Trùng sinh 80: làm giàu từ săn bắn trong núi sâu - Chương 195
Cập nhật lúc: 2025-09-25 12:56:59
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
lúc , Hạ Trường Hải từ xa bước đến. Từ xa thấy Triệu Nhị Lưu với vẻ mặt sưng sỉa tức tối.
“Anh Triệu, thế?”
Triệu Nhị Lưu giấu giếm, kể đầu đuôi câu chuyện một cách rành mạch. Hạ Trường Hải chỉ nhạt, quá bận tâm. Anh sớm đoán sẽ tình huống xảy , dù thì động tĩnh lớn như , gây chú ý mới là lạ. Những khác mà tò mò, đó mới là bất thường!
Thấy Hạ Trường Hải, Lý Hạo Nhiên lập tức dậy, ánh mắt tràn đầy sự sùng bái.
“Anh cả!”
Hạ Trường Hải gật đầu, vỗ vai , hiệu xuống. Đây vốn là hành động của lớn đối với nhỏ tuổi, nhưng Lý Hạo Nhiên hề cảm thấy gì .
“Thu bao nhiêu con mồi?”
Lý Hạo Nhiên lật sổ sách, : “Tổng cộng 5 con thỏ rừng, 9 con gà cát, và 1 con hoẵng.”
Gà cát tuy trọng lượng nhẹ, nhưng độ khó bắt ít hơn thỏ rừng, ngược trở thành lựa chọn hàng đầu của bà con.
Lại còn hoẵng ư?
Hạ Trường Hải ngạc nhiên, vốn tưởng đều là những con mồi nhỏ, ngờ thu hoạch bất ngờ. Các thợ săn lão luyện đều , chúa tể sơn lâm thực đơn cực kỳ phong phú, hầu hết các loài động vật trong núi đều trong phạm vi săn mồi của nó. Khi đói cực độ, chúa tể sơn lâm thậm chí còn săn cả gấu đen, báo núi!
Tuy nhiên, nếu món mà chúa tể sơn lâm thích ăn nhất, thì vẫn là hoẵng!
Lý do đơn giản: Hoẵng kích thước lớn, dễ bắt, và hương vị cũng ngon. Đối với con , thịt hoẵng thớ sợi khá thô, dễ nhai. đối với chúa tể sơn lâm, độ cứng vặn!
Vì , khi thợ săn phát hiện khu vực nhiều hoẵng, họ những vui mừng, mà ngược còn vội vã rời . Bởi vì điều đó nghĩa là họ bước khu vực săn b.ắ.n của chúa tể sơn lâm! Hơn nữa còn là loại độ ưu tiên cao!
Không ai vì mấy con hoẵng đáng giá mà đối đầu trực diện với chúa tể sơn lâm. Đây cũng là lý do Hạ Trường Hải lên núi đặt bẫy. Dùng bẫy bắt hoẵng tương đối an hơn. Anh cũng lo lắng nếu gần đó chúa tể sơn lâm xuất hiện, nếu nó để mắt tới, thì phiền phức lớn !
Sau khi động viên Lý Hạo Nhiên vài câu đơn giản, Hạ Trường Hải mang theo con mồi về , trời đông giá rét thế , đừng để con mồi đông cứng mất!
Thời gian trôi qua hai ngày.
Sau khi thứ chuẩn xong, Hạ Trường Hải liên hệ Tống Minh Viễn, bảo dẫn chó săn cùng lên núi. Gọi điện buổi sáng, đến trưa, đến nơi.
Mấy con ch.ó săn trong sân thấy động tĩnh, như nhận mệnh lệnh, sủa vang ngừng về phía ngoài. Chó săn chỉ dùng để săn, mà còn là một tay giữ nhà giỏi. Chúng quá nhạy cảm với mùi của con , dù thì trong làng cũng lui tới thường xuyên, nhưng đối với mùi của đồng loại, chúng cực kỳ nhạy cảm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-80-lam-giau-tu-san-ban-trong-nui-sau/chuong-195.html.]
“Im lặng!”
Hạ Trường Hải mở cổng sân, quả nhiên thấy Tống Minh Viễn dắt một con ch.ó săn từ xa tới.
“Anh Tống!”
“Lão .”
Hai chào hỏi vài câu, Hạ Trường Hải liền đưa mắt con ch.ó săn mà Tống Minh Viễn đang dắt. Chó săn thể nhận dấu vết của hổ, ngay cả ở thời hiện đại cũng nhiều. Không thì thôi, Hạ Trường Hải phát hiện vấn đề. Con chó mắt nhỏ, lông cứng thô, hình cũng lớn lắm…
“Anh Tống, đây là chó hoang ?” Hạ Trường Hải nhíu mày, chắc chắn hỏi.
Tống Minh Viễn giơ ngón cái lên, khen ngợi: “Lão tinh mắt thật!”
Ban đầu Tống Minh Viễn còn giới thiệu một phen cho Hạ Trường Hải, ngờ Hạ Trường Hải nhận . Hạ Trường Hải trong lòng chút nghi hoặc, chỉ từng về chó hoang lai, chứ thực sự bao giờ thấy trực tiếp dùng chó hoang chó săn.
Các thợ săn lão luyện đều , một trong những tiêu chuẩn để đánh giá chó săn là dã tính. Chó dã tính quá thấp, dù thể chất đến mấy, thông minh đến , cũng khó thể trở thành chó săn đạt yêu cầu. Phát hiện con mồi mà đuổi theo cũng tấn công, loại chó như vô dụng. Dựa điều , đưa một ý tưởng: Tại trực tiếp bắt chó hoang về huấn luyện, như dã tính chẳng sẽ đảm bảo ? Còn con ch.ó nào dã tính hơn chó hoang nữa chứ?
Hơn nữa, chó hoang còn một lợi ích khác, chúng sống lâu ngoài tự nhiên, nhiều kỹ năng bẩm sinh sẵn, như chó nhà, còn dạy dỗ từng chút một, tốn thời gian tốn công sức.
30. [Ý tưởng vẻ , về lý thuyết cũng hợp lý. Tuy nhiên! Điều giống như việc huấn luyện gấu thành chó săn , đáng tin cậy! Có thử, phát hiện chó hoang tuy dã tính thập túc, nhưng đôi khi dã tính quá đà cũng chuyện . Điểm rõ ràng nhất là: lời! Bình thường khi huấn luyện thì , nhưng một khi rừng, đặc biệt là khi gặp con mồi, chó hoang như thể phát điên. Nó phối hợp, dù là tấn công rút lui, đều chỉ hành động theo ý .
Chó săn coi trọng sự phối hợp, chó hoang ở đó, bộ nhịp điệu của đàn chó sẽ phá vỡ. Những con mồi lẽ thể dễ dàng hạ gục, cũng thường xuyên thoát do chó hoang quấy phá. Điều đó đành, đáng giận hơn là, khi gặp nguy hiểm, chó hoang chạy còn nhanh hơn cả thợ săn! Chó săn nào nấp thợ săn, coi thợ săn là bia đỡ đạn?
Mèo Dịch Truyện
Ngoài , còn các vấn đề như độ khó huấn luyện, liệu thông minh, thiện cảm với con … Có tính toán một , để sửa chữa tất cả những khuyết điểm của chó hoang, ít nhất mất hai năm. Chú ý, là ít nhất hai năm! Trong hai năm , việc huấn luyện thể ngừng nghỉ một ngày nào, liên tục tăng cường huấn luyện. Chỉ như , mới khả năng đổi bản năng của chó hoang, biến nó thành chó săn đạt yêu cầu!
hai năm thời gian thực sự quá dài! Dài đến mức hầu như quên hết ưu điểm của chó hoang . Tóm , ý tưởng “huấn luyện chó hoang thành chó săn” còn ai nhắc đến nữa. Mọi khi về chuyện , cũng chỉ coi đó là một trò đùa.
Hạ Trường Hải con ch.ó săn trông vẻ điềm tĩnh, ít hoạt động trong tay Tống Minh Viễn. Trong lòng thầm cảm khái, chuyện mà kiếp từng thấy, kiếp !
“Hai năm thời gian, e rằng chỉ dồn hết tâm sức đó mới thể kiên trì .”
Tống Minh Viễn hề đoán Hạ Trường Hải đang nhiều suy nghĩ như trong lòng. Không đợi Hạ Trường Hải mở lời, chủ động giải thích: “Con chó cứu từ trong núi về, vết thương thì chắc là vuốt lớn của hổ cào, nuôi hơn 4 năm , giờ nó là chó đầu đàn của nhà .”
“ thử, nó thể nhận dấu vết của hổ.” Hạ Trường Hải gật đầu, thể nhận dấu vết là . Đối với , là chó nhà chó hoang cũng khác biệt lớn. Dù cũng trông chờ chó săn để đối phó với chúa tể sơn lâm, chỉ cần thể truy dấu mục tiêu là .
Không chần chừ thêm nữa, Hạ Trường Hải cầm súng, gọi Vương Hỉ Đống, mỗi mang theo vài con thỏ rừng, lập tức lên đường. Lần mang theo Thanh Long và các con ch.ó săn khác. Những con ch.ó nhận dấu vết của hổ, cũng vô ích. Hơn nữa, quá nhiều chó dễ lộ hành tung. Hạ Trường Hải cũng dám đảm bảo Thanh Long và đồng bọn khi ngửi thấy mùi hổ sẽ sợ hãi mà sủa loạn lên.