Mọi chuyện về căn nhà    đấy, Hoàng Hi Dung cũng lười suy nghĩ sâu xa hơn. Ở đây còn  một lợi ích nữa, gần với vị trí trung tâm đào tạo, Hoàng Hi Dung thấy công ty chuyển nhà  xử lý xong xuôi  việc, còn  vội vàng đến trung tâm đào tạo để chuẩn  cho việc khai trương.
 
 
Tiêu Dương ngày hôm   tiết học, nên  dứt khoát về thẳng trường.
 
 
--- Chương 349: Đề Cử Ứng Viên ---
 
 
Kỳ bầu cử Hội Sinh viên Bành Thành sắp diễn , trong phòng họp của Hội Sinh viên, đông đảo các trưởng bộ phận của Hội Sinh viên đang  đó. Những   hợp thành ban thường trực Hội Sinh viên, cùng tề tựu một chỗ, chỉ vì  thảo luận danh sách ứng cử viên của các bộ phận.
 
 
Quy tắc ứng cử viên của Đại học Bành Thành là như thế : Ban thường trực Hội Sinh viên, tức là chủ tịch, các phó chủ tịch và thư ký trưởng, cùng các trưởng ban của các bộ phận, sẽ  bầu cử trong học kỳ đầu tiên. Các ứng cử viên cho những vị trí trong ban thường trực sẽ do các thầy cô của Đoàn Thanh niên lựa chọn, dựa  ý kiến của ban thường trực đương nhiệm.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Việc bầu cử các phó ban của các bộ phận sẽ diễn  trong học kỳ thứ hai, các ứng cử viên đều  đề bạt từ các cán bộ sinh viên năm nhất. Cụ thể những ai  thể lọt  danh sách ứng cử sẽ do ban thường trực Hội Sinh viên đương nhiệm thảo luận và quyết định.
 
 
Bất kể tranh cử vị trí nào, việc  đề cử là một chuyện, còn việc cuối cùng   bầu   thì  xem kết quả bỏ phiếu tại đại hội bầu cử.
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-chi-lam-mot-tra-nam-dai-my-nhan-tai-truong-hoc-that-khong-du-a/chuong-590.html.]
Chỉ  Tiêu Dương là  trải qua quy trình bầu cử,  bổ nhiệm trực tiếp.
 
 
Tiêu Dương  ở vị trí thứ hai bên  bàn họp dài. Đối diện là Phó Chủ tịch Liêu Hoa, và một Phó Chủ tịch khác là Trương Vũ Hiên. Ngồi cạnh Tiêu Dương là Thư ký trưởng Triệu Tư Hàm. Tiêu Dương  gặp chị Triệu Tư Hàm  vài  ở trường, ấn tượng của  là cô  khá giỏi giang và sắc sảo, nhưng   từng tiếp xúc nhiều.
 
 
Trong phòng họp,   đầu là Chủ tịch Hội Sinh viên Thi Gia Mộc. Thi Gia Mộc  ở vị trí đầu bàn họp với thái độ kiêu ngạo như đang chủ trì cuộc họp hội đồng quản trị, giả vờ uy nghiêm quét mắt     phía , bắt chước dáng vẻ của cha  là Thi Đại Hằng, nhẹ nhàng ho hai tiếng, thử micrô,  cất giọng hùng hồn:
 
 
“Khụ ~ khụ ~ Mọi   đến đông đủ,  . Hội Sinh viên Bành Thành kể từ khi thành lập đến nay  trải qua một chặng đường lịch sử huy hoàng, luôn nỗ lực cống hiến để cung cấp dịch vụ và hỗ trợ  hơn cho sinh viên Đại học Bành. Chúng   tổ chức nhiều hoạt động đa dạng như đêm văn nghệ, hội thao, dịch vụ tình nguyện, v.v., giúp các bạn sinh viên ngoài giờ học còn  tận hưởng cuộc sống học đường phong phú. Đồng thời, chúng  cũng tích cực quan tâm đến việc học tập và trưởng thành của các bạn, cung cấp các nguồn tài liệu học tập và nền tảng giao lưu, giúp    thể nâng cao bản   hơn.”
 
 
“Các đời chủ tịch tiền nhiệm hiện nay đều là những trụ cột trong xã hội,  tạo nên tấm gương   cho chúng . Tại đây,  xin bày tỏ lòng cảm ơn chân thành đến các vị chủ tịch tiền nhiệm. Họ  nỗ lực và cống hiến  nhiều cho sự phát triển của Hội Sinh viên, giúp Hội Sinh viên của chúng  ngày càng xuất sắc và mạnh mẽ hơn. Đồng thời,  cũng   với các thành viên Hội Sinh viên đương nhiệm rằng, chúng   kế thừa truyền thống   của các đời chủ tịch tiền nhiệm,  ngừng đổi mới và tiến bộ, đóng góp sức lực của  cho sự phát triển của Hội Sinh viên.”
 
 
Thi Gia Mộc  , những  khác  cầm bút bi giả vờ ghi chép  sổ tay, như thể bài phát biểu  thực sự quan trọng lắm .
 
 
Tiêu Dương chẳng buồn  chút nào, nếu   sẽ  c.h.ế.t mất Thi Gia Mộc . Cái gã  hùng hồn phát biểu, tự so sánh  với các đời chủ tịch tiền nhiệm, nào là trụ cột xã hội,    đến Hội Sinh viên  mấy  chứ, còn cống hiến mồ hôi công sức, thật là ba hoa chích chòe. Tiêu Dương cầm điện thoại, khóe miệng nở nụ , ngón tay lướt nhanh  bàn phím, vắt chân chữ ngũ nhắn tin cho Tô Thi Vũ và Tôn Vân Vân.
 
 
Dự án Huijin Số Một cần sắp xếp nhân sự   việc. Tiêu Dương nhắn tin với Tôn Vân Vân để trao đổi về vấn đề nối  công việc. Tôn Vân Vân  thái độ lạnh nhạt, cơ bản là Tiêu Dương nhắn ba mươi chữ thì cô  chỉ trả lời một hai chữ, khác hẳn so với bình thường.