Trùng sinh 80: làm giàu từ săn bắn trong núi sâu - Chương 240

Cập nhật lúc: 2025-09-25 12:58:00
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Theo tục lệ, tiền phúng điếu thể công khai trao tặng một cách rầm rộ, vì như là điềm gở, nhưng mười đồng lễ tiền chứa đựng tấm lòng sâu nặng. Huống hồ, nhà họ Phương và nhà họ Hạ vốn hề giao tình, thậm chí thể qua . Trong tình huống như , đối phương đến viếng cũng là điều bình thường.

 

Trước đây, Hạ Trường Hải chỉ nhân nghĩa, phẩm hạnh , nhưng cảm nhận nhiều. Thế nhưng hôm nay, đôi mắt của cụ bà nhà họ Phương rưng rưng.

 

Lúc , cụ bà nhà họ Phương xong, ngẩng đầu Hạ Trường Hải, mơ hồ một lúc lâu mới nhận đó là Hạ Trường Hải. Cụ bà run rẩy dậy, đột nhiên quỳ xuống mặt Hạ Trường Hải.

 

"Đại nương, ạ!"

 

Hạ Trường Hải nào dám nhận đại lễ , vội vàng đỡ cụ bà.

 

"Trường Hải, con cầu xin trưởng thôn , để Văn Sơn về nhà mà…"

 

Chỉ một câu đó thôi, cụ bà nước mắt như mưa.

 

Người già ngày xưa coi trọng tục "lá rụng về cội", tha hương tìm cách để về nhà, ở quê nhà tự nhiên cũng để khuất trở về nhà.

 

Thấy cụ bà như , lòng Hạ Trường Hải quặn , nhưng thể đồng ý. Nếu là chuyện khác, dù là mượn vài trăm đồng, Hạ Trường Hải cũng thể chấp thuận. Duy chỉ chuyện , thì !

 

Mèo Dịch Truyện

Người c.h.ế.t bất đắc kỳ tử thể làng, đây là quy tắc tổ tiên truyền . Ở miền Nam lẽ còn thể thông cảm, nhưng ở vùng núi phía Bắc , ai thể phá vỡ quy tắc đó.

 

Những c.h.ế.t vì tai nạn như Phương Văn Sơn, chỉ thể dựng nhà tang ở ngoài làng, đó định một thời gian theo hướng quy định, đến hạn sẽ đưa tang. Đến lúc đó, sẽ trực tiếp đưa tang từ nhà tang.

 

Thời xưa, những gia đình quyền quý còn cho phép c.h.ế.t bất đắc kỳ tử tổ mộ.

 

Hạ Trường Hải hiểu rõ, chuyện quyền quyết định, ngay cả Trừ Nhị gia cũng thể. Trừ khi tất cả trong làng đều đồng ý, nếu thì chẳng cách nào.

 

Đang lúc khó xử, Phương Khai Sơn vội vàng chạy đến đỡ cụ bà dậy. Là trưởng bối, ông những ẩn tình bên trong, cũng dù Hạ Trường Hải đồng ý thì cũng đổi kết quả.

 

Phải khó khăn, ông mới an ủi cụ bà.

 

"Xin , Trường Hải." Phương Khai Sơn đưa t.h.u.ố.c lá cho Hạ Trường Hải.

 

Hạ Trường Hải dùng hai tay đón lấy, chỉ lắc đầu, gì nhiều. Tuổi già mất con, thể cho con về nhà, đối với cụ bà nhà họ Phương mà , quả thực quá tàn nhẫn. Sự biểu hiện cũng là lẽ thường tình.

 

Im lặng một lúc, Hạ Trường Hải mở lời hỏi: "Phương thúc, rốt cuộc là chuyện gì ?" Trừ Nhị gia chỉ Phương Văn Sơn gặp gấu đen đường . tình hình cụ thể thì rõ, hoặc là ông cũng . Lần Hạ Trường Hải đến đây, chủ yếu là rõ chi tiết. Điều liên quan đến việc thể săn con gấu đen đó , và cả sự an của bản , thể lơ là một chút nào.

 

Phương Khai Sơn ngờ Hạ Trường Hải hỏi đến chuyện , nhưng kể thì ông cũng giữ , thuật tình hình ngày hôm đó một cách chi tiết: "Hôm đó Hai đường Ngũ Mẫu Lĩnh, để tắt, đường lớn, mà rẽ một con đường nhỏ ở khu 25 Đại Ban. Con đường hai em mười mấy năm, từng xảy bất kỳ sai sót nào, ngày thường cũng thấy ai săn bắt ở đây…"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-80-lam-giau-tu-san-ban-trong-nui-sau/chuong-240.html.]

Nói đến đây, mặt Phương Khai Sơn lộ vẻ đau khổ, giọng nghẹn ngào: "Con gấu đen đó đang trong bụi sậy ven sông. Hôm đó trời âm u, mắt chúng , rõ ràng…"

 

"Khi cách còn đến 20 mét, con gấu đen đột nhiên lao khỏi bụi sậy, chúng kịp phản ứng!"

 

Hạ Trường Hải gật đầu. Khoảng cách 20 mét, trong mắt gấu đen, gần như là sát mặt . Con khi đối mặt với những con thú dữ hung hãn như , theo bản năng sẽ rơi trạng thái ngớ , kịp phản ứng là điều quá đỗi bình thường. Đừng Vương Hỉ Đống là đầu tiên gặp , ngay cả những thường xuyên săn, đột nhiên gặp cũng sẽ hoảng sợ mất vía.

 

Cứ như em nhà họ Phương mà , lúc đó lẽ hồn vía bay lên mây , thể cất bước chạy dũng khí lắm .

 

Tuy nhiên, một vấn đề then chốt ở đây ——

 

"Phương thúc, con gấu đen đó từ đầu đến cuối hề phát tiếng kêu ?"

 

" , nếu chúng dám đến gần chứ! chạy về đường lớn đó, cũng thấy tiếng gầm của nó."

 

Phương Khai Sơn tiếp tục kể những chuyện phía , thực cũng thể đoán , chẳng qua là ông gấu đen truy đuổi như thế nào, nếu trời tối hơn một chút, lẽ nhắm đến sẽ là Phương Văn Sơn chứ ông , cùng với nỗi ân hận vì kịp cứu em trai . Những chuyện đều thuộc về việc riêng của gia đình họ Phương, Hạ Trường Hải cần thiết xen , cũng lý do gì để đào sâu. Điều cũng giống như đánh trận , trong cảnh đó, lẽ mỗi đều tự bảo tính mạng .

 

Đối với gấu đen mà , hai tay và hai vũ khí, sự khác biệt là lớn, đánh mà vẫn cố chấp tiến lên, chẳng là quá ngốc .

 

Nghe xong lời của Phương Khai Sơn, Hạ Trường Hải khỏi nảy sinh nghi ngờ: "Theo tập tính của gấu đen, nó thể ngủ trong nước, nghĩa là lúc đó nó đang trong trạng thái tỉnh táo. Trong trạng thái tỉnh táo, đừng 20 mét, 50 mét nó thể phát hiện em nhà họ Phương . Phát hiện phát tiếng kêu, con súc sinh rõ ràng là đang săn mồi…"

 

Trong thời đại , chỉ con sợ thú dữ trong núi, mà thú dữ thực cũng đang tránh né con . Thông thường, khi gặp , chúng sẽ tránh xa, nếu phát hiện mối đe dọa, chúng sẽ gây một tiếng động, chẳng hạn như gầm gừ, đe dọa, thẳng lên, v.v., để dọa bỏ chạy. Những thường xuyên săn khi đường đều cố ý tạo tiếng bước chân thật lớn, chính là để tránh va chạm với thú dữ. Chỉ khi xác định săn mồi, chúng mới nhẹ nhàng.

 

Tương tự như , con gấu đen phản thường thái phát tiếng động, chỉ một khả năng —— nó đang săn mồi! Khi săn mồi, gấu đen chắc chắn sẽ để lộ bản .

 

Đối với Hạ Trường Hải, đây là một tin . Một con thú dữ hung hãn, chủ động tấn công , và một con thú dữ chủ động truy sát như con mồi, mức độ nguy hiểm thể so sánh . Với loại , chỉ cần bạn trêu chọc nó, khả năng cao sẽ chuyện gì; còn loại , chỉ cần bạn bước khỏi làng, thể sẽ gặp tai họa!

 

Hạ Trường Hải đang suy nghĩ, vợ của Phương Văn Sơn, Hồ Văn Lệ, ban nãy vẫn quỳ đất, thấy Hạ Trường Hải, cũng cần lý do gì, đột nhiên lao tới, giống như cụ bà, trực tiếp quỳ xuống mặt Hạ Trường Hải.

 

Hạ Trường Hải kéo thế nào cũng kéo dậy , cô còn gọi hai đứa con lớn và nhỏ, hiểu chuyện, cùng quỳ mặt Hạ Trường Hải, : "Thím hôm nay nên yêu cầu cháu chuyện , nhưng vẫn cầu xin cháu một việc…"

 

Thấy cảnh tượng , Hạ Trường Hải rằng nếu để cô hết, cô chắc chắn sẽ dậy, vì đành : "Phương thím, thím cứ ạ."

 

Hồ Văn Lệ đàn ông của xa, kẽ răng nghiến chặt, một câu: "Cầu xin cháu, liệu thể ngày Văn Sơn an táng, đặt đầu con gấu đen đó mộ nó, để nó chín suối thể nhắm mắt… "

 

Đứa trẻ lớn hơn một chút cũng : "Anh trai , hãy giúp nhà chúng cháu báo thù …"

 

Câu dứt, hiện trường lập tức chìm im lặng.

 

 

Loading...