Mở ngăn kéo , thấy một xấp tiền trong đó, Tiêu Dương đếm một lượt. Mẹ  thật sự  thương , để  hơn một ngàn tệ cho . Thời , lương của nhân viên phục vụ cũng chỉ tầm đó thôi.
 
 
Anh   phòng lấy danh bạ , tìm  của Hạ Tiểu Ba và gọi cho  .
 
 
“Tiểu Ba, trưa nay   bận gì ? Bố  tớ  ngoài, nếu  rảnh thì tớ mời  ăn cơm?”
 
 
“Tốt  ? Cậu mời tớ ăn cơm? Thật  giả thế?”
 
 
Tiêu Dương vẫy vẫy  tiền trong tay: “Đương nhiên là thật , bố cưng con trai thì   chuyện bình thường ?”
 
 
Hạ Tiểu Ba chọn Pizza Hut. Món   mới  thành phố Nga, hot  tưởng, ngày nào cũng  xếp hàng dài.
 
 
Tiêu Dương đau đầu,   ăn những món  ở Mỹ bao nhiêu năm, đồ ăn ngon ở trong nước nhiều như , nếu    đồng ý để   tùy chọn địa điểm,  thực sự   đến Pizza Hut.
 
 
Pizza Hut gần nhà ,  bộ một đoạn là tới. Tiêu Dương   chỗ đợi Hạ Tiểu Ba.
 
 
Gặp  Hạ Tiểu Ba, Tiêu Dương cảm thấy   với  . Dù là tình bạn cấp ba, nhưng khi lên đại học, vì theo đuổi Chung Mạn Ngọc,    sống tằn tiện.
 
 
Đến cả thẻ tắm cũng  căn từng giây để dùng,  hề quá lời chút nào.
 
 
Đôi khi thực sự hết tiền, Hạ Tiểu Ba và Từ Dương  luân phiên giúp đỡ .
 
 
Vừa nghĩ đến Từ Dương, Từ Dương  đến.
 
 
Cậu  và Hạ Tiểu Ba cùng bước  nhà hàng. Tiêu Dương vốn bủn xỉn, Hạ Tiểu Ba vội vàng gọi điện cho Từ Dương, hôm nay nhất định  bắt Tiêu Dương móc hầu bao.
 
 
Cảnh tượng mặt trời mọc từ phía tây như , Từ Dương đương nhiên nóng lòng  tham gia, thế là ba  bạn cũ  tái ngộ.
 
 
Hạ Tiểu Ba vẫn  thể tin , Tiêu Dương  bảo   cứ thoải mái gọi món.
 
 
Tiêu Dương khẽ : “Cứ gọi ,  tớ để  hơn sáu trăm tệ cho tớ, ba đứa  ăn hết cỡ cũng chỉ ba trăm mấy, cứ thoải mái gọi.”
 
 
Nghe Tiêu Dương  , Từ Dương mới tin rằng Tiêu Dương thật sự mời cơm,  hì hì:
 
 
“Có    hai  em tớ phối hợp, để dỗ dành Chung Mạn Ngọc ?”
 
 
Thợ săn đẳng cấp cao thường xuất hiện  vỏ bọc con mồi,  là thêm một ly  xanh nữa cũng .
 
 
 nghĩ  nghĩ  thì thôi,   buông bỏ  thì cũng nên buông tha cho  khác và cho chính .
 
 
“Không liên quan gì đến cô , tớ thực sự chỉ  tụ tập với các  thôi. Sau  lên đại học mỗi  một ngả, chia tay thì dễ gặp  thì khó, tớ cảm ơn các   luôn bao dung cho tớ.”
 
 
Những lời chân thành của Tiêu Dương ngay lập tức kéo họ về thực tại.  , bây giờ điểm  vẫn  , đợi điểm  , các trường đăng ký rải rác khắp cả nước,  khi khai giảng thì thực sự là mỗi  một ngả,  gặp  một  nữa cũng  dễ dàng.
 
 
Hạ Tiểu Ba thấy  khí  đổi, trêu chọc: “Ba ông tướng đừng diễn phim Quỳnh Dao nữa, thật lòng thì dù chân trời góc biển cũng  thể tụ họp.”
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-chi-lam-mot-tra-nam-dai-my-nhan-tai-truong-hoc-that-khong-du-a/chuong-9.html.]
Từ Dương cầm thực đơn,  lật  hỏi Tiêu Dương: “Tớ  Hạ Tiểu Ba  hôm đó  ở cửa tiệm net mắng Chung Mạn Ngọc là ‘tiểu thư’ ?”
 
 
Trà xanh và ‘tiểu thư’ về bản chất vẫn  sự khác biệt.
 
 
‘Tiểu thư’ cùng lắm là vì thể xác.
 
 
Trà xanh thì lừa tiền lừa tình.
 
 
Thậm chí quá đáng hơn một chút,  dốc hết lòng mà đến một   mật cũng chẳng .
 
 
Tiêu Dương: “Đàn bà như quần áo,  em mới là tay chân,  đây  sớm  coi cô   gì nữa.”
 
 
Nghe Tiêu Dương  xong, Hạ Tiểu Ba  khẩy đầy ẩn ý: “Đã  coi cô   gì nữa,  những thứ liên quan đến cô   QQ   xóa sạch ?”
 
 
Gì cơ?
 
 
“QQ  gì ?”
 
 
Tiêu Dương thắc mắc,  tái sinh về đây mới  mấy ngày,   quên mất bây giờ còn  cái thứ gọi là QQ .
 
 
Hạ Tiểu Ba  khẩy: “Mấy cái lời sến sẩm   !”
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Tự lên QQ mà xem.”
 
 
Từ Dương  tin Tiêu Dương  coi Chung Mạn Ngọc  gì:
 
 
“Cậu  với Hạ Tiểu Ba là    Thượng Hải mà  Bằng Thành ? Hồi đó  còn  với cả lớp là  sẽ  học cùng thành phố với Chung Mạn Ngọc mà.”
 
 
Tiêu Dương kéo ghế , chỉ  ngoài cửa sổ: “Cậu hiểu cái quái gì chứ,   xem bên ngoài là gì?”
 
 
Từ Dương: “Là gì?”
 
 
Hạ Tiểu Ba: “Xe cộ tấp nập?”
 
 
Hai cái tên gỗ mục , Tiêu Dương bi ai : “Hồng trần cuồn cuộn! Vẫn còn  treo cổ  một cái cây cong ?!”
 
 
Tiêu Dương   xong thì thấy Chung Mạn Ngọc khoác tay Vu Khiết bước  nhà hàng Pizza Hut.
 
 
Từ Dương và Hạ Tiểu Ba  : Đây chính là hồng trần cuồn cuộn ư?
 
 
Vu Khiết và Chung Mạn Ngọc cũng thấy ba  Tiêu Dương đang  trong nhà hàng. Vu Khiết định kéo Chung Mạn Ngọc đến một bàn khác, nhưng Chung Mạn Ngọc  chủ động kéo Vu Khiết đến  mặt ba  họ.
 
 
“Tiêu Dương! Những lời   hôm đó  tớ  tức giận!”
 
 
Chung Mạn Ngọc dường như thực sự tức giận, n.g.ự.c nhỏ cứ phập phồng.
 
 
Tiêu Dương thầm  trong lòng, nhưng miệng  :