Trước Là Tiểu Nhân, Sau Là Quân Tử - Chương 12 .1: Massage

Cập nhật lúc: 2025-08-12 16:13:19
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trâu Tướng Quân vô cùng lo lắng, bỗng ngẩng đầu lên thì thấy bức tường bên cạnh của căn phòng gỗ một ô cửa kính ở cách cao quá nửa . Anh như thấy cọng rơm cứu mạng, mừng rỡ nhặt viên đá to bằng trứng ngỗng ở chân lên, đập mạnh ô cửa kính.

“Xoảng” một tiếng, những mảnh kính vụn rơi xuống đất.

Trên cửa sổ còn dính nhiều mảnh thủy tinh vỡ, Trâu Tướng Quân chẳng nghĩ ngợi nhiều, bám chắc hai tay thành cửa, hề do dự trèo lên bậu cửa, nhảy trong phòng, hình khỏe mạnh, dẻo dai.

Ngụy Nhất mặt mày đỏ rực, đang ngất xỉu chiếc ghế gỗ.

Trâu Tướng Quân mở cửa, để khí lạnh ở bên ngoài xông phòng. Sau đó, bế thốc cơ thể đang mềm nhũn như chiếc lông vũ tay, chạy đến phòng y tế.

Khi Ngụy Nhất mơ mơ màng màng tỉnh từ trong giấc mộng thì muộn . Cô cố gắng mở to đôi mắt đang cay xè, thấy đang một chiếc giường lạ lẫm. Tất cả đều mặt, đang quanh chiếc bàn gần đó chơi bài.

Duy chỉ Tô Thích cạnh giường, xót xa cô.

“Anh…” Ngụy Nhất khẽ cử động, cảm thấy bất lực, vô cùng khó chịu, dậy nhưng cổ tay cảm giác đau nhức.

“Đừng động đậy, đang truyền nước đấy”, giọng vốn dịu dàng của Tô Thích giờ trở nên khàn khàn nhưng vẫn khiến cảm thấy yên lòng bao.

Ngụy Nhất nhớ lúc ban ngày ở bể tắm nước nóng tên lưu manh ức hiếp, nhớ tới sự ngột ngạt trong phòng xông , lúc đó cô cứ nghĩ rằng sẽ chết, lúc cận kề cái chết, nguyện vọng cuối cùng của cô là gặp Tô Thích một .

Ông Trời rủ lòng thương, cô chết, mà lúc Tô Thích đang ở bên cô, trai khiến cô cảm thấy gần gũi và kính phục nhất thế giới .

“Anh…”, Ngụy Nhất kìm nổi, nước mắt giàn giụa, len lỏi bên tai, tóc.

Tô Thích khẽ , “ , ”.

Bàn tay cầm chiếc khăn mặt, dịu dàng giúp cô lau nước mắt, nhưng tài nào lau hết nổi, bởi càng lau, nước mắt cô càng trào .

Đám đang chơi bài cạnh đó thấy tiếng , đều xúm hỏi thăm.

“Em gái Nhất Nhất, em khóa trái cửa ở bên trong phòng xông thế hả? Như thế quá nguy hiểm, nếu Tướng Quân ngang qua cứu thì e rằng cái mạng nhỏ của em khó thể bảo , tặc tặc, dọa em !”, Vĩ , khuôn mặt lộ rõ vẻ lo sợ.

, Tô, nếu như thế, tính mạng cô bạn gái bé nhỏ của đều là do Tướng Quân cứu đấy, hào hiệp quá còn gì. Vì cứu bạn gái của mà khắp cánh tay và đùi của Trâu là vết thương do mảnh kính đâm, nếu ông của các thì nổi giận lôi đình là cái chắc!”, An Dương xen .

Quả nhiên, cánh tay của Trâu Tướng Quân, chỗ nào cũng thấy cách băng bó.

Vừa ngang qua? Anh cứu ? Ngụy Nhất trừng mắt Trâu Tướng Quân, kẻ đang phía ngoài đám đông, cô thừa nhận tấm lòng của , trái còn vô cùng phẫn nộ. nghĩ tới việc cũng thương, cô gì nữa.

“Cô bé, rốt cuộc xảy chuyện gì ? Sao em ngất ?”, Tô Thích hỏi.

Ngụy Nhất một lượt, Tô Thích, nghĩ một lát, : “ Một em phòng xông , quên cả thời gian, cẩn thận nên ngất . Mọi đừng quá lo lắng, em nghỉ một chút sẽ khỏe thôi mà” , xong, cô cố gắng nở nụ .

Tô Thích Ngụy Nhất, ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc. Ánh mắt tối sầm, sâu thẳm tới nỗi khiến cảm tưởng thể chui tọt trong đó, lời nào, bàn tay nắm chặt.

Mùi hương Ngụy Nhất và Trâu Tướng Quân giống , chỉ cần suy đoán một chút là thể xảy chuyện gì, nhưưng cũng suy nghĩ thêm về điều đó. Hơn nữa, Ngụy Nhất chịu , cũng chẳng căn cứ gì, chỉ là suy đoán riêng của bản .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/chuong-12-1-massage.html.]

Ngụy Trích Tiên dựa Trâu Tướng Quân, lạnh lùng cô em gái đang giường, lời nào.

Ngụy Nhất lên cơn sốt cao, rã rời, mơ mơ màng màng ngủ .

Lần thứ hai tỉnh , vài giờ đồng hồ trôi qua, bên ngoài trời tối đen.

Ngụy Nhất hạ sốt và kêu đói. Tô Thích mừng, bê một bát cháo tới, đích bón cho cô.

Ân cần chu đáo, mỗi thìa cháo, đều thổi cho bớt nóng mới bón cho cô, vì sợ cháo quá nóng sẽ khiến cô bỏng.

Mấy xung quanh môt phen trầm trồ nhưng Tô Thích buồn để ý đến họ.

Ngụy Nhất chỉ ăn nửa bát, bữa ăn xong, Tô Thích vẫn bên cạnh cô nhưng Trâu Tướng Quân gọi.

Trâu Tướng Quân , khuôn mặt lạnh lung: “Tô Thích, đây đấu một ván địa chủ ”.

Trâu Tướng Quân nhủ thầm, nếu Tô Thích còn ở bên cô gái ngốc nghếch thêm một giây nào nữa, sẽ thể khống chế bản , nổi cáu ngay tại đây nữa.

Đám bạn trai Trâu Tướng Quân bày trận chiến với Tô Thích, ai nấy vốn đang cảm thấy nhạt nhẽo vô vị, lập tức hứng khởi hẳn lên, chờ đợi xem màn kịch , vẻ nghiêm trọng, đổ thêm dầu lửa: “ đấy, đây chơi bài ! Bạn gái bé nhỏ của bắt cóc mà sợ!”.

Tô Thích Ngụy Nhất trưng cầu ý kiến, Ngụy Nhất dịu dàng mỉm , đẩy : “Anh chơi , em đỡ nhiều ! Nằm nhiều chân tê hết cả lên đây , cần dậy cử động một chút. Anh, em xem chơi nhé!”.

Tô Thích thấy tinh thần của Ngụy Nhất lúc khá hơn nhiều, bèn dùng tấm cao lớn của điểm tựa, khoác thêm cho cô một chiếc áo dày mới đỡ cô dậy.

Trâu Tướng Quân lặng thinh quan sát, ánh mắt càng trở nên sắc lạnh.

Đấu địa chủ còn tốn công suy nghĩ hơn chơi mạt chược nhiều, nhớ bài, tính nước , cân nhắc tâm lý, cách đánh, trình tự bài của đối thủ, còn hiểu cách hiệp sức nữa.

Rõ ràng bọn họ đều là những tay cao thủ, mà bản lĩnh của Tô Thích và Trâu Tướng Quân trong trò chơi đấu địa chủ càng đạt tới đỉnh cao hơn nữa. Họ một mặt pha trò chuyện phiếm, một mặt thản nhiên bài, tính toán chính xác quân bài mà hai đối thủ còn đang tay, đó dùng cách đánh thật chính xác để trấn áp. Ngụy Nhất bao giờ chứng kiến những kỹ xảo cao siêu và trí nhớ siêu việt như , đến mức cô kinh ngạc ngỡ rằng họ là Trời rơi xuống. Tô Thích bài, chẳng kiêng nể ai, phân tích rõ cho Ngụy Nhất tại chơi như , Ngụy Nhất mà mụ mị hết cả đầu óc, đến nổi mơ mơ màng màng buồn ngủ.

Cô bé mới khỏi ốm, cơ thể còn yếu ớt, một lát là mỏi , thể thẳng lưng mãi , đặt chiếc cằm nhọn xinh của lên vai Tô Thích, cánh tay thon mịn cũng ôm gọn lấy vòng eo của , mớ tóc đỉnh đầu thỉnh thoảng khẽ chạm tai Tô Thích khiến nhột, còn chốc chốc cọ cọ lên đầu Ngụy Nhất.

Trâu Tướng Quân bài liếc những động tác mật của hai đối diện, hít hà mùi thơm nhè nhẹ lôi cuốn tỏa từ Ngụy Nhất, thấy cô gái ngốc nghếch đó ngang nhiên dựa lòng đàn ông khác ngay mặt , thái độ uể oải, vẻ mặt giả đò như chuyện gì khiến cục tức của lấp đầy lồng ngực! Thật coi gì nữa !

“Bộp!” Anh trút cơn tức giận trong lòng lên quân bài, ném mạnh cây bài xuống mặt bàn, tiếng kêu lớn.

Mọi bấy giờ mới phát hiện rằng, tất cả quân bài trút từ tay của Trâu Tướng Quân đều những vết nhăn hằn sâu.

hiểu nổi: “Tướng Quân, nhiều sức lực quá, chỗ nào để trút ? Sao trút hết lên quân bài thế hả?”.

Ngụy Nhất tiếng đập bài của Trâu Tướng Quân cho giật , cơn buồn ngủ cũng tỉnh hẳn, khẽ liếc sắc mặt của Trâu Tướng Quân, đó thẳng dậy.

Lúc , mặt của Trâu Tướng Quân mới dần chút thần sắc.

Ngụy Nhất ngẩng đầu lên, chợt đối diện với cái nhíu mày cùng ánh mắt dò xét đầy nghi hoặc của chị gái. Cô sững , vội vàng né tránh ánh đó.

Ngụy Trích Tiên vệ sinh, Tô Thích cũng , để Ngụy Nhất chơi tiếp.

Loading...