Trùng sinh 80: làm giàu từ săn bắn trong núi sâu - Chương 295
Cập nhật lúc: 2025-09-26 04:14:21
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tôn Vệ Dân bọn tội phạm gây chuyện gì, nhưng thành phố tỉnh tổ chức rầm rộ như , đến cả đội trưởng cảnh sát hình sự cũng đích mặt, chắc chắn chuyện nhỏ. Vương Hỉ Đống cũng lo lắng : “Anh ơi, rước cái rắc rối ? Những kẻ đó dễ đối phó, trời tuyết lớn núi cũng khó mà tìm thấy, khéo phí công còn chuốc họa !”
Hạ Trường Hải đợi hai họ xong mới giải thích: “Yên tâm, tính toán cả .”
Những gì Vương Hỉ Đống nghĩ , Hạ Trường Hải nghĩ tới?
Nếu là bình thường, Hạ Trường Hải lẽ quan tâm, nhưng thì khác – liên quan đến khối tài sản khổng lồ, đủ lớn để mạo hiểm.
Còn về “ tìm ”, Hạ Trường Hải cơ sở: là “trùng sinh”!
Kiếp , băng nhóm tội phạm gây vụ án lớn đến mức Hạ Trường Hải ấn tượng cực kỳ sâu sắc. Kiếp , thành phố tỉnh cũng cử thợ săn núi, nhưng thợ săn lộ, bọn tội phạm bắt giữ con tin, cuối cùng cảnh sát thành phố tỉnh hy sinh 11 , gây “đại án 913” chấn động cả nước.
Hạ Trường Hải tra cứu tài liệu kỹ lưỡng, vì tự tin thể tìm thấy bọn tội phạm, và cũng dám mạo hiểm.
Sau khi trấn an nhà, Hạ Trường Hải bắt đầu chuẩn . Súng ống cần lo, thành phố tỉnh chắc chắn sẽ chuẩn sẵn. Anh cần chuẩn những thứ thiết thực hơn: thuốc men, thức ăn, và một dụng cụ nhỏ, những thứ đối phó với còn hữu dụng hơn đối phó với dã thú.
Lần núi , Hạ Trường Hải định đưa Vương Hỉ Đống cùng. Một là tin tưởng nhà, Vương Hỉ Đống thể liều mạng vì ; hai là vì tài sản – một tìm kiếm quá mất thời gian, thời gian càng lâu, tài sản càng khó đến tay, Hạ Trường Hải bỏ lỡ nữa.
Thu dọn xong xuôi, ăn trưa xong, Tôn Vệ Dân dẫn đến, còn mang theo cả Trưởng thôn Trữ Nhị Gia. Hạ Trường Hải thấy vẻ mặt của Trữ Nhị Gia ông khuyên can, liền chủ động kéo ông sang một bên : “Nhị Gia, cần khuyên, cháu nắm chắc.”
Chỉ khi xác nhận Hạ Trường Hải “ép buộc”, Trữ Nhị Gia mới yên tâm. Ông Hạ Trường Hải bản lĩnh, “ nắm chắc” thì chắc chắn là đáng tin.
Chào hỏi nhà xong, Trữ Nhị Gia chần chừ nữa, bảo Hạ Trường Hải, Vương Hỉ Đống cùng Tôn Vệ Dân xuất phát.
Vài trăm cây về phía xa, trong sâu thẳm dãy núi, một hang động ẩn .
Bên ngoài trời giá rét buốt xương, nhưng bên trong hang động khác: lò sưởi, cả vật tư dự trữ, kết cấu đặc biệt, ánh lửa chiếu , ấm áp hơn bên ngoài nhiều, tạm bợ mà vẫn thể ở .
Trong hang động thoang thoảng mùi thuốc khử trùng.
Một phụ nữ : “Đại ca, bây giờ? Bọn cảnh sát phong tỏa các lối .”
Trong hang động tổng cộng bốn , ba nam một nữ. Người đàn ông gầy gò đầu lãnh đạm : “Không sợ, chúng chuẩn sẵn hậu chiêu, sẽ tiếp ứng.”
Nhóm là đặc công phái từ bên biển đến, vùng nhiều năm, kinh nghiệm đối phó với tình huống – những năm gần đây, Đại lục phát triển , môi trường sống của họ ngày càng khó khăn, chỉ cần sơ suất một chút là thể bại lộ. Hang động là nơi trú ẩn tạm thời chuẩn .
Người đàn ông trẻ tuổi ở góc hang lo lắng : “Vạn nhất kẻ địch tìm thấy đây thì ?” Anh sợ cảnh sát, khi trốn thoát khỏi thành phố Trường Hạ, cả 8 họ đều vũ trang đầy đủ, cứ tưởng thể thoát dễ dàng, nhưng còn khỏi thành phố Trường Hạ mất ít , đường c.h.ế.t thêm hai , bây giờ chỉ còn một nửa. Nếu thương vong nặng nề, họ cũng sẽ trốn sâu trong núi – dù rừng sâu núi thẳm cũng thể tìm thấy. So với những khác, thanh niên may mắn hơn, chỉ thương, mùi thuốc khử trùng trong hang động chính là từ vết thương của bốc .
Người đàn ông gầy gò lau con d.a.o găm : “Đây là đầu tiên sử dụng nơi , vị trí hẻo lánh, tuyết phủ kín núi, ai thể tìm thấy chúng . Đợi tuyết nhỏ hơn chút, về phía Tây đến điểm tập kết, nếu thuận lợi, chúng thể cầm đồ ‘nghỉ hưu’, sống cuộc đời bình thường.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-80-lam-giau-tu-san-ban-trong-nui-sau/chuong-295.html.]
Những khác , mắt sáng rực – tin tức thu quá giá trị, đủ để họ sống an nhàn nửa đời .
Bầu khí vốn đang căng thẳng, đột nhiên tan biến. Mấy nhanh chóng điều chỉnh trạng thái: nghỉ ngơi, sắp xếp vật tư, khoác áo choàng trắng, cửa hang cảnh giới.
Trời băng giá tuyết trắng xóa, khoác áo choàng trắng , từ xa, hòa cảnh tuyết, khó phát hiện nếu đến gần.
Dưới chân núi, Hạ Trường Hải và Vương Hỉ Đống đến, xoay quanh họ mà hành động.
Đương nhiên, do hạn chế của thời đại, trong nước trang cao cấp nào, trực thăng, áo lông vũ, thành phố tỉnh chỉ thể cung cấp vũ khí và thông tin tình báo. Hạ Trường Hải cũng khách sáo, chọn hai khẩu s.ú.n.g trường bán tự động kiểu 56 mới, để Vương Hỉ Đống vác đạn dược, chuẩn đối đầu trực diện. Lần đối phó với bọn tội phạm đông , hung tàn, hỏa lực thể yếu.
Theo kế hoạch ban đầu, tìm vị trí gọi hỗ trợ, sẽ an nhưng kiếm “tiền ngoài”; Hạ Trường Hải tự hành động, một nuốt trọn tài sản, nên quyết định “giải quyết tại chỗ”!
“Trực tiếp núi, tìm thấy là bắn!”
Trong thời đại hiện tại, ở nhiều nơi trong nước còn giải quyết vấn đề ăn mặc cơ bản, giống như thời gian rảnh rỗi để đặt tên cho mỗi ngọn núi. Thông thường, chỉ những ngọn núi gần khu dân cư mới tên riêng. Những ngọn núi khác, vốn dĩ ít lui tới, tự nhiên cũng ai để ý đến chúng.
Cạc cạc – cạc cạc –
Trên đỉnh núi truyền đến tiếng chân giẫm tuyết.
Những thợ săn lão luyện, chỉ cần tiếng giẫm tuyết, thể phán đoán xem thời điểm hiện tại thích hợp để núi . Nếu tiếng kêu giòn, tức là tuyết chắc chắn. Lúc lên núi, rủi ro sẽ cao hơn nhiều so với bình thường.
Ngoài rủi ro, thợ săn chọn lúc núi còn một yếu tố then chốt nữa – mục tiêu.
Đừng tưởng động vật trong núi ngốc nghếch, chúng thực còn tinh ranh hơn cả con . Khi môi trường bên ngoài thuận lợi cho hoạt động, chúng thà chịu đói cũng chịu ngoài . Thợ săn núi là để săn bắn, nếu con mồi đều trốn trong hang , tự nhiên cần thiết lên núi.
Mèo Dịch Truyện
Chuyện xa .
Gió lạnh thổi vù vù, tiếng giẫm tuyết truyền vài mét biến mất. Hai đỉnh núi, lom khom lưng, đội gió về phía .
“Đại ca, chúng từ phía núi?”
“Gió dữ quá, cứ như thể thể xé nát .” Vương Nhị mở miệng, gió tuyết ùa .
Do địa hình, gió đỉnh núi mạnh hơn chân núi vài cấp độ. Thợ săn dám đỉnh núi mùa gió lớn, hoặc là kinh nghiệm phong phú, hoặc là tuổi trẻ khí thế hừng hực, gan . Đặc biệt là mùa , một khi trượt chân, hậu quả thể lường .
Ngay cả khi thợ săn lên núi lúc , họ cũng sẽ sống núi, mà hầu hết sẽ men theo sườn núi, lợi dụng địa hình để tránh gió lạnh.
Lẽ đạo lý rõ ràng, nhưng Hạ Trường Hải cố tình chọn ngược gió. Lý do đơn giản, đó là để tránh kẻ địch. Ở kiếp , tuy manh mối trực tiếp, nhưng kết hợp một tài liệu, thể đại khái khôi phục tình hình lúc đó. Thợ săn mà thành phố tỉnh cũng coi trọng, chắc chắn là cao thủ săn bắn.