"Vậy thì cảm ơn Tiểu Du nhiều lắm, trong thời điểm , dùng một bình gas để đổi lấy một chiếc thuyền, là chúng lợi , , nếu cháu việc gì cần giúp đỡ, cứ việc ."
Vẻ mặt ba Chu chân thành, ông hề nhắc đến chuyện Du Phi Dao đ.â.m ba tối hôm qua, Du Phi Dao liếc ông, xua tay: "chú Chu, chú đừng chuyện lợi thiệt thòi gì nữa, cháu nhiều xuồng máy, chú nhiều gas, giúp đỡ lẫn , theo như nhu cầu thôi."
Nói xong chuyện xuồng máy, hai chị em khiêng bình gas, định lên lầu.
ba Chu vội vàng hỏi: "Tiểu Du, bắp cải mà hai đứa mang về hôm , định xử lý thế nào?"
"Bắp cải?"
Du Phi Dao nhất thời phản ứng kịp, thứ vốn dĩ là mua về để " màu", khi khiêng về nhà, cô trực tiếp cất trong gian, còn xử lý cái gì nữa?
Ba Chu gật đầu: " , nếu hai đứa đồng ý, vợ chú muối dưa ngon, hai đứa mang bắp cải xuống, bà sẽ giúp hai đứa muối, những thứ khác, nhà chú đều , cần hai đứa lo lắng gì."
Trước đây, lúc ở nhà cũ, bà nội Du Phi Dao biến khu vườn trong nhà thành vườn rau, bà thích tự trồng rau ăn, Du Phi Dao từng thấy bà muối dưa, cần dùng nhiều muối.
"Muối dưa dùng nhiều muối đúng ạ?"
Nhắc đến vấn đề muối, vẻ mặt ba Chu chút tự nhiên, Chu Minh Tuấn đang dựa cửa chen : "Trước đây tin đồn về ngày tận thế ? Ngày thường tin chuyện , lúc đó nhà chúng dự trữ đủ muối ăn cả đời, ngờ bây giờ lúc dùng đến."
Hóa là !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-truoc-tan-the-chuan-bi-vat-tu-de-chien-thang/chuong-97.html.]
Khó trách ba Chu luôn tỏ bình tĩnh hơn mấy trẻ tuổi , thì ông cũng là ủng hộ thuyết ngày tận thế.
Tuy nhiên, Du Phi Dao vẫn từ chối: "Cảm ơn chú Chu, nhưng cần ạ, A Tinh cũng muối dưa, dù mưa gió, rảnh rỗi ở nhà cũng việc gì , chúng cháu tự muối là ."
Muối trong thời kỳ hậu tận thế cũng là nhu yếu phẩm, con thể nạp muối, nếu , cơ thể sẽ gặp vấn đề. Trong 10 năm hậu tận thế, thậm chí một thời gian, muối là thứ tiền cũng mua .
Vì , cho dù là vì lý do gì, Du Phi Dao cũng cảm thấy cần thiết để nhà họ Chu giúp muối dưa.
Hai chị em lên lầu, Du Phi Dao nghỉ một lúc, đó mới dậy ăn cơm. Mì ăn buổi trưa quá ngon, nên buổi tối, bọn họ vẫn ăn mì ăn liền, mỗi còn thêm hai quả trứng ốp la.
Ăn cơm xong, nghỉ ngơi một lúc, Tống Hoan đến: "Ngày mai còn vớt đồ cùng ? Hôm nay chúng vớt bình gas, chắc là ít thấy, nếu như hai ngày tranh thủ vớt, thì mấy ngày nữa, lẽ sẽ vớt nữa."
"Thôi!" Du Phi Dao cần suy nghĩ, từ chối.
Hôm nay, hai chị em cô lấy 3 bình gas để ở bên ngoài, cộng thêm 2 bình mà những ở tầng 17 đưa cho và 1 bình đổi lấy xuồng máy, chắc là thể Góp thành 4 bình, với lượng gas nhiều như , tiết kiệm một chút, thể dùng lâu.
Hơn nữa, Tống Hoan thật sự quá coi thường những dân nạn ở Ninh Thành.
Với "trận chiến" hoành tráng của bọn họ ngày hôm nay, chắc chắn ngày mai, những vớt bình gas sẽ đông, dù , ngoài mấy bọn họ, còn ít lái xuồng máy nhận lương thực cứu trợ, chừng ngay cả chính quyền cũng sẽ cử vớt.