Tôn Vân Vân bực bội cắt ngang lời Tiêu Dương: “Dừng ! Tiêu Dương,      gì, đừng nhắc đến cái tên đó  mặt , càng đừng nhắc đến chuyện đáng bực  đó,  là  thấy phiền!”
 
 
Chỉ riêng thái độ mà Tôn Vân Vân thể hiện từ  Tết đến giờ thôi.
 
 
Có thể thấy, chuyện Thi Gia Mộc và Tôn Vân Vân liên hôn chắc cũng khiến Tôn Vân Vân  phiền lòng.
 
 
Tiêu Dương  nhịn  hỏi: “Được ,   nhắc nữa.  hỏi chuyện khác,  thật sự  hiểu, tại  gia đình cô   hợp tác với tập đoàn Đại Hằng?”
 
 
Tôn Vân Vân : “Tiêu Dương,  ban đầu  hợp tác với nhà chúng , đột nhiên  gạt sang một bên, bây giờ thấy trong lòng  vui đúng ?”
 
 
Tiêu Dương thầm nghĩ: Không chỉ là  vui.
 
 
Thư luật sư cứ bay  bay  như tuyết rơi, chắc cô  trượt tuyết còn   .
 
 
“Thi Đại Hằng  tìm thấy Tần Vĩnh Quân, và  lấy  20% cổ phần trong tay ông .”
 
 
Nghe lời Tôn Vân Vân , Tiêu Dương  dám tin: “Cái gì? Chuyện khi nào ?”
 
 
“Tôn Vân Vân, cô  đùa  đấy chứ?”
 
 
Tôn Vân Vân  vui : “  cần  lấy chuyện   đùa với  .”
 
 
Tiêu Dương hỏi: “Vậy Tần Vĩnh Quân bây giờ đang ở ?”
 
 
Tôn Vân Vân: “Đã  New Zealand .”
 
 
Tiêu Dương kinh ngạc: “Cái gì? Ông  một  chạy đến New Zealand,  thèm quan tâm đến con gái  nữa ?”
 
 
Chuyện Tôn Vân Vân đính hôn là  dịp Tết, chuyện nhà họ Tôn hợp tác với tập đoàn Đại Hằng  lẽ cũng  thời điểm đó, đêm giao thừa  còn tìm Tần Mộng Nghiên.
 
 
Tần Mộng Nghiên  bao giờ nhắc với  về việc Tần Vĩnh Quân   , vì từ đầu đến cuối Tần Mộng Nghiên cũng  liên lạc  với Tần Vĩnh Quân, nghĩa là, Tần Vĩnh Quân một  chạy đến New Zealand, thậm chí còn   với con gái .
 
 
Chà chà, Tần Vĩnh Quân tự  chạy đến New Zealand ăn Tết, bỏ mặc con gái một  ở trong nước ăn Tết, đúng là ông    thật.
 
 
Tôn Vân Vân lộ vẻ mặt như   : “Tiêu Dương,     rõ với  , Tần Vĩnh Quân chính là đang lợi dụng con gái ! Anh còn tưởng  là cứu thế chủ.”
 
 
“Bây giờ  nghĩ  những lời    lúc đó xem,  ngốc ?”
 
 
Hồi đó Tiêu Dương và Tôn Vân Vân   xem ai tìm thấy Tần Vĩnh Quân  thì  đó sẽ quyết định.
 
 
Cứ nghĩ Tần Vĩnh Quân chỉ là trốn nợ trong thời gian ngắn,  dám liên lạc với Tần Mộng Nghiên, nhưng dù  cũng là con gái , sớm muộn gì cũng  liên lạc thôi. Lúc đó   thể  là nắm chắc phần thắng, cho rằng chuyện  chắc như đinh đóng cột.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-chi-lam-mot-tra-nam-dai-my-nhan-tai-truong-hoc-that-khong-du-a/chuong-465.html.]
 
Bây giờ xem  đúng là tự vả mặt,  thật sự là một tên ngốc thuần túy.
 
 
Tôn Vân Vân ha ha : “Chắc  còn   . Tại  Tần Vĩnh Quân   New Zealand.”
 
 
Tiêu Dương  hiểu: “Tại ?”
 
 
Tôn Vân Vân: “Tần Vĩnh Quân  một bà vợ bé, bà vợ bé đó  sinh cho ông  một đứa con trai, bây giờ đang học tiểu học ở New Zealand.”
 
 
Trong lòng Tiêu Dương thực sự khâm phục Tần Vĩnh Quân: “ thực sự phục ông . Con gái một tay nuôi lớn, dù  con trai thì  chứ. Lòng bàn tay và mu bàn tay còn  phân biệt  ?”
 
 
Tôn Vân Vân lộ vẻ khinh bỉ: “Tần Vĩnh Quân  thể   chuyện bỏ vợ bỏ con,   hề ngạc nhiên chút nào. Anh  nhất đừng  chuyện Tần Vĩnh Quân  đối xử với  của Tần Mộng Nghiên như thế nào ngày xưa.”
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Nếu  , bây giờ  sẽ phản ứng giống như .”
 
 
Những chuyện cẩu huyết xảy  giữa Tần Vĩnh Quân và  vợ cả, tức  ruột của Tần Mộng Nghiên, Tiêu Dương cũng  từng  phong thanh. Xem , Tần Vĩnh Quân  thể bỏ vợ, bây giờ  thể bỏ con, cũng phù hợp với tính cách của ông .
 
 
Tiêu Dương  Tôn Vân Vân tò mò hỏi: “Tôn Vân Vân… những chuyện  cô  bằng cách nào?”
 
 
Lúc  nhân viên phục vụ  bắt đầu mang món ăn lên.
 
 
Tôn Vân Vân vẫy tay bảo nhân viên phục vụ rời : “Cái   đừng quản, dù  thì những gì   đều là sự thật.”
 
 
Thấy nhân viên phục vụ   khuất.
 
 
Tiêu Dương hỏi: “ vẫn  hiểu. Cho dù Thi Đại Hằng nắm giữ 20% cổ phần của tập đoàn Đỉnh Thái, nhà họ Tôn và nhà họ Đại Hằng đều là doanh nghiệp bất động sản,  thể bổ sung cho .  hình như  cần thiết  lôi cô  chuyện  đúng ?”
 
 
Tại  nhà họ Tôn   hợp tác với Thi Đại Hằng.
 
 
Tiêu Dương hiểu .
 
 
Điều  hiểu là, kinh doanh là kinh doanh, tình cảm là tình cảm.
 
 
Ông cụ nhà họ Tôn lôi con gái    gì?
 
 
Tiêu Dương chợt nhớ  lời Dương Nhã Vân   với  ở sân bay.
 
 
“Có   liên quan đến ba chị em nhà họ Cố ?”
 
 
Lần  đến lượt Tôn Vân Vân kinh ngạc: “Anh   ?”
 
 
Tiêu Dương  khổ: “ hình như  một chút,  hình như   rõ lắm.”