Trùng sinh 80: làm giàu từ săn bắn trong núi sâu - Chương 32

Cập nhật lúc: 2025-09-25 12:53:13
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau đó, kho lấy hai bao gạo, một tảng thịt heo lớn, cùng một ít t.h.u.ố.c lá và rượu, chuẩn đến nhà Chu Bố. Trước đó, Chu Bố hẹn hôm nay qua một chuyến. Lần đầu tiên đến thăm nhà, dù xét về tình về lý, cũng thể tay mà đến. Vương Hy Đống sẽ nhà Chu Bố, liền ném ngay cái bánh bao nhân thịt cho em trai, lớn tiếng gọi: "Anh cả, đợi một chút!" Nói xong, chạy mấy bước, trèo qua tường về. Vài phút , khi xuất hiện trở , trong tay cũng cầm theo ít đồ. Hạ Trường Hải thấy cảnh , cũng gì, chỉ gật đầu.

 

Nhà của Chu Hữu Tài ở phía nam làng Ninh Hạ, gần núi, tiện để núi từ nhà ông, chỉ là xung quanh vắng vẻ. Khi Hạ Trường Hải và Vương Hy Đống đến nơi, thấy Chu Bố đang chẻ củi trong sân.

 

"Ôi, các đến chơi thôi mà, còn mang nhiều đồ thế , khách sáo quá!"

 

Chu Bố vội vàng dừng tay, liên tục xua tay, từ chối nhận quà. Trong lòng ông đầy nghi hoặc, tài nào hiểu nổi tại Hạ Trường Hải khách sáo với như . Chu Bố vốn thích dựa tuổi tác mà vẻ chiếm tiện nghi của khác. Chuyện lột da (gấu) đó, ông cảm thấy vô cùng áy náy, nay đối phương mang theo quà cáp quý giá đến tận nhà, ông càng thấy hổ thẹn khi nhận. Chỉ thoáng liếc một cái, ông rõ, quà cáp mà Hạ Trường Hải và Vương Hy Đống cầm tay, cộng ít nhất cũng bảy tám chục đồng! Nhà khác, con rể về nhà vợ còn hiếm khi tặng lễ vật hậu hĩnh như , ông dám nhận chứ?

Mèo Dịch Truyện

 

"Chu Bố, bác đừng khách sáo như thế. Vãn bối đầu đến thăm bác, thể tay chứ! Bác đừng từ chối nữa. Hy Đống, mau mang đồ nhà cho Chu Bố ." Hạ Trường Hải đưa tay ngăn Chu Hữu Tài, đưa gói quà trong tay cho Vương Hy Đống.

 

"Vâng ạ!" Vương Hy Đống đáp một tiếng, nhận quà nhà. Sau một hồi từ chối qua , Chu Hữu Tài thấy thể nào khước từ nữa, đành mỉm bất lực, nhận lấy quà. Sau chuyện , trong lòng Chu Hữu Tài, vị trí của Hạ Trường Hải và Vương Hy Đống khác . Không khoa trương khi rằng, một một ông, trong tiềm thức coi hai họ như của .

 

Đợi Vương Hy Đống đặt quà xong, Hạ Trường Hải hỏi thẳng: "Chu Bố, đó bác để chúng cháu hôm nay qua, rốt cuộc chuyện gì ạ?"

 

"Xem cái trí nhớ của , suýt nữa thì quên sạch sành sanh chuyện chính!" Chu Hữu Tài vỗ vỗ đầu, dậy, bước khỏi sân, : "Hai đứa theo ." Hạ Trường Hải và Vương Hy Đống liếc , trong lòng đều tò mò về nơi Chu Bố dẫn họ đến, nhưng vẫn ngoan ngoãn theo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-80-lam-giau-tu-san-ban-trong-nui-sau/chuong-32.html.]

 

Hai mươi phút , Chu Hữu Tài dẫn họ đến một căn nhà gỗ nhỏ trong núi. Chưa đến gần, Hạ Trường Hải loáng thoáng thấy một vài âm thanh quen thuộc. Anh chợt nhớ đến nghề nghiệp thời trẻ của Chu Hữu Tài, trong lòng khẽ động, thầm nghĩ: Chẳng lẽ Chu Bố tặng thứ đó cho ? Nếu thật sự như , thì đúng là giúp cho một việc lớn ! Tạm thời Hạ Trường Hải đang suy tính gì, sự dẫn dắt của Chu Hữu Tài, ba đến căn nhà nhỏ giữa rừng. Lúc , những âm thanh đó trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.

 

"Gâu gâu gâu!" Ít nhất ba bốn con ch.ó đang sủa. Đẩy cửa , chỉ thấy bốn con ch.ó đang chạy nhảy lung tung trong nhà. Một con màu xanh xám, một con màu đen, và hai con màu trắng. Vừa thấy Chu Hữu Tài, chúng liền tỏ vô cùng phấn khích, tất cả đều nhào tới vồ lấy Chu Hữu Tài. ngay đó, "Gừ!" Như thể ngửi thấy mùi lạ, bốn con ch.ó lập tức im bặt, nhe nanh, ghìm thấp , chân căng cứng, chưng tư thế tấn công, đây rõ ràng là dấu hiệu báo chuẩn lao tấn công.

 

"Tít!" Chu Hữu Tài thổi một tiếng còi, bốn con ch.ó lập tức trở trạng thái bình tĩnh. Nhìn thấy cảnh , mắt Hạ Trường Hải chợt sáng rực, thầm nghĩ: Mấy con ch.ó đúng là huấn luyện bài bản, lời tuyệt đối, quả thực là chó !

 

"Chu Bố, đây là chó săn ạ?" Hạ Trường Hải hỏi. Anh , chỉ chó chăn cừu mới hiểu tiếng còi. Trên thực tế, khi thợ săn núi săn, nếu cách giữa họ xa, thì chủ yếu đều dựa tiếng còi để chỉ huy chó săn hành động.

 

" , chúng nó cùng bao nhiêu năm . Hừm, nhưng cái xương già của ..." Chu Hữu Tài thở dài, tuy thêm gì, nhưng câu "tuổi cao" , sự bất lực trong đó, ai cũng đều hiểu . Quả thực, nghề thợ săn , thường thì tuổi càng cao, kinh nghiệm càng phong phú. một khi tuổi, thể lực con sẽ giảm sút đáng kể. Khác với những gì nhiều tưởng tượng, dùng chó săn để săn là để chó săn trực tiếp cắn c.h.ế.t con mồi. Vai trò chính của chó săn là kiềm chế, cầm chân con mồi, tạo cơ hội cho thợ săn bắt giết. Trừ khi con mồi kích thước nhỏ, bằng , nhát chí mạng cuối cùng vẫn do thợ săn tay. Trong trường hợp , nếu thể lực của thợ săn theo kịp, sẽ xảy hai trường hợp.

 

Trường hợp thứ nhất là chó săn mệt đến hết sức, cuối cùng để con mồi chạy thoát. Tình huống tuy nguy hiểm gì, nhưng nếu xảy nhiều , chó săn sẽ mất tinh thần chiến đấu, mà chó săn mất tinh thần chiến đấu thì cũng chẳng còn tác dụng gì. Trường hợp thứ hai thì nghiêm trọng hơn nhiều, chó săn thể thương vong nặng nề. Với những loài ít hung dữ như hươu nai lớn, hoẵng thì còn đỡ, nhưng nếu gặp những mãnh thú như lợn rừng, gấu đen, thì những con ch.ó săn nhiệm vụ kiềm chế chúng đang lấy mạng mạo hiểm. Thợ săn đến chậm một giây, nguy hiểm mà chó săn đối mặt tăng thêm một phần. Nhiều thợ săn đều từng về chuyện cả đàn chó săn bộ thiệt mạng một săn. Đối với thợ săn, chó săn là trợ thủ đắc lực khi săn, là những thành viên trong gia đình. Ai vì lý do của mà để mạo hiểm tính mạng chứ?

 

Chu Hữu Tài cảm thán một lát, chuyển đề tài, Hạ Trường Hải hỏi: "Trường Hải, thấy mấy con ch.ó của thế nào?" Mặc dù là câu hỏi, nhưng khi ông đầy vẻ kiêu hãnh mặt, rõ ràng hài lòng về những con ch.ó của . Hạ Trường Hải , nghiêm túc quan sát kỹ mấy con ch.ó . Cái quả thực khiến giật . Không thể , tướng mạo và trạng thái của mấy con ch.ó đều đặc biệt ! Vào thời điểm đó, những nuôi chó vô cùng hiếm, đừng là chó cảnh, ngay cả chó nhà bình thường cũng phổ biến. Bởi vì khi con còn khó khăn trong việc giải quyết vấn đề cơm ăn áo mặc của chính , lấy lương thực dư thừa để nuôi chó chứ? Do các yếu tố như quan niệm và nhu cầu thực tế, tình hình nuôi chó ở nông thôn hơn một chút so với thành thị. Tuy nhiên, phần lớn chó nuôi đều là giống chó bản địa, tức là chó thường , chủ yếu dùng để canh nhà giữ sân. Ở miền Bắc, quen gọi chó là "chó ngốc", điều chúng thực sự ngốc nghếch, mà chỉ là một cách gọi thành thói quen, giống như gà quê, heo nhà, trứng gà , nhiều con vật phía đều thể thêm chữ "ngốc" hoặc "quê/nhà/".

 

 

Loading...