Trước Là Tiểu Nhân, Sau Là Quân Tử - Chương 18.1: Trâu Tướng Quân và xe buýt.

Cập nhật lúc: 2025-08-13 02:49:02
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời gian , công việc của Tô Thích bận, bay đến khắp nơi đất nước. Ngụy Nhất yên phận chăm chỉ học hành, chẳng khác gì những phần tử mọt sách của đại học S. Những lúc rỗi rãi, cô tranh thủ thêm, đến khu chung cư Xuân Thành một lát giờ tự học buổi tối về ký túc nghỉ ngơi. Yên lặng, khép kín, nỗ lực, mềm mỏng. Không ai cô là con gái của Ngụy Đông Cốc. Cô là một cô gái bình thường và tài sản quý giá nhất chính là thời thanh xuân của tuổi mười tám, điều khiến cô vui sướng nhất là khi nhận những tin nhắn ấm áp tình cảm của bạn trai, cô thích ánh nắng của đầu mùa hạ, thích váy lụa liền, những chiếc kẹp tóc xinh xắn, cô thể hò reo vui vẻ khi thấy nhà ăn món mà ưa thích, cảm thấy tự hào sung sướng vì thấy cô biểu dương. Đối với cô, học tập chính là bộ cuộc sống, vụn vặt mà thực tế.

Có một nơi mà tháng nào cô cũng đến – bệnh viện tâm thần nhất của thành phố S – để thăm dì.

Chùm nắng đầu tiên của tháng Năm lười nhác chiếu xuống, chính thức mở trang thứ nhất của chương đầu tiên trong mùa hạ. Năm nào mùa xuân cũng tới một cách lặng lẽ, mùa hạ khiêm nhường, tĩnh lặng như thế. Tiếng ếch kêu mang theo gấu váy của cô nàng mùa hạ, rụt cổ thăm dò một hồi đó lắc lư từng bước một, bất chợt ào tới đầy tình ý.

Mùa hạ là mùa mà Ngụy Nhất yêu thích nhất.

Mùa hạ tới, khi tốp nữ sinh đầu tiên mặc váy thì đám muỗi đầu tiên cũng học cách chích m.á.u . Ánh nắng mỗi ngày rực rỡ.

Ngụy Nhất mặc bộ váy mới chuẩn sẵn từ , hớn ha hớn hở từ khu ký túc xá nữ. Cô và Tô Thích hẹn hôm nay sẽ cùng thăm dì. Vừa xuống tới chân cầu thang thì cô nhận cuộc điện thoại của Tô Thích, xin việc đột xuất, thể đến .

Khuôn mặt của Ngụy Nhất xị hẳn xuống, đành một thăm dì.

Một chiếc Volkswagen màu đen lướt qua cô về hướng ngược . Một phút , còi xe vang lên từ phía . Ngụy Nhất tránh sang bên nhường đường tiếp tục như mộng du. Còi xe vẫn vang lên ầm ĩ như sang đang cố ý khiêu khích, bấy giờ mới thu hút sự chú ý của Ngụy Nhất. Cô liếc mắt , trong xe là khuôn mặt tuấn tú với nụ nhạt của Trâu Tướng Quân.

Trâu Tướng Quân khi Ngụy Nhất từ chối tìm đám bạn uống một trận say mềm. Uống đến phút cuối cùng, nôn thốc tháo rên rĩ :” Cô dựa cái gì mà đối xử với tớ như !”.

Đó là đầu tiên Vĩ chứng kiến một Trâu Tướng Quân vốn bản tính kiêu ngạo ngông cuồng chịu thất bại như thế, bạn khi tỏ tình những thành công mà còn đuổi về, vị thần tiên nào phú cho cô gái đó khẩu khí tàn nhẫn như nhưng cảm thấy mới lạ. Vĩ bật đau khổ của khác, nghĩ một lát đưa ý kiến: “Không cô gái đó giở chiêu nới lỏng để thít chặt hơn đấy chứ?”.

Trâu Tướng Quân mở to đôi mắt m.ô.n.g lung vì say mèm, nhớ lời , hành động của Ngụy Nhất, đôi mắt to đen thuần khiết và khuôn mắt trịnh trọng của cô khi từ chối , lắc đầu: ”Cô như ”, cúi xuống nôn thốc nôn tháo.

Bỗng một ý nghĩ lóe lên, ngẩng đầu, đôi mắt nheo phát tia sang: ”Tớ vấn đề !”.

“Tớ mà Trâu thiếu gia, đừng ở đây vẻ thông minh nữa, còn giày vò đủ ? Cậu mệt hả?”, Vĩ tức buồn , nhíu mày .

Thực , đều đánh lừa bởi vẻ ngoài ngây thơ, non nớt của Ngụy Nhất. Ngụy Nhất mặc dù ngốc nghếch và trẻ tuổi nhưng cô còn tính nguyên tắc hơn bất kì ai khác, cô cách nghĩ riêng, cũng lòng tự trọng và sự kiêu ngạo của bản .

Trâu Tướng Quân xin thề, nếu chiếm , quyết buông tay!”, trong ánh mắt của Trâu Tướng Quân sự tỉnh táo và kiên nghị mà đây hề .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/chuong-18-1-trau-tuong-quan-va-xe-buyt.html.]

“Người rách miệng mắng chửi mà khiến hưng phấn thế ? Đồ xa! Chiếm thì nào? Câu đạp một cái ngã nhào ?”

“…”

Lúc , lòng tin đầy ắp của Trâu Tướng Quân khi chạm ánh mắt thèm đếm xỉa của Ngụy Nhất khiến giống như quả bong , nhanh chóng xép lép, méo mó.

Một buổi sáng sớm, lái xe qua đại học S thì thấy Ngụy Nhất mặc một bộ váy liền màu trắng, đang chậm rãi bước từ xa tới, như một tiên nữ từ một đám mây bước xuống. Mái tóc dày, mềm mại buông xõa tô điểm bằng chiếc kẹp tóc trắng, lộ rõ vầng trán nhẵn nhụi, trắng trẻo, càng tăng thêm nét nữ tính. Đôi mắt to, mũi hếch, cằm nhỏ xinh, khuôn mặt lộ rõ vẻ trong sáng, nhuốm thế sự. Cô thong thả sải bước trong tà váy trắng, toát lên vẻ thanh xuân tươi trẻ, điệu đà, chẳng ưỡn ẹo, bước tới từ phía ánh sáng mặt trời. Lần đầu tiên Trâu Tướng Quân thấy Ngụy Nhất mặc váy, ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc, dường như hạt bụi bé nhỏ chiếu rọi trong ánh nắng đều yên tại chỗ, chỉ để đón chào sự xuất hiện của Ngụy Nhất. Có câu : Mỹ nhân xuất hiện trong ánh mắt của kẻ si tình. Trong mười năm ngang dọc tình trường, những cô gái mà Trâu Tướng Quân gặp ít, thướt tha yêu kiều như Dương Quý Phi, Triệu Phi Yến, xinh như hoa hồng, bách hợp, đều dễ dàng chinh phục. Thế mà hôm nay điên đảo thần hồn vì một đóa bồ công mỏng manh tới nỗi chỉ một cơn giá là bay mất ! Lòng rung động, mạnh vô lăng, lái xe bám theo Ngụy Nhất. Ngụy Nhất hề để ý, vẫn như mộng du, dường như ánh mắt hề chú ý tới sự tồn tại của , đưa tay ấn mạnh còi xe. Đóa bồ công thấy và tặng một cái lườm khinh bỉ, tiếp tục thả bước chân trong cơn gió mùa hạ.

Trâu Tướng Quân bực tức dừng xe, đuổi theo Ngụy Nhất: ”Đồ…Nhất Nhất, đừng nhanh thế!”.

Anh tật cứ mở miệng là “đồ ngốc”, một nửa thì cảnh giác đổi cách xưng hô.

Ngụy Nhất vẫn thèm để ý.

Trâu Tướng Quân chạy từng bước dài tới mặt, chặn cô .

“Làm gì ?”, khuôn mặt bé nhỏ đầy ắp sự phẫn nộ và cảnh giác.

“Kỳ nghỉ mùng Một tháng Năm tới , chú Ngụy bảo tới đón em!”, Trân Tướng Quân dối vòng vo, nét mặt lộ rõ vẻ nghiêm túc.

“Bây giời việc.”

“Có việc gì? Em ? Anh lái xe đưa em ”, Trâu Tướng Quân giả lả chắn đường của Ngụy Nhất.

“Không cần, tự xe buýt.”

“Xe buýt á?” Anh trợn tròn mắt, thể tưởng tượng nổi, cũng dám tin tai .

“Sao thế? vẫn thường xe buýt mà. Anh mau , cũng đây”, một dù thẳng thắn đến mấy cũng nỡ vùi dập một khuôn mặt đang tươi , Ngụy Nhất tấm lòng lương thiện, khuôn mặt rạng rỡ của Trâu Tướng Quân, cô cũng nỡ nặng lời.

Loading...