Nghe Tiêu Dương   là     kinh nghiệm sống, Hoàng Hi Dung liếc Tiêu Dương một cái bằng đôi mắt :
 
 
“Rau  lầu   tươi bằng rau ở chợ.”
 
 
Tiêu Dương  hì hì.
 
 
Anh chắc chắn   là  chân yếu tay mềm    việc nhà.
 
 
Tiêu Dương luôn tin rằng quân tử nên tránh xa bếp núc, nhưng  liên tục  vả mặt.
 
 
Trước đây khi  sống một  cũng  buộc  nấu cơm, chỉ là  thích  bếp.
 
 
Càng  thích dọn dẹp, rửa bát.
 
 
Hoàng Hi Dung nấu xong bữa cơm, dọn lên bàn, thấy quần áo của Tiêu Dương   mấy bộ:
 
 
“Sắp khai giảng ,    chỉ  mấy bộ quần áo , ăn cơm xong, chúng   mua vài bộ quần áo .”
 
 
Tiêu Dương gắp một miếng sườn: “Đàn ông  cần quá chú trọng mặc gì, món đồ xa xỉ lớn nhất của đàn ông chính là  phụ nữ bên cạnh  .”
 
 
Hoàng Hi Dung nhẹ nhàng gõ  Tiêu Dương một cái: “Anh học những thứ linh tinh  từ   ?”
 
 
Quần áo ở nhà đều là cô mua cho Tiêu Dương, rửa bát xong, hai  chuẩn  xuống lầu  mua quần áo.
 
 
Khi hai  đợi thang máy. Tiêu Dương cảm thán:
 
 
“Cái  cũng chậm quá. Một tầng tám hộ, hai cái thang máy căn bản  đủ dùng.”
 
 
“Phải đó,  lúc    tan tầm   đây đợi  lâu.”
 
 
Tiêu Dương nắm tay Hoàng Hi Dung, trong đầu lóe lên một ý tưởng:
 
 
“Em  ở cửa thang máy, với bên trong lắp một cái màn hình, chiếu quảng cáo, ý tưởng  thế nào?”
 
 
Công ty truyền thông Hợp Tung của đời , lúc  chắc vẫn  thành lập.
 
 
Tiêu Dương nghĩ nghĩ, đừng  chuyện    khả thi, cùng với ngành bất động sản ngày càng phát triển mạnh mẽ, nhà ở thương mại ngày càng nhiều, việc quảng cáo thang máy   triển vọng lớn.
 
 
Nghĩ là , nghĩ đến đây, Tiêu Dương kéo Hoàng Hi Dung:
 
 
“Chúng  đến ban quản lý hỏi xem.”
 
 
Khu chung cư Tiêu Dương thuê cho Hoàng Hi Dung  tám tòa, 19 tầng, mỗi tầng tám hộ.
 
 
Khu chung cư  một khu vườn nhỏ, cách trường học  xa, xung quanh đang tiếp tục xây dựng các khu dân cư khác.
 
 
Sau khi  chuyện với quản lý ban quản lý về ý tưởng, những lo ngại của công ty quản lý là vấn đề tiền điện, vấn đề bảo trì  , và vấn đề liệu thiết    hư hỏng cần chịu trách nhiệm  .
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-chi-lam-mot-tra-nam-dai-my-nhan-tai-truong-hoc-that-khong-du-a/chuong-69.html.]
Vấn đề tiền điện thì dễ giải quyết, một màn hình mỗi năm trả cho công ty quản lý hai trăm tệ, mỗi năm tăng thêm mười tệ, nhưng cần ký hợp đồng sáu năm, vì hợp đồng dịch vụ mà công ty quản lý ký cũng là sáu năm.
 
 
Từ việc lắp đặt đến bảo trì   đều  cần công ty quản lý giải quyết, nếu thiết  xảy  sự cố hoặc  hư hỏng do con  cũng  cần ban quản lý chịu trách nhiệm.
 
 
Tất nhiên  trách nhiệm bồi thường khi hủy hợp đồng.
 
 
Quản lý Vương của ban quản lý  Tiêu Dương  , gật đầu:
 
 
“Khu chung cư chúng  cộng thêm lối    thể lắp 20 màn hình, mỗi năm 4000 tệ, hàng năm còn  thể tăng dần, đủ trả lương cho cô lao công vài tháng. Nếu đúng là như ,  nghĩ khả thi.”
 
 
Nghe quản lý Vương  , Tiêu Dương  : “Được, quản lý Vương,  sẽ nhanh chóng sản xuất lô màn hình đầu tiên mang đến lắp.”
 
 
Bước  khỏi văn phòng ban quản lý, Hoàng Hi Dung : “Mỗi năm trả cho họ bốn nghìn, còn  tự mua máy móc,  còn  lắp đặt và bảo trì. Chỉ dựa  việc   là chiếu quảng cáo,  kiếm tiền  ?”
 
 
“Đương nhiên là  thể! Không chỉ  thể, mà còn  thể lên sàn chứng khoán!”
 
 
Hoàng Hi Dung  duyên: “Anh cứ khoác lác !”
 
 
Hai  cũng  mua quần áo nữa, buổi chiều  dạo các trung tâm máy tính, thiết   lớn ở Bằng Thành, xem  máy nào phù hợp để thử nghiệm .
 
 
Nếu vội vàng đặt một lô hàng lớn từ nhà máy, nếu hiệu quả quảng bá  , chẳng  sẽ đổ sông đổ biển .
 
 
Cuối cùng ở góc chợ tìm  chiếc máy đáng đồng tiền nhất ở chợ máy tính cũng  1000 tệ một chiếc.
 
 
Tiêu Dương  những màn hình , nghĩ nghĩ:
 
 
“Vậy thì cứ mua một trăm chiếc để thử nghiệm .    một điều kiện, các   chịu trách nhiệm vận chuyển và lắp đặt. Lắp xong một chiếc,  sẽ thanh toán một chiếc cho .”
 
 
Ông chủ   một trăm chiếc, mặt mày hớn hở: “Không thành vấn đề.”
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Tiêu Dương  đầy ẩn ý: “   nhé,   giao hàng  chỉ một nơi .”
 
 
“Đừng    một nơi, chỉ cần   khỏi Bằng Thành,  đều lắp đặt tận nơi cho !”
 
 
Tiêu Dương  thầm trong lòng: “Hì hì hì. Anh  đấy nhé.”
 
 
Bước  khỏi chợ máy tính, Hoàng Hi Dung kéo Tiêu Dương:
 
 
“Tiêu Dương, mười vạn tệ mua một trăm chiếc, lỡ chuyện   thành... mười vạn tệ đó!”
 
 
Tiêu Dương  tự tin: “Đừng lo lắng, chuyện  chắc chắn thành công!”
 
 
Trừ khi... chính là điều  lo lắng là quỹ đạo khác với kiếp .
 
 
Bỏ  mười vạn tệ, để xem liệu  hiệu ứng cánh bướm lớn đến  ,  lỗ!
 
 
Dù  thì  cũng  thể chịu đựng  khoản lỗ mười vạn tệ.
 
 
Lắp đặt quảng cáo thang máy,  còn ở các khu chung cư khác !