụ nữ cơ thể yếu ớt nhưng đôi mắt nhanh nhẹn, khi bốn mắt chạm , cái thăm dò hề che giấu đó thật khiến dám ý nghĩ lệch lạc.

nhiều tuổi hơn nên gọi là Tiểu Trâu nhé!”, phụ nữ xong, mỉm lấy chiếc áo len tiếp tục đan.

Ngụy Nhất rõ ràng là thường xuyên đến đây, còn tự nhiên hơn cả ở nhà họ Ngụy, cô một lát lấy hai quả táo, rửa sạch, đưa một quả cho Trâu Tướng Quân. Người phụ nữ xem chẳng lạ lẫm gì với hành động của Ngụy Nhất, miệng hỏi Ngụy Nhất thích màu sắc của chiếc áo len và kiểu hoa . Ngụy Nhất nét mặt rạng rỡ, áo len dì đan là nhất, cô thích.

Người phụ nữ thấy vẻ mặt của Trâu Tướng Quân đầy nghi hoặc, mỉm : ”Thực , là v.ú nuôi của Nhất Nhất. Con bé là do một tay nuôi nấng. Nhất Nhất từ nhỏ ốm yếu nhiều bệnh, tính tình thật thà, cũng giỏi giao tiếp với khác, giống hệt tính cách của . Người nhà họ Ngụy tôn trọng , bảo hai chị em gọi là dì”, xong, phụ nữ sang hỏi Ngụy Nhất,”Trích Tiên khỏe con?”.

“Khỏe ạ!”, Ngụy Nhất vẻ nhắc tới chị gái, ậm ừ trả lời, nhưng sang Trâu Tướng Quân một cái đầy dụng ý, ánh mắt tinh nghịch.

Trâu Tướng Quân cô gái đang nghĩ gì, lén trừng mắt cô.

Người phụ nữ đó dường như thấy hết điệu bộ của hai , điềm tĩnh : ”Nhất Nhất của chúng từ nhỏ nhân hậu, cũng thông minh, cách lấy lòng khác, dễ bắt nạt lắm. Chắc là gây ít phiền hà cho Trâu ?”.

Trâu Tướng Quân vội vàng : ”Không sợ, sợ”. Ý tứ của câu hỏi là phiền hà nhưng hề để ý.

“Vốn dĩ, một v.ú nuôi như tư cách để những điều , con bé Nhất Nhất là do nuôi lớn, duyên với , nên xin với tư cách là của bên nhà gái, mong Trâu châm chước.

Trâu Tướng Quân vội vàng :”Không , ”, trán rịn chút mồ hôi, căng thẳng như con dâu mắt chồng .

Ngụy Nhất kiêu hãnh : ”Dì mới là bề ! Dì của con vốn là một tiểu thư con nhà danh giá, chỉ điều gia cảnh sa sút mới lưu lạc tới nhà con”, , cô chu đôi môi nhỏ xinh lên, hai tay vòng qua cổ phụ nữ , nũng nịu : ”Dì là nhất, dì là giỏi giang nhất! Nấu ăn ngon nhất, cái gì cũng ! Khéo tay tháo vát, đồ bỏ cũng thể biến thành vật hữu ích! Dì là vĩ đại nhất!”.

Người phụ nữ vang, mắng yêu cô rằng lớn như mà vẫn còn như trẻ con.

Trâu Tướng Quân ngây cảnh tượng đó. Anh vốn nghĩ rằng Ngụy Nhất tính tình kín đáo, giờ mới cô cũng tinh nghịch, nũng nịu như những cô gái khác, cũng để cô hồn nhiên nũng nịu.

“Nhất Nhất bản tính lương thiện, sức khỏe của , đầu óc lúc tỉnh lúc mê, ở đây mấy năm , con bé tháng nào cũng tới thăm . Sau theo ai, dù sang hèn, nó tuyệt đối sẽ rời xa ”.

“Nhất Nhất mãi mãi chỉ ở bên dì thôi!”, miệng Ngụy Nhất còn đang ăn táo, một câu ghé sát răng quả táo cắn một miếng.

“Con bé ngốc nghếch, Nhất Nhất lớn , cũng cần lập gia đình chứ”, bà liếc mắc Trâu Tướng Quân một cái. Kẻ trong lòng ấm áp, bất giác đưa ánh mắt về phía Ngụy Nhất.

Loading...