Trùng sinh 80: làm giàu từ săn bắn trong núi sâu - Chương 67
Cập nhật lúc: 2025-09-25 12:54:04
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giám đốc Trương trợn tròn mắt, vẻ mặt đầy khó tin, hỏi: "Ý là, phát s.ú.n.g chí mạng đầu con lợn rừng do bắn?" Tống Minh Viễn tức giận lườm Giám đốc Trương một cái, : "Cậu cái gì ! Chuyện thể bịa !" Nếu nể mặt họ hàng, mắng chửi . Anh vất vả lắm mới thoát khỏi ám ảnh săn b.ắ.n ngày xưa, mà cũng rõ ràng là hai phát s.ú.n.g của đóng vai trò then chốt gì cả, mà Giám đốc Trương cứ gặng hỏi mãi, rõ ràng là kiếm chuyện. Tống Minh Viễn hậm hực bỏ .
Tuy nhiên, Giám đốc Trương để ý đến Tống Minh Viễn đang tức giận, mà đánh giá Hạ Trường Hải từ xuống , trong lòng tràn đầy kinh ngạc. Ông mơ cũng nghĩ tới, Hạ Trường Hải lợi hại đến .
"Cậu cái đầu lợn rừng ?" Có hỏi như .
" thể hỏi, cái thứ dùng để gì ?" Một khác ngờ vực hỏi.
Hạ Trường Hải đầy vẻ ngạc nhiên, Giám đốc Trương nhiệt tình thái quá mặt. Trong lòng thầm thì, thái độ và của Giám đốc Trương đúng là khác một trời một vực. Trước đó, Giám đốc Trương tuy cũng tươi , nhưng nụ đó rõ ràng qua loa, chỉ là khách sáo cho lệ mà thôi. bây giờ thì , cái sự nhiệt tình đó rõ ràng mang theo ý nịnh nọt và bợ đỡ. Mà tất cả những đổi , đều kể từ cuộc săn bất ngờ ngày hôm qua. Sự đổi đột ngột khiến Hạ Trường Hải mù tịt. Đầu lợn rừng giống đầu lợn nhà, mùi vị hề ngon. Anh thật sự hiểu Giám đốc Trương thứ để gì.
"Thật cũng công dụng gì đặc biệt..." Giám đốc Trương ngượng ngùng, xoa xoa tay, "Chỉ là nó thành tiêu bản, đặt trong phòng trưng bày." Thấy ánh mắt Hạ Trường Hải lộ một chút nghi ngờ, Giám đốc Trương vội vàng giải thích: " chỉ là nhắc nhở nhân viên, đừng xem thường sự lợi hại của lợn rừng."
" đúng đúng, chỉ suông thì khó mà tưởng tượng lợn rừng hung dữ đến mức nào. Có một vật thật trưng bày thì trực quan hơn nhiều." Một nhân viên phòng với dáng vẻ luộm thuộm ở bên cạnh phụ họa.
Hạ Trường Hải khẽ nhếch môi, bề ngoài tỏ chăm chú lắng , nhưng trong lòng thầm suy tính. Anh định vạch trần đối phương ngay tại chỗ. Cái kiểu chủ nghĩa hình thức , thấy quá nhiều . Trước đây khi giao thiệp với những quyền lực, những việc màu như phạt tiền, thăm hỏi nhân viên thương, tổ chức lao động tình nguyện, nhiều đều chỉ là cho . Dù thực tế tham gia, cũng thể thông qua một thủ đoạn mà "sắp xếp" .
Hạ Trường Hải khó để tưởng tượng, đợi đến khi tiêu bản đầu lợn rừng đặt phòng trưng bày, Giám đốc Trương sẽ bịa câu chuyện như thế nào. Có lẽ sẽ : "Dưới sự dẫn dắt minh của Giám đốc Trương, Lâm trường Vĩnh An năm xxxx, thành công săn con lợn rừng khổng lồ nặng hơn 350 cân ngọn núi hoang vô danh..." Hừ, chẳng lẽ con lợn rừng là do một thanh niên tên Hạ Trường Hải bắt , chẳng liên quan gì đến Giám đốc Trương? Điều thể!
Chất vấn uy tín của giám đốc thì là hành động khôn ngoan. Dù giám đốc tiếp theo là ai, chỉ cần vị trí , đều sẽ bảo vệ cái gọi là "vinh dự" . Dù , đây chỉ là tô điểm cho tiền nhiệm, mà còn là để đường lui cho chính . Chỉ là Hạ Trường Hải ngờ, đến thời đại mà vẫn còn gặp chuyện như .
Suy nghĩ một lát, Hạ Trường Hải mở lời: "Vì là tiêu bản, một ý tưởng, phù hợp , Giám đốc Trương thử ?"
"Cứ ." Giám đốc Trương đáp .
Hạ Trường Hải gọi Lý Vượng , mặt nở nụ tươi, với Giám đốc Trương: "Giám đốc Trương, thể ngài , của đây, gia đình họ ba đời đều tiêu bản. Nếu giao đầu lợn rừng cho xử lý, chắc chắn sẽ khiến ngài hài lòng..."
Lý Vượng thấy , mặt mày ngơ ngác, trong lòng nghĩ: "Hả? Sao trong nhà còn cái nghề ?" Theo thấy, một cái tiêu bản thì gì khó khăn . Ở khu vực , tùy tiện tìm một gia đình thợ săn nào mà tiêu bản thì cũng dám tự nhận là săn.
Nghe Hạ Trường Hải bịa đặt lung tung, Giám đốc Trương rõ ràng sững sờ một chút, đó nheo mắt . Lý Vượng cũng ngốc, nhanh chóng phản ứng kịp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-80-lam-giau-tu-san-ban-trong-nui-sau/chuong-67.html.]
Thấy Hạ Trường Hải càng càng quá đáng, sắp kéo đến tận thời Từ Hi Thái hậu , Giám đốc Trương vội vàng : "Không ngờ Lý Vượng còn tài , , việc tiêu bản cứ giao cho ."
" sẽ cho nghỉ phép 7 ngày, việc công việc đừng lo, sẽ sắp xếp thỏa, nhất định cái tiêu bản , đừng để xảy sai sót gì, !"
Thấy vẫn còn mơ mơ màng màng, Hạ Trường Hải vội vàng tiếp lời: "Cảm ơn sự tin tưởng của Giám đốc Trương!"
"Cậu nhất định sẽ cái đầu lợn rừng do giám đốc săn , thành tiêu bản hảo nhất, đặt trong phòng trưng bày, để đều thể chiêm ngưỡng!" Giám đốc Trương tuy thấy cách của Hạ Trường Hải lạ, kiểu "đầu lợn của giám đốc", nhưng cũng một tầng ý nghĩa khác trong lời , nên vẫn hài lòng gật đầu.
Sau khi Giám đốc Trương rời . Lý Vượng vội vàng kéo Hạ Trường Hải , hỏi: "Tiểu Trường Hải, nãy giờ hai đứa cái gì ? Sao chẳng hiểu gì hết?"
Nhìn lớn hơn nhiều tuổi nhưng ngây thơ đến , Hạ Trường Hải cảm thấy vô cùng bất lực. Anh nghĩ thầm, chẳng lẽ kiếp nợ ? Người thật thà quá mức !
Hạ Trường Hải lười giải thích cặn kẽ nguyên do cho , chỉ đặc biệt dặn dò: "Nhiệm vụ Giám đốc Trương giao, nhớ kỹ ?"
"Ừ, chẳng là tiêu bản , gì khó ." Lý Vượng thản nhiên .
"Cậu đừng mạnh miệng quá, đó, đến lúc đó đừng để xảy vấn đề."
Mèo Dịch Truyện
"Nếu tự tin, thì tìm tay nghề giỏi giúp đỡ."
"Nếu chuyện , đoán chừng, sẽ sớm tăng lương thôi."
Sau khi xử lý xong chuyện bên . Phần thưởng của lâm trường cũng phát. Dù chỉ là một con lợn rừng, nhưng nó liên quan đến nhiệm vụ sản xuất của lâm trường, còn giải quyết mối lo lớn mà vẫn luôn canh cánh, Giám đốc Trương tự nhiên vui, và cũng ban thưởng hậu hĩnh.
Hạ Trường Hải cầm phần thưởng, gọi Vương Hy Đống và Liễu Văn Sơn, tìm Tống Minh Viễn. "Lão Tống, mấy thứ chúng chia đều, nếu phiếu lương thực, sẽ đổi tiền mặt cho ." Hạ Trường Hải .
"Vậy !" Tống Minh Viễn xong, liền đẩy phần thưởng về phía họ, "Cái hợp quy tắc, là đầu cuộc hành động , nên lấy phần lớn, phần còn mới chia cho chúng ."
"Anh ." Hạ Trường Hải nghiêm túc , "Dù nhà thợ săn, nhưng cha từ nhỏ dạy , việc, thể chỉ chăm chăm tiền tài."
"Tiền tài chẳng qua là vật ngoài , cùng việc, quan trọng nhất là tình nghĩa." "Hôm nay quen , mấy em chúng đều thấy may mắn. Sau nếu chuyện gì trong rừng, vẫn nhờ chiếu cố nhiều hơn."