Trước Là Tiểu Nhân, Sau Là Quân Tử - Chương 15 .2: Ai cũng có một thời tuổi trẻ ngông cuồng.

Cập nhật lúc: 2025-08-12 16:24:02
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tâm trí của Ngụy Nhất vẫn còn đang vấn vương với nỗi ân oán của hai họ Tô - Trâu, đang lúc bất bình cho Tô Thích, tên tội đồ tự động tìm đến, cảm giác chính nghĩa khiến cô trở nên dũng cảm lạ thường, hét điện thoại bằng một giọng điệu nhanh nhất, lớn nhất, hung dữ nhất thể:

“Đồ tiểu nhân bỉ ổi, vô liêm sỉ! Sau đừng để thấy giọng, thấy bộ dạng của nữa! ghê tởm ! coi thường ! Cút ! Tạm biệt!”

Sau đó cô tắt luôn máy, ném điện thoại rút pin thật xa, giống như Trâu Tướng Quân thể chui từ trong điện thoại ăn thịt cô . Tim cô đập mạnh, thật thoải mái, thật vui sướng. khi sự vui vẻ qua , nghĩ tới thủ đoạn của Trâu Tướng Quân, cô thấy hối hận, lo sợ.

Nhớ cuộc điện thoại , khi cúp máy cô vẫn quên một câu tạm biệt. Bản quả nhiên là một nhân tài con đường chói lọi!

Ngụy Nhất vùi mặt đống chăn: “Mất mặt quá, đáng sợ quá!”.

Đầu dây bên , Trâu Tướng Quân nhíu mày, tay cầm chiếc điện thoại hồi lâu mà vẫn định thần . Thầm nghĩ, cô bé ngốc nghếch ăn nhầm thuốc nổ ? Đang yên đang lành nổi khùng lên! Mình lòng chỉ gọi điện hỏi thăm cô xem về trường an thôi...

Trâu Tướng Quân vẫn cam lòng, nhấc điện thoại lên tiếp tục gọi thì thấy đối phương tắt máy.

“Đồ con gái kỳ cục!”, Trâu Tướng Quân nghiến răng nghiến lợi quát mắng. Sau đó, khuôn mặt hiện lên nét sủng ái, “Đồ ngốc hôm nay thật dũng cảm, tặc tặc, tràn đầy sức sống! Đủ bản lĩnh thì đừng trốn tránh đấy!”.

Ngay buổi chiều hôm đó, Ngụy Nhất ngoài mua ngay di động khác.

Ngụy Nhất đường, bỗng nổi tính trẻ con, dùng điện thoại mới gửi tin nhắn cho Tô Thích:

“Chào , công ty mở khóa ? Xin hãy tới phòng 5-2 dãy C của khu chung cư XX để mở khóa. Cảm ơn!”

Không tin nhắn trả lòi.

Ngụy Nhất vẫn đang tưởng tượng về khuôn mặt khôi ngô tuấn tú của Tô Thích khi nhận tin nhắn , cô hứng khởi gửi tiếp tín nhắn thứ hai:

“Em là Tiểu Bạng, em đang ở ngoài đường, đây là di động của bạn em, em hết tiền rổi, nhanh chóng chuyển cho em năm trăm tệ tới Ngân hàng Xây dựng nhé, tài khoản là: xxxxxxxxx.”

Lại tưởng tượng về khuôn mặt khi mắc lừa của Tô Thích, cô vô cùng thích thú.

Mười phút , cô nhận tin nhắn trả lời của Tô Thích:

“Bé bự , đang họp, tiền chuyển . Ngoan nhé, tối sẽ tới đưa em ăn cơm.”

Ngụy Nhất ngây hai chữ “Bé bự”. Nửa tiếng , quả nhiên di động tin nhắn thông báo tài khoản ở ngân hàng chuyển thêm năm trăm tệ.

Buổi tối, gặp Tô Thích, Ngụy Nhất vội vàng hỏi luôn: “Sao đó là em?”. Lại nghĩ, thể Tô Thích là kiểu công tử quen sống trong nhung lụa, phạm vi tiếp xúc chắc bao giờ chạm tới những tin nhắn lừa gạt như .

“Bé bự , tin nhắn của em tên của mở tài khoản”, Tô Thích hì hì .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/chuong-15-2-ai-cung-co-mot-thoi-tuoi-tre-ngong-cuong.html.]

Ngụy Nhất bây giờ mới chợt hiểu , tên lừa đảo nào đãng trí như chứ! Quả nhiên Tô Thích rõ tới tận chân tơ kẽ tóc, khiến kẻ phàm phu tục tử như tụt hậu quá xa. Sau đó, ngước mắt Tô Thích đầy thán phục.

Hậu quả tồi tệ của sự kiện tin nhắn đó là, Ngụy Nhất thêm một biệt hiệu mới thật quê mùa. Sự việc qua lâu , Tô Thích vẫn cao hứng gọi cô là bé bự mãi thôi.

Mối quan hệ giữa cô và Tô Thích phát triển theo hướng định và hòa hợp. Hết ngày sang ngày, kinh thiên động địa, thận trọng nếm thử hương vị ngọt ngào.

Tô Thích chọn một buổi chiều Ngụy Nhất lên lớp để đưa cô về thăm nhà một chuyến.

Ngụy Nhất lo sợ , Tô Thích dùng những từ ngữ ngon ngọt dỗ dành thì cô mới .

Tô Thích sớm thông báo thông tin với bố .

Anh là con trai độc nhất, gần ba mươi tuổi mới chính thức giới thiệu bạn gái, hai bậc phụ nhà họ Tô đương nhiên vui mừng.

Ông Tô yêu cầu quá cao về cuộc sống riêng tư của con trai, chỉ cần đối tượng đó xuất trong một gia đình gia giáo, đạo đức , đoan trang, ngoan hiền là . Hơn nữa, nhà họ Tô mặc dù quá danh giá nhưng cũng cần cậy nhờ con dâu cao sang trợ giúp. Bà Tô phụ nữ mạnh mẽ, đặt kỳ vọng cao con dâu , tự cho rằng con trai là nhân vật ưu tú, bất cứ cô gái nào cũng xứng đôi với con . Xuất đương nhiên là quan trọng, nhưng bà Tô càng yêu cầu các yêu tố như ngoại hình, chiều cao, tư tưởng... của phái nữ thuộc hàng xuất chúng mới tương xứng với Tô Thích. Tốt nhất là giống bà, khí thế và ý chí quyết tâm thua kém phái mạnh.

Tối qua, Tô Thích mới chỉ giới thiệu sơ qua về Ngụy Nhất, bố chỉ đang do dự đôi chút về mặt tuổi tác: “Trẻ như ? Liệu thiệt thòi cho con gái nhà ?”

Các mặt khác cũng cảm thấy đến nỗi tồi. Bà Tô tính tình khó, thấy con trai gần ba mươi tuổi mới tìm bạn gái tâm đầu ý hợp nên vui mừng, nhưng cũng thể tùy tiện quyết định . Bà tra hỏi một hồi các vấn đề về gia thế, dung mạo, tính cách, sở thích, sở trường và chiều cao của cô , cuối cùng, m.á.u buôn chuyện nổi lên, còn hỏi cả đo ba vòng nữa. Thấy khuôn mặt con trai lộ rõ vẻ chán nản mới chịu thôi.

Bà cảm thấy cô con dâu tương lai mặc dù xuất trong một gia đình danh giá nhưng khá yếu đuối, trợ giúp chồng trong sự nghiệp. Ngữ khí của bà mang chút soi mói và thành kiến rõ rệt. Ông Tô đồng tình với ý kiến đó, cất giọng sang sảng:

“Con gái ai cũng mạnh mẽ? Vậy thì đàn ông để gì? Lại chẳng cần phụ nữ xung phong lâm trận, thấy cô bé họ Ngụy đó cũng tồi, nhỏ nhẹ thanh tú mới là phụ nữ.”

Ông cũng nhân cơ hội trút hết nỗi lòng bất mãn đối với vợ quá mạnh mẽ trong suốt nhiều năm qua. về vấn đề , ông ngần ngại về phía con trai .

Bà Tô thấy cục diện hai đấu một, sự việc như thế coi như quyết định nên cũng nhiều nữa.

Bà Tô trăn trở suốt đêm, tài nào ngủ , cảm thấy con trai cuối cùng cũng ý trung nhân và trưởng thành . Bà cùng chồng ôn những chuyện thú vị con đường trưởng thành của con trai, thầm nghĩ, mới ngày nào còn là một bé con, chớp mắt một cái, giờ trở thành một trai khôi ngô tuấn tú, thể kết hôn, yên bề gia thất. Càng nghĩ càng cảm thấy trong lòng hân hoan xót xa. Ông Tô là đàn ông khô khan, cũng chẳng đa sầu đa cảm như vợ, đó còn hứng thú góp vài câu chuyện, ít phút tiếng thở phì phò, ngủ . Bà Tô vẫn đang tâm trạng, liền chạy sang phòng Tô Thích tìm con trai để tiếp tục dốc bầu tâm sự.

Tô Thích việc suốt cả ngày, vốn dĩ mệt mỏi, đang gọi điện cho Ngụy Nhất, nếu cô bé đó sẽ cứ ngốc nghếch chờ đợi. Bà Tô bản tính cứng rắn thua kém gì nam giới, hiếm khi cơ hội chuyện phiếm thế , lúc bầu tâm sự dốc thì khó thể thu . Trò chuyện dông dài tới nỗi Tô Thích gật gà gật gù, thúc giục mấy thì mới chịu kết thúc câu chuyện, lên về phòng.

Bà Tô đến cửa, bỗng đầu , hỏi: “Tô Thích, con thực sự thích con bé đó chứ?”.

Tô Thích một cách bất đắc dĩ: “Vâng, , , thực sự thích! Mẹ mau nghỉ !”.

“Không vì cô là em gái của Ngụy Trích Tiên chứ?”

“Mẹ!”, khuôn mặt của Tô Thích đổi rõ rệt, khẩu khí cũng trở nên khô cứng, gượng gạo, dễ kháng cự, “Con ngủ đây”.

Bà Tô ngây một lát mới bước .

Loading...