Trước Là Tiểu Nhân, Sau Là Quân Tử - Chương 11 .2: Là em quyến rũ anh.

Cập nhật lúc: 2025-08-12 16:11:44
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhiệt độ trong nước là ba mươi chín, cơ thể của Trâu Tướng Quân chạm xuống làn nước ấm liền cảm thấy dễ chịu đến nỗi thốt lên những tiếng sảng khoái.

"Anh lui !", Ngụy Nhất nhắm chặt hai mắt, thấy những âm thanh mập mờ phát bên cạnh, trong lòng rõ là xuống nước, cô mặt về phía thành bể, hét lên bằng giọng run rẩy, "Lưu manh, lưu manh! Không gần!".

Bể ngâm tình dầu nhỏ hơn các bể tắm nước nóng chân núi nhiều, một dùng thì cảm thấy vặn, còn hai thì khá chật chội, nhưng nếu là một đôi tình nhân cùng ngâm trong đó càng tăng thêm hứng khởi. Trâu Tướng Quân tay chân dài, hình cao lớn, trong làn nước ấm, chỉ cần sải hai bước là chạm phía Ngụy Nhất đang co rúm thành một khối . Sau đó đưa tay bế bổng cô lên.

Ngụy Nhất chỉ sợ tùy tiện xâm hại , cô sức quẫy đạp hét toáng lên: "Buông ! Lưu manh! Buông !".

Trâu Tướng Quân nước b.ắ.n khắp mặt, mất hết kiên nhẫn, đôi lông mày rậm nhíu . Anh trói chặt Ngụy Nhất bằng hai cánh tay, ôm gọn cô trong lòng . Núi rừng trống trải, tiếng vọng lớn, sợ tiếng kêu của cô gái ngốc nghếch sẽ gây sự chú ý cho những chân núi, vì thế hạ thấp giọng xuống quát:

"Cấm động đậy! sẽ gì cô !"

Mặc dù ngoài miệng nhưng khi bàn tay chạm vòng eo nhỏ bé nước suối gột rửa đến mềm mại mịn màng của cô, thể kìm nén liền khẽ xoa xoa lớp da trắng nõn đó.

Ngụy Nhất vốn nghĩ rằng thực sự sẽ điều gì sai trái, yên lặng trở , liền cảm thấy một đôi tay thô bạo đang du ngoạn vòng eo, cô hoảng sợ, cất cao giọng hét lên:

"Cứu với... Cứu vớiiii", giọng ngây thơ của Ngụy Nhất vang vọng khắp núi rừng, thật thảm thiết.

Trâu Tướng Quân thầm nghĩ, cô bé mới ngoan ngoãn một giây hét toáng lên , sắc mặt tối , mặt cô hướng về , hôn ngấu nghiến đôi môi đang kêu gào liên tục .

Trâu Tướng Quân vốn chỉ ý định bịt miệng cô để cô kêu nữa.

Miệng của Ngụy Nhất vốn đang há , vì Trâu Tướng Quân thật dễ dàng luồn chiếc lưỡi tham lam khoang miệng cô. Vừa chạm chiếc lưỡi mềm mại thơm tho đó, như ai đó thả bọ cạp lên, niềm hứng khởi dâng trào. Dục vọng theo làn nước ấm mà từ từ dâng cao, nụ hôn của mỗi lúc một sâu hơn, chiếc lưỡi giống y như con , cứ rượt đuổi theo cô mệt mỏi, hít sâu, l.i.ế.m nhẹ, quấn quýt rời.

Mái tóc của cô ướt nhèm, bết dính trán, do nước mồ hôi, khiến khuôn mặt ngây thơ của cô càng thêm đáng yêu. Mùi hương mê hoặc triền miên của gian nơi đó càng giống như chất xúc tác tim ngày càng mềm yếu, khiến bộ phận nào đó cơ thể mỗi lúc một cương cứng. Bàn tay đang ôm chặt cô bắt đầu chịu để yên, lướt qua lướt tấm lưng trơn mịn của Ngụy Nhất. Ngụy Nhất bắt đầu phát cuồng, trong lòng lo sợ, liền cắn một cái đầu lưỡi trơn tuột tham lam . tâm lòng nhân hậu, mặc dù đáng hận nhưng nếu thật sự thương cũng , ngộ nhỡ cắn mạnh quá câm thì chị gái sẽ bỏ qua cho cô . Vậy là cô dám cắn mạnh. Trâu Tướng Quân chỉ cảm thấy đau chứ hề chảy máu. dục vọng chế, hổn hển ngẩng đầu lên, thở ướt át phả mặt cô, thì thào:

"Đồ ngốc, bây giờ tha cho cô, ngoan ngoãn theo thì sẽ đụng cô. Nếu cô còn kêu lên nữa, sẽ chiếm đoạt cô ngay tại đây đây, cô tin ?"

Ngụy Nhất cũng đang thở hổn hển, đôi môi run run, sợ sệt gật đầu.

Trâu Tướng Quân thấy cô gái trong lòng khuôn mặt tựa hoa đào, ánh mắt như sóng nước hồ thu, đôi môi hồng non nớt hôn đến nỗi sưng đỏ lên, vành môi đang cong cong khẽ hếch, giống như cố ý khiêu gợi, mời chào thưởng thức thêm một nữa.

"Em yêu”, mặc dù nhận lời sẽ buông tha cho cô nhưng vẫn thể kiềm chế nổi, thì thầm một tiếng, đó cúi xuống tiếp tục nụ hôn. Bộ phận đang cương cứng đến độ đau nhức cơ thể dường như linh tính, cứ đè mạnh, ép sát về cơ thể mà nó cần hướng tới.

Ngụy Nhất lập tức cảm thấy hoa mắt chóng mặt, làn nước suối vốn nhiệt độ cao càng dễ khiến ngất xỉu, thêm đó là nụ hôn cuồng nhiệt liên miên dứt như của Trâu Tướng Quân, cô cảm thấy rã rời, bất lực, chân tay mềm nhũn, những giọt nưóc mắt bất lực cứ lã chã rơi.

Cảm nhận vị mặn chát trong miệng, Trâu Tướng Quân mới buông cô , thấy cô mỗi ép bức đều trong bộ dạng đáng thương, nước mắt giàn giụa như , quả thực đành lòng. Anh thì thầm:

"Vốn dĩ thật sự chạm cô. Ban nãy, bảo cô tự lên, cô cứ cứng đầu, chẳng đều tại cô ? Lần là cô cố ý khêu gợi đây nhé!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/chuong-11-2-la-em-quyen-ru-anh.html.]

Tên tiểu nhân hổ . Ngụy Nhất đẩy Trâu Tướng Quân để hai cách xa một chút, ấm ức cảnh giác .

"Thôi , , thật sự sẽ chạm cô nữa. Trèo lên theo ", Trâu Tướng Quân sợ đôi mắt nai đẫm lệ, đành thỏa hiệp, chỉ nhanh chóng đưa cô đồ.

Mọi đều rằng, một ngày rắn cắn, ba năm vẫn còn sợ sợi dây thừng. Ngụy Nhất cắn tới n , sẽ chạm tới nữa, cô vẫn bán tín bán nghi. Thấy quả nhiên lên bờ thì mới thở phào.

Trâu Tướng Quân cao một mét tám mươi bảy, những giọt nước ấm đang theo làn da nâu chảy xuống, thành bể cao cúi Ngụy Nhất, hống hách thúc ép đến nỗi khiến thể hít thở bình thường . Ánh mắt của Ngụy Nhất chạm ngay chiếc quần bơi chật chội của , bộ phận hãnh diện của đàn ông đó đang căng phồng lên một cách đáng sợ.

"Lưu manh!", Ngụy Nhất cúi đầu, khẽ nguyền rủa.

Trâu Tướng Quân chạm mắt bộ phận ngạo nghễ của , liền khẽ nhún vai, thật thà đến nỗi hổ, : "Ngoài cô , thứ duy nhất mà thể khống chế , chính là nó đấy".

Ngụy Nhất cảm nhận ý tứ đùa cợt của khi đem cô so sánh với cái đó, hổ tức giận, nhưng rõ thủ đoạn của , cô dám gì nữa, lặng lẽ dậy tìm một chiếc khăn tắm, miễn cưỡng trùm lên cơ thể.

Trâu Tướng Quân tiến gần, ôm nhẹ eo cô, , thôi.

Ngụy Nhất giả bộ cúi đầu ngoan ngoãn theo. Không Trâu Tướng Quân sẽ đưa , cô đang tính toán xem thế nào để thoát khỏi tên lưu manh .

Khi ngang qua một ngôi nhà bên con đường nhỏ giữa núi, Ngụy Nhất chui tọt trong đó với một tốc độ nhanh như cắt vặn chốt khóa cửa . Vừa bước liền cảm thấy bầu khí trong đó ướt át ngột ngạt, nhiệt độ cao tới mức nóng bỏng cả .

"Đồ ngốc, cô gây chuyện gì thế hả? Ra ngoài mau cho !" Trâu Tướng Quân thấy cô bé bỗng chui tọt phòng xông , tức giận buồn , đập mạnh lên cửa, nhưng cửa cô khóa chặt . Bên trong, Ngụy Nhất cảm thấy hít thở thật khó khăn nhưng cũng chịu ngoài, cô tự nhủ, thà hấp c.h.ế.t ở đây còn hơn là tên lưu manh ức hiếp.

Khoảng mười phút , bên trong chút động tĩnh gì, Trâu Tướng Quân rõ, nếu ở quá lâu trong phòng xông thì sẽ xảy chuyện , liền sốt sắng đập cửa: "Đồ ngốc, mau , hứa là sẽ chạm !".

"Em yêu, , ngoan nào! Đừng giận quá mà!"

"Đồ ngốc c.h.ế.t tiệt , đếm đến ba, cô mà ngoài, sẽ xông ức h.i.ế.p cô đấy!"

"Nhất Nhất, , sai ... mau , đừng bướng bỉnh nữa!"

"Chỉ cần cô ngoài an , cũng đồng ý hết"

Vừa đ.ấ.m xoa, các chiêu thức dỗ dành, đe dọa đều mang áp dụng hết nhưng ở bên trong vẫn nhất quyết chịu lên tiếng. Trâu Tướng Quân thực sự cuống cuồng, nghiến răng nghiến lợi lao phá cửa.

Tiếng cơ thể săn chắc như thép như đồng của đập cánh cửa gỗ đinh tai nhức óc. Lần nào cũng đều vận dụng hết sức mạnh của , nào cũng như thể đập cánh cửa tan thành từng mảnh, mà nó vẫn im lìm vững chắc như cũ.

Trâu Tướng Quân lo bực, thầm nguyền rủa mấy tên kỹ sư thiết kế khi xây dựng sơn trang, tại lắp khóa bên trong các phòng xông nhỏ cơ chứ! Hai mươi phút trôi qua, Trâu Tướng Quân lo tới nỗi mồ hôi nhễ nhại, thốt lời nào, chỉ hùng hục lao phá cửa. Cửa vẫn thể nào công phá nổi. Trâu Tướng Quân , phòng xông dễ khiến sốc, nghiêm trọng hơn còn thể tử vong. Trái tim càng đập mạnh, trong lòng trào dâng một nỗi lo sợ từng .

Loading...