Tiêu Dương ha ha một tiếng: “Nệm của  sắp tới , đến lúc đó em sẽ  xem biểu hiện của !”
 
 
Dương Nhã Vân ở Vịnh Nước Sâu Số Một  một căn nhà, cũng đặt nệm Haetens. Tấm nệm đó còn mới,  từng dùng qua.
 
 
Hôm Tiêu Dương ăn cơm với cô ,   mặt dày xin tấm nệm đó về.
 
 
Vấn đề duy nhất là, tấm nệm Haetens đó  đặt  theo yêu cầu của Dương Nhã Vân, điều đó  nghĩa là, tấm nệm đó giống hệt tấm nệm mà cô  đang  ở căn hộ bên cạnh!
 
 
Không  cô  ở Kinh Thành thế nào . Chẳng lẽ  cứ như  mà  theo ông Dương mãi ?
 
 
Hoàng Hi Dung kéo Tiêu Dương  xem khắp nơi, cô  dần hòa   vai trò nữ chủ nhân của căn nhà . Trong lòng cô tràn đầy khao khát về tương lai với Tiêu Dương,  ngừng mô tả cho   về những kế hoạch của  cho chỗ , chỗ .
 
 
“Tiêu Dương, phòng   phòng  việc , bên cạnh là ban công,  hút thuốc,   một cái cửa trượt ở đây,     hút thuốc thì  thể   ban công hút, như  sẽ tiện hơn.”
 
 
“Không vấn đề gì, em tính toán  chu đáo.”
 
 
“Còn phòng ngủ chính , oa~ lớn thật đó, căn phòng , cảm giác còn lớn hơn cả căn nhà chúng  đang ở bây giờ nữa, Tiêu Dương,   xem  nên  một cái vách ngăn ở đây, chia thành hai phòng  đồ ?”
 
 
“Được thôi, quần áo của chúng  để riêng , em cũng dễ sắp xếp.”
 
 
“Tiêu Dương,  đây  đây,  xem phòng  nè~~ Phòng   là  phòng cho em bé !”
 
 
Hoàng Hi Dung  căn phòng bên cạnh phòng ngủ chính,  chút e thẹn, mong đợi  Tiêu Dương,    trả lời thế nào.
 
 
Tiêu Dương nở một nụ : “Bây giờ  nghĩ xa đến thế  ?”
 
 
Hoàng Hi Dung khuôn mặt xinh xắn đỏ bừng: “Phải lên kế hoạch  chứ. Năm phòng, một phòng ngủ chính, một phòng  việc, hai phòng em bé, một phòng vui chơi cho trẻ em. Anh thấy cách sắp xếp của em thế nào?”
 
 
Tiêu Dương bật  lớn: “Ý em là  sinh hai đứa ? Được thôi,  thấy  đó,  là ba đứa cũng .”
 
 
Hoàng Hi Dung nhẹ nhàng vỗ Tiêu Dương: “Anh coi em là heo , em chỉ  một trai một gái, để  chữ “Hảo” đó.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-chi-lam-mot-tra-nam-dai-my-nhan-tai-truong-hoc-that-khong-du-a/chuong-724.html.]
 
Tiêu Dương nín : “Được  ,  thì  chữ “Hảo”. Anh đều  theo em.”
 
 
Hoàng Hi Dung ôm Tiêu Dương,  nũng : “Tiêu Dương,   chúng   em bé, em  cho con gái học piano,  đây em   học, nhưng điều kiện gia đình  cho phép. Bây giờ,  điều kiện , em  cho con bé học piano.”
 
 
Tiêu Dương khẽ : “Lỡ cả hai đều là con trai thì ?”
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
Hoàng Hi Dung “khạc” một tiếng: “Không  lỡ!”
 
 
Tiêu Dương thấy Hoàng Hi Dung khuôn mặt xinh  đáng yêu, ôm cô  lòng, trong lòng dâng trào cảm xúc. Nếu thật sự sinh một cô con gái, nhất định  giống , từ mẫu giáo   tập trung ngàn vạn yêu thương.
 
 
Hoàng Hi Dung nhắm mắt , ngửi mùi t.h.u.ố.c lá thoang thoảng   Tiêu Dương, thật sự yêu, yêu  đàn ông   nhiều. Có lẽ sự xuất hiện của   ngày đó, thật sự là do ông trời phái xuống để mang  hạnh phúc cho cô.
 
 
Việc trang trí nhà cửa là việc tốn thời gian và công sức nhất. May mắn , căn nhà   cần trang trí, tủ quần áo và rèm cửa đặt  riêng cũng   lắp đặt, thậm chí cả các thiết  âm tường trong bếp cũng   lắp xong, y hệt như nhà Dương Nhã Vân ở bên cạnh.
 
 
Đồ nội thất thì chỉ cần mua thêm một  thứ như sofa, giường, bàn học, những món đồ mang tính cá nhân hóa .
 
 
Đồ điện gia dụng thì mua máy hút bụi, đèn bàn và vài vật dụng nhỏ khác. Còn máy giặt, tivi, những thiết  gia dụng lớn thì Dương Nhã Vân cũng  mua sẵn hết .
 
 
Không  đến việc giá nhà  giảm, Dương Nhã Vân  chi  ít tiền cho những đồ nội thất , quả thực   tình nghĩa.
 
 
Tiêu Dương cùng Hoàng Hi Dung  dạo chợ nội thất hai ngày, hiệu quả  cao. Trong hai ngày họ  chọn  phần lớn đồ nội thất,  cần đợi đến kỳ nghỉ lễ Quốc tế Lao động, chỉ cần dọn dẹp vệ sinh xong là  thể dọn  ở.
 
 
Hoàng Hi Dung  Tiêu Dương  thích  mua sắm, nhưng kỳ nghỉ   vẫn ở bên cô, thể hiện  , càng khiến cô tràn đầy khao khát về cuộc sống tương lai.
 
 
Ngày cuối cùng của kỳ nghỉ lễ Thanh Minh, Tiêu Dương cùng Hoàng Hi Dung  mua đồ điện gia dụng, hai   xem  trò chuyện tại khu vực điện tử của trung tâm thương mại Nghi Thành.
 
 
“Tiêu Dương, ban quản lý của Vịnh Xanh Số Một quả thực   nha. Anh xem, hôm qua lắp đặt nội thất, họ còn hỏi chúng   cần giúp đỡ gì .”
 
 
“Ha ha, đương nhiên , em  xem họ thu bao nhiêu tiền phí quản lý .”
 
 
Hoàng Hi Dung cầm một chiếc đèn bàn bảo vệ mắt,  giá tiền xong lè lưỡi,  đặt  lên kệ: “À  ,    mua sáu chỗ đậu xe , chúng   hai chiếc xe thôi, hai chỗ là đủ dùng  mà.”