Trước Là Tiểu Nhân, Sau Là Quân Tử - Chương 17 .2: Xin hãy tự trọng
Cập nhật lúc: 2025-08-12 16:30:39
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khu ký túc xá nữ cách hồ nước xa lắm, hai cứ lặng lẽ bước trong trường, giống như một cặp uyên ương bình thường: nam sinh cao lớn tuấn tú, nữ sinh nhỏ nhắn,xinh xắn; nam sinh ghé sát nữ sinh, nữ sinh xích một chút, Trâu Tướng Quân chịu nổi khoát tay một cái, khóa chặt Ngụy Nhất trong cánh tay . Ngụy Nhất đang định phản kháng , liền lên giọng hù dọa: “ Lại định lời hả”.
Ngụy Nhất thấy xung quanh nhiều qua , chắc dám càn. Cô ngoan ngoãn bên, cúi đầu thật thấp vì sợ quen thấy. Trâu Tướng Quân thấy Ngụy Nhất vẻ ngoan ngoãn, trong bụng mừng thầm, còn cao hứng huýt sáo.
“ Lưu manh, lưu manh!” Ngụy Nhất nín khẽ .
Trâu tướng quân đang lúc tâm trạng vui vẻ, câu của Ngụy Nhất nhưng cũng chẳng để tâm. Anh ôm cô gái bé nhỏ, đáng yêu, đii trong làn gió xuân giữa trường đại học S, bầu khí ấm áp, ánh đèn đường kéo bóng thật dài, thật dài. Ở nơi đây ai với bằng giọng lắp ba lắp bắp, cũng chẳng ai mưu tính tranh quyền, chi thi thoảng những ánh mắt ái mộ hiếu kỳ, tất cả đều vì cô bạn gái đáng yêu đang bên .
Bỗng cảm thấy tuổi thanh xuân kéo dài vô tận, cả con lẫn trái tim đều trở nên trẻ trung, trong sáng. Chỉ qua một đoạn đường nhỏ mà tâm trạng của Trâu Tướng Quân đổi .
Ven hồ những cột đèn khả ít nhứng khí trong lành, tươi mát, ánh trăng sáng tỏ. Từng chiếc lá sen đan xen, ánh trăng trải dài mặt hồ như dát bạc. Một chú ếch con nhảy xuống hồ nước, cất tiếng kêu tự vui vẻ. Phía xa xa, thấp thoáng vài cặp tình nhân nép sát tình tứ. Thi thoảng còn tiếng mèo cái kêu meo meo tìm bạn tình, hết tiếng tới tiếng khác.
Ngụy Nhất tiếng kêu cho hổ buồn bực, chỉ mau chóng về, vì thế cô lạnh lùng : “Có chuyện gì thì nhanh lên!”
Hồ sen ánh trăng ngập tràn sắc xuân nhưng cảnh lời cứng nhắc của Ngụy Nhất phá hỏng.
Trâu Tướng Quân rủa thầm đồ ngốc nghếch thật hiểu phong tình, nhưng cũng chẳng lý do gì để nổi cáu. Anh tỏ vẻ bất cần lên bầu trời, lòng thầm suy tính, bỗng cảm thấy căng thẳng cặp đồng tử của Ngụy Nhất khi cô đang chăm chú . Căng thẳng là cảm xúc thiếu hụt nhất trong suốt hơn hai muơi năm qua của Trâu Tướng Quân, giờ đây bỗng xuất hiện, cảm thấy nó thật mới lạ, thầm vui sướng trong lòng.
Sắc mặt của Ngụy Nhất lộ rõ vẻ khó chịu, bấy giờ Trâu Tướng Quân mới khẽ hắng giọng nhưng càng căng thẳng hơn, mãi mới thốt nên lời: “Mệt ? Kiếm chỗ nào nghỉ một lát nhé?”.
Ngụy Nhất lúc nào cũng trong trạng thái phòng , thấy năng dịu dàng hiếm thấy, thầm nghĩ chắc tên lưu manh ý đồ đen tối! Thế là cô càng thể hiện nét mặt khó chịu, : “Không mệt, rốt cuộc gì? Nói !”.
Trâu Tướng Quân cảm thấy cô gái nhạo báng nên thấy bực tức, buột miệng : “ Anh em trở thành phụ nữ của ”.
“Hả????” Ngụy Nhất kinh ngạc thất sắc tưởng tai vấn đề.
Trâu Tướng Quân vốn còn là một thiếu niên ngây thơ ngờ nghệch nữa, lời thốt liền cảm thấy thoải mái, lấy thần khí đó, tự cao tự đại cô, một nữa: “Hãy là phụ nữ của !”.
“…”Lần thì Ngụy Nhất rõ nhưng cô ngờ rằng đầu óc vấn đề, ngoác miệng hình chữ “O”, hai mắt trợn tròn hết cỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/chuong-17-2-xin-hay-tu-trong.html.]
Trâu Tướng Quân thấy sắc mặt nhiều biến đổi nhưng nhanh chóng thật đáng yêu, gió xuân lướt qua mái tóc cô phảng phất mùi dầu gội thanh khiết, nó khiến đôi mắt dịu dàng, trái tim mềm yếu.
“ Được ?”, kiềm chế nữa, cúi hẳn xuống để thể ngang tầm với cô. Đây là đầu tiên bày tỏ lòng tôn trọng đối với một phụ nữ-ngoài .
Ngụy Nhất vẫn giữ thái độ ngây ngô như chịu một sự kích thích mạnh, mãi vẫn định thần . Trâu Tướng Quân khẽ thành tiếng, đưa tay nâng khuôn mặt, ngón tay cái khẽ mơn man má cô, hành động đó phần yêu thương pha chút cợt nhả. Ngụy Nhất kịp phản ứng, cô lùi về phía . Trâu Tướng Quân phiền lòng, vẫn kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của cô.
“Xin , bạn trai ”, Ngụy Nhất . Mặc dù miệng thế nhưng ngữ khí cô mang ý tứ xin .
Ngụy Nhất tự nhủ, tên Trâu Tướng Quân thật chẳng hạng lương thiện gì, rõ mối quan hệ của với Tô Thích mà còn chạy tới vung gươm cướp đoạt tình yêu. Anh nghĩ bản than thể tùy tiện chiếm đoạt tất cả những gì của Tô Thích ư? Anh đề cao bản quá !.
Ngụy Nhất cảm thấy đàn ông mặt thật đáng ghe tởm, ở thêm một chút nào nữa, cô khẽ liếc qua thăm dò nét mặt của Trâu Tướng Quân, hướng tầm mặt hồ chậm rãi :
“Không việc gì nữa hả? Nếu thế thì đây. quen đường , cần tiễn, mời về cho. Sau đừng đến tìm nữa, ngộ nhỡ bạn trai thấy sẽ . Con , đáng quý nhất là sự hiểu , hiểu rằng, một chuyện cứ cậy tiền cậy thế là thể hoán đổi . Dù quấy rối, phiền nhiễu đến mức nào thì cũng them một cách tử tế .”
Nói đến đây, Ngụy Nhất thèm để ý tới Trâu Tướng Quân đang ngây như tượng gỗ, cô bước , di :
“ tự cảm thấy bé nhỏ, vốn đáng để lọt tầm mắt của đại thiếu gia họ Trâu, nhưng cũng trái tim, suy nghĩ, nhân cách và tình cảm. Trước tiên, bản than tự trọng thì mới học cách tôn trọng khác. là mẫu phụ nữ của Tô Thích, hôm nay là như , cũng vẫn thế, chỉ cần rời xa thì mãi mãi là của . Bất cứ ai cũng thể đổi điều đó, bao gồm cả , , đặc biệt là thẻ đổi , bởi tất cả những gì trong con mắt của khác là vô cùng quý giá, là báu vạt hiếm , là những thứ mà cả đời họ đeo đuổi, nhưng với , chúng nhẹ tựa long hồng. Không đang hạ thấp , quyền đó, chỉ rằng, bất cứ thứ gì, nếu , chỉ cần ngoắc ngón tay là ngay . Trai tim lớn, cũng chẳng cao siêu xa vời, nhưng sẽ bao giờ ..”
Câu thật dài là những điều cô ấp ủ trong lòng suốt bao ngày qua khi bất bình cho Tô Thích. Giờ đây cô thẳng thắn hết suy nghĩ của để báo thù cho Tô Thích, như thế trái tim cô mới cảm thấy vui vẻ.
Một câu , lâu mới hết .
Trâu Tướng Quân yên, giọng thanh, nhẹ nhàng nhưng chút ấm áp nào của Ngụy Nhất dần xa. Xa tới nỗi còn rõ nữa nhưng vẫn còn vang vọng bên tai.Đây là đầu tiên trong đời, Trâu Tướng Quân phụ nữ từ chối.
Anh tự phụ, rõ Ngụy Nhất sẽ nhận lời ngay nhưng ngờ cô thẳng thắn cự tuyệt, để cho một con đường lui như . Lý luận dài dằng dặc, từng câu từng chữ thiện như hạt ngọc. Ngữ điệu hài hòa liên tục vọng tới, khôngh tự ti kiêu ngạo, chèn ép cũng chẳng đề cao. Không coi như một lời trách mắng, cũng chẳng là câu châm biếm nhưng mỗi một lời khiến Trâu Tướng Quân cảm thấy vô cùng hổ. Trong suốt hai mươi bảy năm qua, những thứ là lời tán thưởng thì cũng là sự ái mộ, là cung kính thì cũng là động viên, cổ vũ. Chưa từng ai với bằng những lời cay nghiệt như , cũng chẳng ai với rằng “ Trước tiện bản tự trọng thì mới học cách tôn tọng khác”.
Lúc lâu Trâu Tướng Quân mới định thần , cũng đuổi theo cô. Anh bên bờ hồ một lát, con mèo cái ồn ào ban nãy cũng thôi kêu nữa, chắc nó tìm sự vỗ về của một con mèo đực nào đó nên mãn nguyện bỏ .
Dưới ánh đèn, hồ sen sương trắng, làn nước trong xanh, trăng thanh gió mát, mây buồn thê lương. Đứng trong trường đại học S, Màn đêm sâu thẳm trong gió xuân càng khiến khí thêm thê lương, lạnh lẽo.
Tất cả đều còn nguyên, thậm chí khí vẫn vương mùi thơm dầu gôi của cô gái mới đây. gì đó còn như xưa nữa .