Chu Dĩnh rúc  lòng Tiêu Dương: “Không  , em nhẹ lắm!”
 
 
Tiêu Dương cảm thấy  ngượng ngùng,   quanh một lượt, Hạ Tiểu Ba và Từ Dương tinh ý  mặt ....
 
 
Trò ngựa gỗ  kết thúc, Chu Dĩnh kéo Tiêu Dương  mua kem.
 
 
“Cái thứ đó  đường hóa học, đừng ăn!”
 
 
Chu Dĩnh lay tay Tiêu Dương: “Thỉnh thoảng ăn một cái thì   .”
 
 
Tiêu Dương  chằm chằm Chu Dĩnh: “Vừa   khi  ngựa gỗ    ăn một cái  ?”
 
 
Chu Dĩnh bĩu môi: “Cái      cũng ăn một nửa ?”
 
 
Tiêu Dương nhất thời cạn lời.
 
 
Hạ Tiểu Ba cũng ở bên cạnh nuốt nước bọt, Tiêu Dương đành   mua ba cây kem.
 
 
Lại chia sẻ một cây kem với Chu Dĩnh.
 
 
Hiện tại      tâm trạng ở công viên giải trí.....
 
 
Đài phát thanh bắt đầu thông báo hoạt động diễu hành sắp bắt đầu.
 
 
Tiêu Dương  bọn họ kéo  lề đường, chuẩn  xem biểu diễn diễu hành.
 
 
Buổi diễu hành tối bắt đầu, Tiêu Dương thấy ba   tranh giành bóng bay,  rút 100 tệ  vẫy vẫy điên cuồng về phía tên hề.
 
 
Thấy ,    đơn giản !
 
 
Vài  cầm những quả bóng bay mua với giá đắt đỏ mà vui vẻ khôn xiết.
 
 
Tiêu Dương kéo Hạ Tiểu Ba đang vui vẻ chơi bóng bay, ghé sát tai   thì thầm:
 
 
“Mẹ kiếp, đừng   nữa, lát về khách sạn đừng ngủ! Anh dẫn mày  một nơi  ho, phê lòi~~~~~”
 
 
Xung quanh ồn ào, Hạ Tiểu Ba nhất thời   rõ, lớn tiếng hỏi:
 
 
“Tối nay   ?”
 
 
“Tối nay đừng ngủ! Nghe lệnh tao!!”
 
 
Tiêu Dương đưa mắt  hiệu,   tiếp, Hạ Tiểu Ba hiểu ý, gật đầu.
 
 
Sau khi buổi diễu hành kết thúc, pháo hoa  quảng trường lập tức nở rộ, chiếu sáng cả công viên giải trí một cách rực rỡ và lãng mạn, Chu Dĩnh  ánh pháo hoa  về phía Tiêu Dương.
 
 
“Chào , Tiêu Dương,  vui   quen với .”
 
 
--- Chương 38: Toàn bộ tổn thất ---
 
 
Ở tại khách sạn trong khu công viên giải trí, ba  Tiêu Dương ở phòng gia đình, Chu Dĩnh ở một phòng riêng.
 
 
Chơi cả ngày, Từ Dương  kịp tắm  lăn  ngủ, Hạ Tiểu Ba để ý ánh mắt của Tiêu Dương,  hiệu OK.
 
 
Hai  lén lút  khỏi phòng,  thang máy xuống lầu.
 
 
“Tiêu Dương, chúng    ?”
 
 
Tiêu Dương  một cách tà mị: “Tao  một chỗ  lắm! Đi theo tao!”
 
 
Hai  lái xe đến  lầu câu lạc bộ Xuân Paris, Hạ Tiểu Ba  tấm bảng hiệu nhấp nháy đèn neon, ngượng ngùng :
 
 
“Có ...    nhỉ....”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-chi-lam-mot-tra-nam-dai-my-nhan-tai-truong-hoc-that-khong-du-a/chuong-63.html.]
 
“Tốt   thì lát nữa mày hãy đánh giá.”
 
 
Hạ Tiểu Ba rối rắm :
 
 
“Tiêu Dương, thật  tao còn  từng yêu đương....”
 
 
“Tình yêu 699, mày đáng để sở hữu...”
 
 
“Tình yêu  đắt thế ?”
 
 
“Đã là quá hời !”
 
 
Hai  khóa xe, đóng cửa xe xong,  định  câu lạc bộ.....
 
 
Bỗng nhiên  thấy tiếng còi xe cảnh sát rít lên, Tiêu Dương và Hạ Tiểu Ba vội vàng rụt cổ trốn  trong xe.
 
 
Thấy các chú cảnh sát ùa lên lầu, chắc hẳn bên   gà bay chó sủa, loạn thành một đống .
 
 
“Tiêu Dương.... Cái .....”
 
 
Hạ Tiểu Ba ngây   cảnh tượng đó.
 
 
“Không ,   tình yêu thì luôn  đối mặt với chút trắc trở. Tao còn  một chỗ khác....  theo tao!”
 
 
Sau đó lái xe mở  chiến trường thứ hai: tắm massage Kim Phấn.
 
 
Không ngờ chiến trường thứ hai cũng thất thủ.
 
 
Bọn họ  đến nơi, còn  xuống xe, thì chỗ đó   "sờ gáy" .
 
 
Hạ Tiểu Ba  sợ hãi: “Tiêu Dương,  là bỏ ....”
 
 
Tiêu Dương  cam lòng: “Hết cách , bản 'hàng tuyển' vốn   mang , nhưng  đến lúc  cho mày thấy thực lực thật sự.”
 
 
Lại lái xe, đến "thế giới thứ ba", câu lạc bộ spa Khang Khang.
 
 
Hai   ở cửa  đông  tây, thấy chắc là   vấn đề gì lớn.
 
 
Hạ Tiểu Ba khẽ : “Tiêu Dương, tao cảm thấy   lắm, chỗ  yên tĩnh quá.”
 
 
Tiêu Dương nhẹ nhàng đẩy Hạ Tiểu Ba: “ . Hay là mày lên  xem tình hình thế nào?”
 
 
Hạ Tiểu Ba rụt đầu : “Tao  dám lên một , tao   quen. Hơn nữa, đây   là hàng tuyển của mày ?”
 
 
“Haizz.... Xem  chỉ  tao  tay  thôi....”
 
 
Tiêu Dương chuẩn  tự  "thí nghiệm",  bước chân , còn    hai bước.
 
 
Từ xa  thấy đèn cảnh sát nhấp nháy, hai  vội vàng chuồn về khách sạn....
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Về đến khách sạn, Tiêu Dương trăm mối tơ vò  hiểu.
 
 
Những chỗ  đều là "lão tướng"  qua thử thách bao nhiêu  ,  hôm nay   bộ "tử trận" hết ?
 
 
Hạ Tiểu Ba cũng  dọa sợ nghiêm trọng, may mà   đó,   chẳng   tóm ?
 
 
Hai  chìm  giấc ngủ sâu trong những suy nghĩ miên man, sáng hôm  tỉnh dậy cả hai đều uể oải, với quầng thâm mắt to đùng, vẻ mặt tiều tụy ăn bữa sáng.
 
 
Chu Dĩnh thấy  khẽ mỉm , nụ  đầy ẩn ý.
 
 
Đến công viên nước, mấy  đều  mang đồ bơi, tìm một cửa hàng, tùy tiện chọn vài bộ   khu vui chơi.
 
 
Khi Chu Dĩnh mặc đồ bơi bước , cô rực rỡ đến chói mắt.