Trùng sinh 80: làm giàu từ săn bắn trong núi sâu - Chương 13
Cập nhật lúc: 2025-09-25 12:52:54
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thế nhưng, bao gồm cả làng Ninh Hạ, tổng cộng mấy làng xung quanh gộp , mỗi năm cũng chỉ săn hai ba tấm da chồn Zibelin. Một mặt là vì lượng chồn Zibelin ít, mặt khác là thứ thật sự quá khó bắt. Những cái bẫy thường dùng để đối phó với chó rừng và chồn hương vô dụng với chồn Zibelin, loài vật nhỏ bé khôn ngoan hơn tưởng nhiều.
Mèo Dịch Truyện
vì Hạ Trường Hải quyết định săn chồn Zibelin, chắc chắn cách của , Vương Hy Đống cũng hỏi nhiều, chỉ chuẩn theo Hạ Trường Hải là .
Hạ Trường Hải từ bỏ ý định đánh hang gấu để chuyển sang săn chồn Zibelin là một quyết định bốc đồng. Săn chồn Zibelin hai vấn đề khó, thứ nhất là khó tìm thấy dấu vết của chúng, thứ hai là bẫy khó đặt. Chồn Zibelin giống như lợn rừng gấu đen – những loài thú lớn lang thang khắp nơi, phạm vi hoạt động của chúng nhỏ, nên thể theo dõi.
điều khó Hạ Trường Hải, kiếp khi phát hiện hang gấu ở sườn núi Hướng Dương, tình cờ thấy chồn Zibelin đang kiếm ăn gần đó. Chồn Zibelin thích tụ tập mùa đông, thấy một con, nghĩa là gần đó chắc chắn còn nhiều con khác.
Còn về vấn đề bẫy, cũng cách riêng độc đáo của , một phương pháp đặc biệt để đối phó với những loài động vật nhỏ bé và nhanh nhẹn như chồn Zibelin.
Hạ Trường Hải thoăn thoắt sửa soạn các cái kẹp, đó cúi xuống, mắt dán chặt những dấu vết tuyết, cẩn thận quan sát.
Chẳng mấy chốc, phát hiện mục tiêu – dấu chân của chồn Zibelin. Trên tuyết rải rác vài hàng dấu chân, kéo dài từ xa cho đến tận khu rừng.
Những dấu chân lộn xộn, phương hướng cũng khác , rõ ràng thể thấy những con chồn Zibelin nhiều tuyến đường . Người xưa câu, mỗi loài động vật đều lộ trình hoạt động riêng, chồn Zibelin cũng ngoại lệ, chúng thường theo một lộ trình cố định và sẽ dễ dàng đổi trừ khi bất đắc dĩ. Hạ Trường Hải lợi dụng chính tập tính của chồn Zibelin.
Anh đưa tờ giấy trong tay cho Vương Hy Đống, đó cẩn thận tiến gần những dấu chân, dừng ở cách bảy tám mươi centimet, từ từ xổm xuống, tháo găng tay , dùng tay trần đào hố trong tuyết.
Anh đào sâu hai ba mươi centimet, tiếp tục đào sâu xuống dấu chân. Suốt quá trình, vô cùng cẩn thận, bởi vì hiểu rõ, chỉ cần một chút sai sót, nỗ lực đó sẽ đổ sông đổ biển.
Giống như chồn vàng, thị lực của chồn Zibelin lắm, chủ yếu dựa thính giác và xúc giác để cảm nhận môi trường xung quanh, đảm bảo an cho bản . Mặc dù chúng khó phát hiện bẫy, nhưng chỉ cần cảm nhận con đường thường gì bất thường, ví dụ như đường đứt đoạn, hố, hoặc dấu chân của động vật khác che phủ, chúng sẽ lập tức trốn , thậm chí trực tiếp đổi sang một nơi trú ngụ khác.
Những thợ săn kinh nghiệm một khi phát hiện dấu vết của chồn Zibelin sẽ hành động vội vàng, mà sẽ về chuẩn một lượng lớn bẫy, với ý nghĩ bắt nhiều con hơn trong một , bởi vì họ hiểu rằng, bắt chồn Zibelin giống như một cuộc mua bán một , một khi kinh động đến chúng, sẽ khó bắt nữa.
Hạ Trường Hải cẩn thận đào một cái hố rỗng bên dấu chân, kích thước hai viên gạch, cái hố cách mặt tuyết chỉ đến độ dày của một móng tay, từ bên ngoài gần như bất kỳ dấu hiệu bất thường nào.
Lúc , mới thở phào nhẹ nhõm một chút, với Vương Hy Đống: "Hy Đống, đưa cho một cái kẹp." Anh nhận lấy cái kẹp, nhẹ nhàng đặt trong hố, lấy một tờ giấy che lên cái kẹp. Làm như là để tránh tuyết đọng kích hoạt cái kẹp , dẫn đến bắt chồn Zibelin, dù thì chồn Zibelin nhanh nhạy, khó đối phó hơn sóc nhiều.
Sau khi xác nhận thứ đều thỏa, Hạ Trường Hải từ từ lấp tuyết đào đó trở , động tác nhẹ nhàng như trong phim chiếu chậm, cảm thấy cả đời bao giờ bất cứ việc gì cẩn thận đến thế.
"Cái bẫy thật khó, mấu chốt là động tác nhỏ, tay nhẹ..." Hạ Trường Hải thao tác giảng giải những chi tiết quan trọng cho Vương Hy Đống . Việc quả thực gì quá khó, khi vài , Vương Hy Đống học .
Tiếp theo, hai mất mấy tiếng đồng hồ mới đặt xong bộ hơn hai mươi cái kẹp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trung-sinh-80-lam-giau-tu-san-ban-trong-nui-sau/chuong-13.html.]
"Đại ca, nếu những cái kẹp đều bắt chồn Zibelin, chúng sẽ phát tài lớn đấy!" Vương Hy Đống phấn khích đến mức giọng cũng cao lên mấy phần. Một tấm da chồn Zibelin 300 tệ, 20 tấm là 6000 tệ, mơ cũng dám nghĩ thể nhiều tiền đến .
Vào những năm 80, hộ vạn nguyên là những nhà giàu ngưỡng mộ, huống chi là 6000 tệ.
Hạ Trường Hải liếc xéo một cái mấy thiện cảm: "Đừng mơ mộng hão huyền nữa, bắt một phần ba thôi là may mắn lắm . Nếu chồn Zibelin dễ bắt đến thế, giá cả còn thể tăng vọt hàng năm ?" Hạ Trường Hải ước tính trong lòng, hơn 20 cái kẹp , nếu vận may quá tệ, lẽ thể bắt 5 con chồn Zibelin, ước tính thận trọng thì thể kiếm 1500 tệ.
Vài giờ đồng hồ thể kiếm 1500 tệ, mấy rủi ro, so với săn gấu thì lời hơn nhiều. Chỉ tiếc là đây là một cuộc mua bán một , chỉ một nơi trú ẩn của chồn Zibelin . Nếu còn bắt chồn Zibelin, thì lên núi cao thử vận may, nhưng môi trường ở đó còn khắc nghiệt hơn, bây giờ mới là đầu mùa đông mà tuyết sâu đến thắt lưng , mạo hiểm ở những nơi như .
Sau khi thu dọn đồ đạc xong xuôi, Hạ Trường Hải ngẩng đầu trời, thấy mặt trời qua đỉnh đầu, cho dù bây giờ xuống núi về nhà, cũng kịp ăn trưa .
"Hy Đống, tìm ít củi khô đốt lửa, chúng ăn một chút hãy xuống núi." Hạ Trường Hải .
"Được thôi!" Vương Hy Đống đáp lời, bắt đầu hành động.
Người thường lên núi dễ xuống núi khó, đặc biệt là mùa đông. Nơi hoang vu bậc thang sẵn để , một tảng đá trơ trọi bên ngoài còn đóng một lớp băng mỏng, chỉ cần sơ ý một chút là sẽ trượt ngã, lúc đó thì lăn đến , va đập thành hình dạng gì thì khó .
Hạ Trường Hải và Vương Hy Đống đều là những lớn lên ở làng núi, những sơ đẳng như đương nhiên họ sẽ mắc . Hai ăn no uống đủ núi, đó theo con đường cũ lên núi để trở về, tốc độ xuống núi cũng tương đương khi lên núi.
Đang , Vương Hy Đống phía bỗng nhiên dừng bước, còn sốt ruột vẫy tay hiệu về phía .
Thông thường, cách giữa hai họ quá bảy tám mét, cách ngắn như , Vương Hy Đống dừng , Hạ Trường Hải lẽ thấy ngay, cần cố ý tín hiệu gì.
Việc xảy , chỉ một khả năng duy nhất – phía con mồi, thể gây tiếng động!
Hạ Trường Hải lập tức phản ứng, vội vàng hạ thấp , cố gắng nhẹ nhàng nhất thể, từ từ tiến về phía .
"Đại ca, bên kìa."
Vương Hy Đống thò nửa đầu gò đất nhỏ, tay chỉ về phía xa, nhỏ: "Hình như là kẻ to con!"
Trong tiếng lóng của dân chạy núi, "kẻ to con" chính là hươu đỏ. Hạ Trường Hải theo hướng Vương Hy Đống chỉ, chỉ thấy con vật đó chân dài, lông màu xám, cổ còn bộ lông dài, quả nhiên là hươu đỏ! Hơn nữa một con, mà là hai lớn một nhỏ, trông như một gia đình.