Trừng Trị Người Chồng Bội Bạc - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-05-01 04:53:05
Lượt xem: 417
“Vợ ơi, em không biết dạo này con gái mình tệ đến mức nào đâu!”
“Suốt ngày dính vào game thì thôi đi, đằng này con nó còn yêu sớm, quen một thằng trên mạng, em nghĩ xem, mấy đứa trên mạng kiểu này thì ra gì chứ?”
“Anh không thể trơ mắt nhìn con tự hủy hoại tương lai như vậy được! Hay là… để anh đưa con đến chùa Cam Lộ ở với em, nhờ em dạy dỗ nó giúp anh.”
Trong điện thoại, giọng chồng tôi – Lê Trung Hữu – đầy vẻ lo lắng, nhưng nghe xong tôi lại chẳng mảy may hoảng loạn.
Tay vẫn gõ nhẹ mõ gỗ, tôi bình thản đáp:
“Anh đừng lo, tài khoản game con dùng là liên kết với tài khoản thông tin của em. Em vừa liên hệ bên chăm sóc khách hàng xóa luôn rồi.”
Vừa dứt lời, đầu dây bên kia lập tức nổ tung.
Giọng bà giúp việc Chu Mai chói tai hét lên:
“Cái gì? Chị xóa tài khoản rồi á? Chị có bị điên không vậy? Cái tài khoản đó…”
Con gái bà ta Chu Đường Nguyệt thì lầm bầm oán trách:
“Chỉ cần dẫn con nhỏ đó đến chùa là được rồi, xóa tài khoản làm gì cho rườm rà? Ăn chay riết lú rồi à?”
Cuộc gọi lập tức bị cúp ngang.
Tôi chỉ khẽ cười lạnh, không buồn gọi lại truy hỏi.
Kiếp trước, vì lo cho con gái, tôi cũng xóa tài khoản rồi lập tức gọi lại hỏi han tình hình.
Kết quả là Lê Trung Hữu cùng mẹ con Chu Mai hợp sức lừa tôi.
Anh ta nói:
“Ôi vợ ơi, em đừng nghĩ nhiều. Dạo này em ở chùa, con thiếu hơi mẹ, toàn nhờ Chu Mai với Đường Nguyệt chăm sóc con bé”
“Hai người họ chỉ sợ em xóa tài khoản rồi sẽ khiến con phản nghịch, nên mới lỡ lời vậy thôi, em hãy khôi phục tài khoản đi, làm không khéo con sẽ sinh ra ý nghĩ dại dột thì như thế nào.”
Lời anh ta khiến tôi áy náy vô cùng, cứ ngỡ do mình bỏ con đi tu mới là nguyên nhân khiến con hư hỏng. Tôi liền vội vàng tìm người khôi phục lại tài khoản.
Còn gấp rút đưa con đến chùa Cam Lộ trong đêm, ngày ngày cùng con thiền tu.
Lê Trung Hữu lúc nào cũng ngọt ngào hỏi han mẹ con tôi, nên khi anh ta than phiền mình ở công ty chẳng có tiếng nói, các cổ đông toàn chống đối, tôi đã không chút do dự ký giấy chuyển hơn nửa số cổ phần của mình cho anh ta.
Ai ngờ đến khi kết thúc khóa tu trở về, tôi và con mới phát hiện: mẹ con Chu Mai đã hoàn toàn thế chỗ hai mẹ con tôi.
Chu Đường Nguyệt thậm chí còn leo lên cành cao, kết hôn với một cậu con trai nhà Lạc - Lạc Dĩ Hoài.
Mà Lạc Dĩ Hoài lại chính là cậu bạn trai trong game mà con gái tôi từng yêu say đắm!
Thấy con khóc đến đau lòng, tôi tức đến mức xông vào lễ cưới chất vấn.
Nhưng lại bị bảo vệ đè chặt, không cách nào phản kháng.
Chu Mai mặc váy của tôi, đeo đồ trang sức đắt tiền tôi mua, đứng giữa đám đông lên án tôi là kẻ thứ ba phá hoại gia đình người khác.
Tôi bị đám khách dự đám cưới, những kẻ tự xưng là chính nghĩa kia, đánh đến nửa sống nửa chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trung-tri-nguoi-chong-boi-bac/chuong-1.html.]
Cuối cùng còn bị bảo vệ xé toạc váy, ném tôi ra giữa đường phố đông người.
Chu Mai còn hằn học phun nước bọt vào mặt tôi:
“Cô thích dụ dỗ đàn ông, phá hoại gia đình người khác lắm mà? Vậy tôi cho cô toại nguyện. Đường phố đông đúc đàn ông thế này, chắc cũng đủ thỏa mãn cô rồi phải không!”
Tôi vừa khóc vừa lắc đầu van xin, cố lết đi thì lại bị bảo vệ đè xuống.
Người qua đường vây kín quanh tôi, giơ điện thoại chụp ảnh quay video, không ngừng buông lời nhục mạ.
Đám đàn ông nhìn tôi như lang sói, ánh mắt bọn chúng thật ghê tởm như muốn lao đến tôi.
Cuối cùng, con gái dẫn cảnh sát đến giải tán đám đông, mới đưa tôi ra được khỏi chốn nhơ nhớp đó.
Tôi vừa nổi tiếng trên mạng vì “tai tiếng”, thì ngay giây sau đã nhận được điện thoại từ luật sư:
Công ty bố tôi để lại đã đứt vốn, tuyên bố phá sản.
Nhân viên giận dữ vì không được trả lương, đuổi theo xe tôi đòi nợ.
Con gái hoảng loạn lái xe chạy trốn, cuối cùng mất lái lao xuống sông.
Dòng nước lạnh lẽo, cảm giác sợ hãi và bất lực ngày đó vẫn còn in sâu trong từng tế bào tôi.
Tôi hít sâu nhiều lần mới kìm được cơn thịnh nộ trào dâng trong lòng.
Trời đã cho tôi một cơ hội sống lại lần nữa… thì đời này, tôi sẽ không để cho bọn họ được yên!
Tất cả những gì mẹ con tôi từng chịu đựng… tôi sẽ bắt họ trả lại gấp trăm lần!
…
Vừa thoát khỏi dòng hồi tưởng, điện thoại tôi bỗng đổ chuông.
Tôi lạnh mặt bắt máy, giọng Lê Trung Hữu bên kia thăm dò:
“Vợ ơi, em không phải đang giận chứ?”
“Cũng không thể trách Chu Mai với Đường Nguyệt lỡ lời. Dạy con phải từ từ, em tự dưng xóa tài khoản game, lỡ con bị sốc làm chuyện dại dột thì sao?”
Chu Mai cũng chen vào:
“Đúng đó phu nhân, tôi là người nhìn tiểu thư lớn lên. Vừa nãy nghe chị xóa tài khoản, con bé khóc rồi chạy vào phòng luôn rồi, tôi khi đó đau lòng quá nên mới lỡ lời.”
Lê Trung Hữu vội vàng hùa theo:
“Hay là… em gọi bên chăm sóc khách hàng đề họ khôi phục lại tài khoản đi, mình dạy con từ từ.”
Tôi khẽ cười lạnh trong lòng, lại là những lời thoại cũ rích ấy.
Kiếp trước, tôi bị mấy câu này thuyết phục. Lại còn bị Lê Trung Hữu gửi cho một đoạn video nói rằng có đứa trẻ vì bị cấm chơi game đã nhảy lầu tự tử.
Tôi lập tức hoảng hốt, sợ con gái cũng làm chuyện dại dột nên vội vàng liên hệ khôi phục tài khoản.
Kết quả cuối cùng, tài khoản ấy rơi vào tay Chu Đường Nguyệt, còn trở thành công cụ để cô ta tiếp cận nhà họ Lạc.