Trùng sinh 80: làm giàu từ săn bắn trong núi sâu - Chương 160
Cập nhật lúc: 2025-09-25 12:56:23
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng hôn dần buông xuống, làn gió mùa hạ nhẹ nhàng lướt qua, Hạ Trường Hải tùy ý đối diện. Anh chậm rãi đưa tay túi, lấy một cuộn báo dày cộp, "bộp" một tiếng, ném cuộn báo lên quầy.
Trong nghề , những bán hàng da lông thú thường đóng gói như . Đầu tiên trải phẳng hàng da, dùng báo gói chặt , đó dùng dây cẩn thận buộc kỹ. Cách đóng gói tiện lợi, nhanh chóng, tránh việc hàng da dính bẩn. Dù thì, một khi dính vết bẩn nào đó, khó giặt sạch, giá trị của hàng da cũng sẽ giảm đáng kể.
Nam nhân viên cửa hàng cuộn báo bàn, theo bản năng đưa tay kéo xem. Vương Hỉ Đống nhanh nhẹn, bàn tay to lớn đặt phịch lên cuộn báo.
"Cẩn thận chút."
Nam nhân viên cau mày, định mở miệng phàn nàn vài câu. khi ngẩng đầu lên, thấy hình vạm vỡ như tháp sắt của Vương Hỉ Đống, những lời nuốt ngược trong. Ánh mắt vô thức chuyển sang Hạ Trường Hải bên cạnh.
Không hiểu , thấy Hạ Trường Hải mỉm nhưng thẳng tắp như , tim nam nhân viên bỗng thắt . Cảm giác giống như con hổ từng thấy trong sở thú, dù nhốt trong lồng, nhưng bản tính hoang dã trong xương tủy chỉ là tạm thời kìm nén. Chỉ cần cơ hội, nó sẽ bùng nổ ngay lập tức, xé toạc thứ mắt thành mảnh vụn.
Nam nhân viên cảm nhận nguy hiểm, vội vàng kiềm chế cảm xúc của . Anh hiểu rằng, đời , những thể chọc ghẹo, nhưng những tuyệt đối thể đụng . Những nhân viên như họ việc ở cửa hàng quốc doanh, ngày nào cũng tiếp xúc với đủ loại , lòng sáng như gương. Tuyệt đối thể vì một công việc nhà nước mà cho rằng thể mưa gió. Đây là miền Bắc, nhiều đến cửa hàng giao dịch là những thợ săn núi. Nghề săn b.ắ.n , đó là nghề kiếm sống mũi dao. Trước đây cũng từng xảy chuyện thợ săn g.i.ế.c c.h.ế.t nhân viên cửa hàng quốc doanh.
Hạ Trường Hải vội vàng cúi xuống, bắt đầu tháo sợi dây buộc cuộn báo. Kéo theo tiếng "soạt", sợi dây lỏng , cuộn báo ban đầu buộc chặt lập tức bung vì hàng da bên trong. Nam nhân viên hàng da từ từ trải mắt, nhất thời sững sờ. Anh cảm thấy thứ quen mắt, nhưng vắt óc suy nghĩ một hồi vẫn nhớ là gì.
Lúc , đàn ông gầy gò, tinh tỏ hứng thú đặc biệt với hàng da, nhanh chóng bước tới.
"Mấy bán cái gì , giới thiệu một chút... Ối chao, đây là da hổ!"
Nghe gọi như , nam nhân viên cũng bừng tỉnh.
"Đây là da linh miêu!"
Nam nhân viên nghĩ thầm, học thức quả nhiên khác, họ gọi là da hổ mà gọi là da linh miêu.
"Đâu ? Linh miêu ?"
Tiếng gọi của nam nhân viên thu hút cả ba nhân viên khác trong cửa hàng. Một nữ nhân viên thấy da linh miêu, kìm đưa tay sờ. Một phụ nữ lớn tuổi hơn bên cạnh vội vàng vỗ tay cô.
"Đừng hấp tấp thế, đeo găng tay hãy cầm!"
Nữ nhân viên đó cũng ngoan ngoãn, nhẹ nhàng gật đầu. Dù thì cửa hàng quốc doanh cũng quy định như .
Đợi trải tấm da linh miêu , một tấm da trông giống mèo rừng, nhưng kích thước lớn hơn mèo rừng vài , xuất hiện mắt .
"Đây chính là da linh miêu ?" Một cô gái trẻ tuổi ánh mắt đầy tò mò. Cô mới ở cửa hàng quốc doanh năm ngoái, luôn da linh miêu quý giá, nhưng vẫn từng thấy thật. Nhân viên lão làng trong cửa hàng từng , loại da linh miêu một hai năm mới thấy một tấm, vô cùng hiếm .
"Tai nhọn hoắt, phía chùm lông đen dựng , đuôi ngắn cân đối với hình, hai bên má còn mọc râu dài rủ xuống..."
" là linh miêu! Hơn nữa, phẩm chất , gần như hảo !"
Nam nhân viên ban đầu còn vẻ khó chịu, giờ cũng bò quầy, ghé sát, cẩn thận quan sát. Giống như , còn đàn ông gầy gò trông khá phô trương . Chẳng qua, ánh mắt đàn ông gầy gò tấm da linh miêu y hệt như ánh mắt của những xung quanh nãy xấp tiền trong tay , tràn đầy tham lam.
"Trên vết dao, dấu hiệu xé rách, thậm chí tìm thấy lỗ đạn, thể chứ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-80-lam-giau-tu-san-ban-trong-nui-sau/chuong-160.html.]
"Chẳng lẽ con linh miêu tự c.h.ế.t vì bệnh?"
Hạ Trường Hải sốt ruột, đưa tay nhẹ nhàng gõ gõ quầy.
"Xem xong ? Có nhận tấm da ? Nhanh chóng giá ."
"Nếu nhận, sẽ tìm dân buôn lẻ khác."
Thực Hạ Trường Hải vội, chỉ là phản ứng của mấy thu hút ngày càng nhiều ánh mắt. Những xa thể rõ họ đang bán gì, nhưng thái độ của mấy , ai cũng thể đoán là hàng .
"Anh bạn, thật sự ý định đó ? Thật trùng hợp, chính là dân buôn lẻ đây!" Người đàn ông gầy gò Hạ Trường Hải , mắt sáng rực lên.
"Tránh chỗ khác!" Nam nhân viên nghĩ ngợi gì, trực tiếp gắt .
"Nhận, chúng chắc chắn sẽ nhận!"
"Tiểu Quyên, cô mau lấy thước dây cho ."
Trong giao dịch hàng da quý hiếm, ngoài việc xem phẩm chất của hàng da , kích thước cũng là yếu tố vô cùng quan trọng. Kinh doanh hàng da một nguyên tắc, kích thước thà lớn hơn một chút cũng nhỏ. Lớn hơn còn thể cắt sửa, nếu nhỏ hơn thì phiền phức lớn.
Nam nhân viên tay chân nhanh nhẹn, chẳng mấy chốc đo xong kích thước, còn cẩn thận ghi sổ nhỏ. Sau đó, khách khí với Hạ Trường Hải:
"Làm phiền đợi một lát, hỏi giá."
Mèo Dịch Truyện
"Anh còn giá ?" Vương Hỉ Đống cảm thấy chuyện chút kỳ lạ. Anh đây cũng từng gặp những trường hợp tương tự.
Nam nhân viên chút ngượng ngùng giải thích: "Trước đây chúng thu một tấm da linh miêu phẩm chất hảo, nhưng đó là chuyện của mấy năm . Bây giờ giá thị trường đổi khá nhiều, nên..."
Người thu mua mà báo giá, đúng là chút khó chấp nhận.
"Được thôi, ." Hạ Trường Hải , trong lòng liền hiểu rõ lai lịch tấm da linh miêu . Ở mười mấy dặm quanh đây, thể lấy một tấm da linh miêu nguyên vẹn chỉ Tần Tứ gia. Nói cũng thật trùng hợp, gần đây mới bắt mối với Tần Tứ gia.
Nam nhân viên rời , đàn ông gầy gò lén lút mon men tới.
"Anh bạn, bán tấm da cho ."
"Anh giá bao nhiêu, cũng bấy nhiêu, tuyệt đối lừa !"
26. [Hạ Trường Hải khóe miệng nhếch lên, tựa mà : "Anh chắc chắn thể lấy nhiều tiền mặt như ngay lập tức ?"
Ban đầu Hạ Trường Hải nghĩ tấm da linh miêu chỉ đáng 1500 tệ, nhưng xem tình hình hôm nay, giá lẽ tăng.
"Ờ..." Người đàn ông gầy gò lúc mới nhận , đúng là thể lấy nhiều tiền như .
Hạ Trường Hải để ý đến vẻ lúng túng của , tiếp tục : "Hơn nữa đừng quên, ăn ở cái nơi , còn tiếp tục tồn tại ở đây ?"