Tiêu Dương hôn lên chiếc cổ thon dài, xương quai xanh trắng ngần của cô...
 
 
Màn đêm dịu dàng lãng mạn.
 
 
Hoàng Hi Dung cau mày, cánh mũi khẽ thở dốc, đôi môi đỏ mọng khẽ thốt lên một tiếng cao vút.
 
 
Sau đó ôm chặt lấy Tiêu Dương.
 
 
Hoàng Hi Dung hôm  thức dậy đau lưng mỏi gối, lay Tiêu Dương dậy, kéo   mua đồ ăn.
 
 
“Ga trải giường về giặt nhé?”
 
 
Tiêu Dương chỉ  ga trải giường   xa.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Vết đỏ tươi  ga trải giường nhắc nhở hai , mối quan hệ   còn đơn thuần.
 
 
 .
 
 
Từ lâu   còn đơn thuần.
 
 
“Ưm~”
 
 
Hoàng Hi Dung đỏ bừng mặt.
 
 
Sáng sớm Tiêu Dương  cùng Hoàng Hi Dung mua đồ ăn, Hoàng Hi Dung  giày bệt, mặc đồ ở nhà,    che giấu   hình quyến rũ đó.
 
 
Mình  mà thật sự    " đầu tiên" của cô giáo Hoàng ?
 
 
Nếu   một đêm hai , Tiêu Dương thật sự cảm thấy  đang mơ.
 
 
Tuy nhiên  nhanh   phát hiện một chuyện khiến   khó chịu.
 
 
Bất kể là  bán hàng rong  những  đàn ông  chợ, đều  chằm chằm Hoàng Hi Dung săm soi từ  xuống , ánh mắt háo sắc  hề che giấu.
 
 
Tiêu Dương ôm Hoàng Hi Dung, ghé  tai cô : “Em  thế , em   ?”
 
 
Hoàng Hi Dung  duyên một tiếng, khiến ông chủ bán rau ngạc nhiên đến mức điếu thuốc  tay  bỏng.
 
 
Vuốt ve khuôn mặt  đàn ông của , cô  đến một quầy bán rau, Hoàng Hi Dung cẩn thận chọn rau, bà chủ niềm nở giới thiệu.
 
 
Những chuyện  Tiêu Dương  hiểu, rảnh rỗi quá,  lấy thuốc  định châm.
 
 
Một  đàn ông  vẻ ngoài bỉ ổi   ngó , Tiêu Dương  châm thuốc  theo dõi gã đàn ông bỉ ổi đó.
 
 
Chỉ thấy gã đàn ông bỉ ổi lén lút thò tay  túi xách của Hoàng Hi Dung...
 
 
Mẹ nó! Ăn trộm tiền ngay  mắt  ư?!
 
 
Tiêu Dương nhanh tay lẹ mắt, ném điếu thuốc  châm xong  xa, đưa tay tóm chặt cổ tay gã đàn ông!
 
 
Tiêu Dương  hì hì: “Hì hì,  bạn,  dám nhòm ngó ví tiền của phụ nữ của , hình như nhắm nhầm mục tiêu !”
 
 
“Buông ! Anh đừng lo chuyện bao đồng!”
 
 
“Ôi! Cái thời  mà móc túi còn ngông nghênh thế ? Ăn trộm tiền của phụ nữ của  mà còn bảo  đừng lo chuyện bao đồng?”
 
 
“ thấy  là  chết!”
 
 
Trong tích tắc.
 
 
Gã đàn ông bỉ ổi  tay  rút d.a.o găm từ thắt lưng  đ.â.m về phía Tiêu Dương!
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-chi-lam-mot-tra-nam-dai-my-nhan-tai-truong-hoc-that-khong-du-a/chuong-68.html.]
Tiêu Dương nghiêng  né tránh, giơ chân đạp bay con d.a.o găm  tay , xông tới tung một cú đấm.
 
 
Cú
 
 
đấm  khiến tên trộm mất sức chiến đấu ngay lập tức,   đất kêu la thảm thiết.
 
 
“Tiêu Dương!”
 
 
Hoàng Hi Dung sợ đến mức mặt mày tái mét, rau  tay rơi xuống đất, nắm c.h.ặ.t t.a.y Tiêu Dương,  xem    thương .
 
 
Tiêu Dương  với cô, vỗ vỗ tay cô, an ủi cô  .
 
 
Anh  đến  mặt tên móc túi đang   đất, nhặt con d.a.o găm lên:
 
 
“Trộm cắp  thành còn    khác  thương ? Các  cũng quá  chuyên nghiệp .”
 
 
Những  xung quanh đổ xô đến, vây kín tên móc túi.
 
 
Có  báo cảnh sát,  nhanh cảnh sát  đến hiện trường,  ngờ  dẫn đội  là  quen, cảnh sát Chu!
 
 
“Ôi! Tiêu Dương! Lại là !”
 
 
Cảnh sát Chu cách đây  lâu mới gặp Tiêu Dương báo án   trộm chó, bên cạnh là một cô gái  xinh , hôm nay  đổi thành cô giáo Hoàng mà   cứu.
 
 
Thằng nhóc  hình như  gì đó  !
 
 
Tiêu Dương  khổ,   nào  chuyện cũng là cảnh sát Chu. Anh thắc mắc:
 
 
“Cảnh sát Chu,    đang ở Ngạc Thành ? Sao  đến Bằng Thành ?”
 
 
Viên cảnh sát trẻ tuổi bên cạnh bất mãn với thái độ cợt nhả của Tiêu Dương:
 
 
“Đây là Phó cục trưởng Chu của chúng .”
 
 
Tiêu Dương trợn tròn mắt: “Phó cục trưởng Chu?”
 
 
Cảnh sát Chu gãi gãi tay,  hì hì:
 
 
“Phó cục. Mới hôm  điều  về đây,  ngờ  gặp . Cậu  gì ở đây, còn cô giáo Hoàng, cô cũng ở Bằng Thành ?”
 
 
Hoàng Hi Dung vuốt nhẹ mái tóc, mỉm    gì. Tiêu Dương :
 
 
“Đại học Bằng Thành sắp khai giảng,  đến báo cáo. Cô giáo Hoàng đang ôn thi cao học.”
 
 
Cảnh sát Chu thấy Tiêu Dương  , cũng  cần  biên bản, dùng ánh mắt kỳ lạ săm soi giữa Tiêu Dương và Hoàng Hi Dung.
 
 
Hai  hàn huyên vài câu  chào tạm biệt, tên móc túi   còng tay, áp giải lên xe cảnh sát.
 
 
Về đến nhà, Hoàng Hi Dung bảo Tiêu Dương cởi quần áo, kiểm tra kỹ xem   thương , thấy   hề hấn gì mới yên tâm.
 
 
“Anh     mạo hiểm nữa,  nãy  đó rút d.a.o  em suýt nữa thì c.h.ế.t khiếp!”
 
 
Hoàng Hi Dung sợ hãi vỗ vỗ n.g.ự.c đầy đặn của .
 
 
“Được! Anh hứa với em.”
 
 
“Sau   sẽ cố gắng kiểm soát  hành động bốc đồng, nhưng Hi Dung, em mặc thế , sức quyến rũ lớn quá,   lẽ  thể nào  'nổi sóng' ...”
 
 
--- Chương 41 ---
 
 
Hai  ân ái một lúc, Hoàng Hi Dung nhẹ nhàng đẩy Tiêu Dương , chuẩn  nấu cơm, hai    phòng khách.
 
 
“Em thấy  lầu nhà     chỗ bán rau ? Sao    chợ mua?”