Kỷ Gia Ngôn đỡ lấy , ôm xuống ghế sofa: “Tà thuật gì?”
kể hết cho Kỷ Gia Ngôn về những bình luận thấy và hành vi như mất trí của , “ bây giờ em thấy những bình luận đó nữa, hình như chỉ khi Triệu Thanh Việt ở gần thì mới thấy… Cứ là như đó, tin em ?”
vô thức c.ắ.n môi , lo Kỷ Gia Ngôn tin lời . Dù thì những chuyện quả thực quá hoang đường và kinh dị.
Kỷ Gia Ngôn đột nhiên đưa tay nâng cằm lên, vẻ mặt tối sầm: “Cô vợ thứ Năm?”
“Về đích?”
“Bắt nạt em đến phát ?”
“Em vì mà ghen tuông?”
cảm nhận một mối nguy hiểm khó tả, lập tức lấy lòng cọ cọ trán trán Kỷ Gia Ngôn, “Giả, giả hết, đều là giả! Em căn bản hề thích .”
“Vậy em—” Kỷ Gia Ngôn còn gì đó, nhưng tiếng chuông điện thoại của cắt ngang.
【Thanh Việt.】
Nhìn thấy cái tên , cảm giác ghê tởm dâng lên. Đồng thời cũng chút sợ hãi.
“ ở đây.” Kỷ Gia Ngôn nắm lấy tay , an ủi bóp nhẹ.
“Vậy em máy nhé?” rúc sâu hơn lòng một chút.
“Ừm, đừng sợ.”
cố nén sự khó chịu: “Alo?”
“A Bùi, em về đến nhà ?”
“Đến .”
“Tốt, dày em đỡ hơn ?”
“Đỡ hơn nhiều .”
“Vậy thì , nếu em khó chịu thì cứ , sẽ đến nhà chăm sóc em.”
“Không cần, … Á!”
“A Bùi? Em ?”
Cả đơ , dám cử động. Kỷ Gia Ngôn, … đang c.ắ.n tai …
Anh ngậm lấy vành tai , nhẹ nhàng c.ắ.n xé. Hơi thở ẩm ướt nóng hổi phả cổ , khiến da đầu tê dại.
“A Bùi?” Triệu Thanh Việt ở đầu dây bên gọi một tiếng.
cố nén cơn tê dại, cố gắng để giọng gì khác thường: “Không , nãy cẩn thận đụng bàn thôi.”
“Em chứ, giọng em vẻ nghiêm trọng lắm?”
“Ưm~!” vội vàng ngậm miệng , đầu lườm Kỷ Gia Ngôn một cái. Giữ chặt bàn tay đang loạn ngực, “ , gọi điện , cúp máy đây.”
dứt khoát cúp điện thoại, định chất vấn Kỷ Gia Ngôn, nhanh chóng đoán hành động tiếp theo của . nhanh chóng bịt miệng , nụ hôn của Kỷ Gia Ngôn rơi xuống mu bàn tay .
“Tiểu Thời?”
“Em nôn, kịp đ.á.n.h răng!”
Kỷ Gia Ngôn thở phào nhẹ nhõm thấy rõ, mở lời trêu chọc: “Được, em ngăn là đúng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-truyen-van-nhan-me-dua-vao-binh-luan-bay-de-choi-game-tinh-yeu-thuan-khiet/chuong-3.html.]
: ?
Anh thật sự ghét bỏ !?
chịu, ôm lấy mặt , bắt đầu gặm. Thực súc miệng , mùi gì cả.
Kỷ Gia Ngôn bóp lấy mặt : “Tiểu Thời, em hành động đại diện cho điều gì ?”
chớp mắt, hỏi ngược : “Kỷ Gia Ngôn, hôn em đại diện cho điều gì?”
Kỷ Gia Ngôn nhẹ nhàng vuốt ve má , ôn nhu : “Đại diện cho tình yêu,”
“Bùi Thời, yêu em.”
nắm lấy tay , mỉm nhẹ: “Kỷ Gia Ngôn, em cũng yêu .”
Không khí đúng, cảm xúc vặn. Muốn hôn.
từ từ áp sát Kỷ Gia Ngôn, kết quả đưa ngón trỏ chặn môi .
“Anh gì thế?”
Kỷ Gia Ngôn , nghiêm túc: “Bé ngoan, đ.á.n.h răng .”
Đáng ghét! Lúc còn ghét bỏ ! Thật là phong tình!
há miệng, hung hăng c.ắ.n một cái.
“Á—”
“Đánh răng cũng đừng hòng em hôn !”
Cắn xong, nhanh chóng chạy phòng vệ sinh, khóa cửa . Nhìn Bùi Thời mang nụ đắc ý trong gương, thấy vui. Đây mới là Bùi Thời thực sự thích, tình yêu mà Bùi Thời thực sự khao khát. Cái thứ thối nát chỉ chạy theo d.ụ.c vọng mà cảm xúc, tuyệt đối cần.
5.
Kỷ Gia Ngôn hành động nhanh, buổi chiều kể cho chuyện của Triệu Thanh Việt, buổi tối ngay tài liệu.
Cá Ngừ Vượt Đại Dương
khác với những gì chúng tưởng tượng. Hồ sơ của Triệu Thanh Việt sạch sẽ, thậm chí thể là vô cùng xuất sắc.
Sinh trong một gia đình nghèo khó ở nông thôn, nhưng thiên tư thông minh. Đứng đầu kỳ thi chuyển cấp Hai, đầu kỳ thi cấp Ba, và vẫn là Thủ khoa kỳ thi Đại học.
Số lượng giải thưởng đạt từ nhỏ đến lớn là đếm xuể. Lại còn sở hữu một ngoại hình ưa . Không thấy bất kỳ điểm bất thường nào.
Chỉ thể là quả thực phù hợp với phận nam chính công của .
May mắn là, theo Triệu Thanh Việt, tìm Dương Dương.
“Ngày mai tiếp xúc với Dương Dương , bắt đầu từ .”
“Cũng tiếp tục điều tra Triệu Thanh Việt, 4 đối tượng, tìm Dương Dương thì chắc chắn cũng tìm những khác.”
“Được.” nghịch ngón tay Kỷ Gia Ngôn, đáp . Đối với chuyện , hề vội vã.
Nếu Triệu Thanh Việt thật sự là nam chính công, chắc chắn dễ đối phó như .
“Tiểu Thời, thời gian đừng gặp Triệu Thanh Việt một .” Kỷ Gia Ngôn đan mười ngón tay với , giọng nghiêm túc.
ngoan ngoãn gật đầu: “Em .” Dù cho mười cái gan, cũng dám một tìm . Bây giờ Triệu Thanh Việt trong mắt chính là phần t.ử nguy hiểm cấp cao .
quên mất, Triệu Thanh Việt luôn là chủ động tay. tìm , sẽ đến tìm .
Vì , khi thấy ngoài cửa sáng sớm hôm , hoảng hốt: “Sao ở đây?!” Đến tìm thì thôi , nhưng từng cho địa chỉ .