Trùng sinh 80: làm giàu từ săn bắn trong núi sâu - Chương 268

Cập nhật lúc: 2025-09-25 12:58:29
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Theo lý mà , là một con lợn nhà lớn lên trong trang trại nuôi lợn, con lợn nái từng thấy gấu đen. lúc , nó sợ c.h.ế.t khiếp! Đừng bắt, ngay cả khi cởi trói, nó cũng dám chạy!

 

So với nó, biểu hiện của Bá Vương lợn rừng khác. Sau khi trèo khỏi lợn nái, nó lập tức bỏ chạy, ngược , nó , đầu cúi xuống, chĩa cặp nanh nhọn hoắt về phía hai con gấu đen. Đây là tư thế chuẩn tấn công!

 

Nếu Hạ Trường Hải lúc chú ý đến lũ gấu đen, chắc chắn sẽ cảm thán: Ghê gớm thật, dù c.h.ế.t cũng c.h.ế.t một cách khí phách! Một con lợn rừng dám bày tư thế tấn công mặt thiên địch, chẳng lẽ là mãnh sĩ ? Bá Vương lợn rừng, quả nhiên danh bất hư truyền!

 

Đáng tiếc, biểu hiện dũng của Bá Vương lợn rừng thuần túy là diễn cho gấu đen xem. Con gấu phớt lờ sự khiêu khích của Bá Vương lợn rừng, ngừng giục hai con gấu con chạy nhanh. Giọng ngày càng gấp gáp. Để tăng tốc, gấu ước gì thể ngậm gấu con trong miệng.

 

càng vội, hai con gấu con càng gặp vấn đề. Nơi hoang dã mặt đất bằng phẳng, đá lởm chởm, cành khô lá mục, gốc cây mặt khắp nơi. Trong lúc cấp bách, hai con gấu con ba bước vấp một cú, năm bước loạng choạng. Không thì chạy sai hướng, thì rơi hố. Tốc độ còn bằng một nửa so với bình thường! Đối với chuyện , gấu dù sốt ruột như lửa đốt cũng chẳng cách nào. Mấy cái móng vuốt to lớn của nó, xé xác lợn rừng, bẻ gãy cây thì thành vấn đề, nhưng ôm hai con gấu con lên… Xin , thật sự ! Gấu chỉ thể chạy đợi con theo kịp.

 

Đáng tiếc, thời gian chờ đợi ai. Chưa kịp chạy bao xa, chúng thấy tiếng động lớn hơn lúc từ trong rừng.

 

"~Khẹc… khẹc…" Tiếng kêu của dã thú lớn hơn, đáng sợ hơn nhiều!

 

"Gầm… gầm…" Tiếng gầm của gấu vang vọng khắp núi rừng, lá cây xào xạc, Hạ Trường Hải và Vương Nhị Trụ chỉ cảm thấy da đầu căng cứng, như dòng điện chạy qua. Đây là một phản ứng bản năng về mặt sinh lý, là đặc tính sinh học ăn sâu gen, cho dù Hạ Trường Hải từng là lính, từng trải qua chiến tranh, cũng thể thoát khỏi.

 

"Đại ca, là Bá Vương Gấu!" Vương Nhị Trụ hạ thấp giọng, ngữ khí đầy vẻ lo lắng và kinh ngạc: "Hơn nữa là một con gấu nâu khổng lồ!"

 

Bá Vương Gấu là loài gấu nâu đỉnh cao nhất, kích thước vượt xa gấu nâu thông thường. Chỉ xét về kích thước, chênh lệch gấp mấy !

 

Theo hướng Vương Nhị Trụ chỉ, một con gấu nâu khổng lồ nặng ít nhất 700 cân lao từ trong rừng. Khí thế đó, vóc dáng đó, hệt như một chiếc xe tăng!

 

như Hạ Trường Hải đoán, trong núi rừng mà thể khiến lợn rừng hoảng sợ, bất chấp tất cả mà bỏ chạy, thì hoặc là chúa tể núi rừng, hoặc là đồng loại. Nói chính xác hơn, đó là Bá Vương Gấu! Gấu đực khi phát hiện gấu cái mang theo gấu con, đa sẽ chủ động tấn công, chỉ khi gấu cái mất gấu con, nó mới động dục trở , điều thuận lợi cho gấu đực sinh sản con nối dõi!

 

Con lợn rừng ngửi thấy mùi gấu nâu, đó còn gào thét ầm ĩ, nhưng trong khoảnh khắc im bặt. Nói nó sợ mềm cả còn là nhẹ, mà nó còn dọa đến nỗi tê liệt tại chỗ! Cơ thể nó ngừng run rẩy, trong đôi mắt vốn lớn, tràn ngập sự kinh hoàng!

 

Tình huống "sợ đến chết" hiếm gặp, khi động vật gặp kích thích quá mạnh, những loài như thỏ, gà, cừu Mỹ, thường đột ngột c.h.ế.t ngay lập tức. Đây cũng là lý do vì một chủ trang trại tìm cách xây dựng trang trại ở nơi xa thành phố một chút. Nếu , đến Tết khi đốt pháo, động vật trong trang trại sẽ c.h.ế.t hàng loạt, mà còn cách nào đòi bồi thường!

 

Trong tình huống bình thường, lợn nhà thường khá bạo dạn, hiếm khi dọa chết. sự xuất hiện của gấu nâu, rõ ràng trong phạm vi "tình huống bình thường"! Tương tự như lợn nái, khi gặp nguy hiểm, Bá Vương lợn rừng cũng phản ứng đầu tiên là vứt bỏ thứ để chạy trốn. Trước đó, đối mặt với hai con gấu đen, nó còn dám bày tư thế tấn công, nhưng giờ thì nó tại chỗ run cầm cập như sàng, với chút ít trí thông minh của nó, nó cũng gấu nâu lợi hại hơn gấu đen nhiều!

 

Đối mặt với gấu đen, nó còn thể liều mạng một chút, chừng thể dọa đối phương. Khi săn đuổi, động vật đều sẽ giãy giụa hết , dù đánh một cú chắc chết, nhưng thương thì thể mất mạng! mặt gấu nâu khổng lồ, sự giãy giụa đó trở thành trò ! Thỏ dù hung dữ đến mấy cũng thể cắn xuyên thép.

 

Dưới sự thúc đẩy của nỗi sợ hãi, con Bá Vương lợn rừng còn bận tâm đến thứ gì khác nữa. Nó từ từ lùi vài bước, , ba chân bốn cẳng bỏ chạy!

 

Mặt Vương Nhị Trụ lập tức tối sầm , vội vàng hét lớn: "Đại ca, con súc sinh đó chạy !" Hai họ tốn nhiều công sức để đặt bẫy, nào là dùng lợn rừng để dụ, nào là chuẩn kíp nổ và thuốc nổ, nếu để Bá Vương lợn rừng chạy thoát, thì cả mặt mũi lẫn lợi ích đều mất sạch! Người khác thế nào quan trọng, nhưng trong giới thì chắc chắn sẽ nhạo đến chết. Đừng tưởng "Thợ săn một làng Ninh Hạ" là hư danh, đến cả một con lợn rừng cũng xử lý thì thật mất mặt ?

 

Hạ Trường Hải ngược bình tĩnh, ánh mắt sắc bén, lướt Bá Vương lợn rừng : "Yên tâm, nó chạy thoát ."

 

"Nó sẽ c.h.ế.t ngay thôi!"

 

Hả? Vương Nhị Trụ ngớ , đoán lời Hạ Trường Hải ý gì. Hạ Trường Hải giải thích nhiều, con gấu nâu khổng lồ đang nhe nanh múa vuốt bên , tự lẩm bẩm: "Nếu động, lẽ còn sống thêm một lúc, giờ thì... hừ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-80-lam-giau-tu-san-ban-trong-nui-sau/chuong-268.html.]

 

Mèo Dịch Truyện

"Khoảng cách , trong phạm vi săn mồi của gấu nâu ..."

 

Bên cạnh gấu con.

 

Nhìn những đổi đang diễn bên , tất cả xung quanh đều căng thẳng thần kinh. Vốn dĩ thấy Bá Vương lợn rừng xuất hiện, đều vô cùng phấn khích. Dùng thuốc nổ để săn lợn rừng, sống ba bốn mươi năm nay từng thấy chiêu . Đây là đầu tiên thấy, mấy lắm lời nghĩ sẵn sẽ trêu chọc "đồng đội heo" thế nào . Kết quả là gấu đen đột nhiên xông , khiến sợ đến dựng tóc gáy. Đặc biệt là con gấu nâu khổng lồ , hung dữ đến mức khiến rợn tóc gáy!

 

Hạ Trường Hải, Vương Nhị Trụ tiếng gầm của gấu, lập tức sợ hãi. Có sợ quá mà kêu lên. Những xung quanh vội vàng bịt miệng !

 

Đó là gấu nâu khổng lồ! Là Bá Vương Gấu! Đừng thấy họ còn cách Bá Vương Gấu một . Nếu thật sự gây sự chú ý của Bá Vương Gấu, ai thể thoát khỏi sự truy sát của nó? Muốn c.h.ế.t thì đừng kéo bè kéo lũ, tìm một cái cây cong cổ mà treo cổ tự tử , đừng ở đây hại !

 

"Lão... lão Đỗ, hai đó vẫn còn ở ." Có run rẩy : "Hay là xuống cứu họ ?"

 

"Cứu cái thá gì!" Có tranh lời : "Dưới đó bốn con gấu, mà chúng ngần , còn đủ hai khẩu súng, xuống đó chẳng là tự tìm cái c.h.ế.t ?"

 

Mọi là đến xem náo nhiệt, chứ đến săn gấu, chỉ Đỗ Hương Hà mang theo một khẩu súng. Hạ Trường Hải, Vương Nhị Trụ súng, nhưng họ ở , bản còn khó bảo !

 

Đỗ Hương Hà liếc , thầm khen ngợi trong lòng, những lời khác thể , nhưng thì thể. Hơn nữa chỉ , mà còn thể hiện lòng trung thành. Sắp xếp lời , Đỗ Hương Hà hô lên: "Đừng hoảng! Quên mất Hạ sư phụ là xạ thủ một làng Ninh Hạ ?"

 

"Anh còn săn cả chúa sơn lâm, Bá Vương Gấu dù hung dữ đến mấy, chẳng lẽ còn dữ hơn chúa sơn lâm ư?"

 

Mọi xong, hình như đúng là như . Chúa sơn lâm là vua của rừng xanh, trong ngọn núi , ai lợi hại hơn nó! Hạ sư phụ còn thể săn hổ, đối phó với Bá Vương Gấu, chắc chắn thành vấn đề! Thế là, lo lắng đều quẳng đầu.

 

Chỉ vài thuê chút kiến thức săn bắn, liếc Đỗ Hương Hà, tình hình bên , ánh mắt kỳ lạ, gì. Cuối cùng, ai lên tiếng nữa. Có những chuyện, dù sẽ xảy , cũng chẳng liên quan gì đến họ. "Làm nhiều sai nhiều, ít sai ít, sai", đạo lý , họ đều hiểu! Nhất thời, trở về trạng thái ban đầu. Tất cả đều nín thở, trong bầu khí căng thẳng phấn khích, lặng lẽ quan sát tình hình bên , trong lòng đang mong chờ điều gì.

 

Nơi hoang dã, cũng giống như những nơi khác, chỉ là cành khô lá mục nhiều hơn. Lá cây rụng năm ngoái, trải qua một mùa đông giá rét, cộng thêm sự khô hạn khi xuân về, nước bay hết từ lâu. Người dân miền núi gọi thứ là "lá khô giòn". Một bước chân giẫm lên, sẽ phát tiếng "khục khặc"! Thợ săn tỷ lệ săn con mồi cao, "lá khô giòn" kể đến công lao của nó! Trong chuyện , con mồi thể trốn thoát, Bá Vương lợn rừng cũng !

 

Con Bá Vương lợn rừng lùi vài bước, liền thấy tiếng "khục khặc", cành khô lá mục vốn cố ý chất đống lên, giống như chuông cửa, lập tức thu hút sự chú ý của gấu nâu khổng lồ!

 

"Gầm...!" Thấy Bá Vương lợn rừng và lợn rừng đất, Bá Vương Gấu đầu tiên là ngẩn một chút, đó hưng phấn gầm lên.

 

"Ụt ịt", mùa đông khắc nghiệt qua, vạn vật bắt đầu hồi sinh. Mùa , con mồi vốn ít. Khả năng săn mồi của Bá Vương Gấu dù mạnh đến , tìm mục tiêu cũng vô ích. Vì , ngay cả Bá Vương Gấu, bình thường cũng chỉ thể ăn "món chay" như trái cây rừng, côn trùng. Đâu như Bá Vương lợn rừng nuôi béo thế , ăn còn ngon miệng!

 

Trong chốc lát, Bá Vương Gấu quẳng hai con gấu đen đầu. Cứ no bụng !

 

Bá Vương lợn rừng chạy chậm, phát hiện tình hình , liền bỏ chạy. Dưới sự kích thích của thiên địch, tốc độ của nó còn nhanh hơn ba phần so với bình thường. Chỉ cần thoát khỏi ngọn núi , tìm một cánh rừng chui , nhờ địa hình, sống sót khó. Đáng tiếc, phản ứng nhanh, nhưng tốc độ đủ thì cũng vô ích! Thông thường, lợn rừng tránh né "sự săn đuổi" của gấu, dựa việc chạy, mà là "trốn". Phát hiện kẻ thù sớm, nhanh chóng trốn ! Đây mới là cách lợn rừng bảo mạng sống. Tốc độ chạy nước rút cự ly ngắn của lợn rừng chỉ 15 km/h, trong khi gấu nâu thể đạt 55 km/h, tốc độ chênh lệch gần 4 ! Hơn nữa Bá Vương lợn rừng trong địa hình phức tạp, tốc độ căn bản thể phát huy. Ngược , gấu nâu, khi nó chạy bằng bàn chân to lớn của , giống như lắp lò xo. Vì , Bá Vương Gấu đuổi, cách giữa hai bên ngày càng rút ngắn!

 

Chỉ mất mười mấy giây, Vương Nhị Trụ trơ mắt Bá Vương Gấu đuổi kịp Bá Vương lợn rừng. Không động tác thừa thãi, xông lên là một chưởng. Chỉ thấy tiếng "bốp" một cái, Bá Vương lợn rừng văng xa mấy mét. Rơi mạnh xuống đất.

 

"Gầm...!" Con lợn rừng từng xưng "vương" mặt chó săn, đối mặt với Bá Vương Gấu, trụ nổi một hiệp, chỉ thể gào thét bò dậy phản kháng. Bá Vương Gấu cho nó cơ hội. Một tay ấn giữ Bá Vương lợn rừng, 5 cái móng vuốt như d.a.o găm, dễ dàng đ.â.m xuyên qua lớp da lợn rừng, găm sâu thịt, hai cái dài nhất thậm chí còn đ.â.m tới khoang bụng!

 

 

Loading...