Những ở tầng cao, tuy rõ thuyền gì, nhưng cũng thể mơ hồ thấy thuyền chất đầy đồ đạc, còn những cư dân ở tầng thấp, khi thấy những bình gas hai chiếc xuồng máy, kinh ngạc thốt lên.
"Kia là bình gas !"
"Trời ơi... Bọn họ kiếm bình gas ở , ghen tị quá ..."
"Đừng nữa, nghĩ đến việc thể dùng gas để nấu nướng, nước miếng của sắp chảy ."
Một đám nuốt nước miếng chạy xuống , chờ đến khi mấy bọn họ chuyển đồ đạc trong cầu thang, thì đám cũng đến, vây quanh bọn họ, ríu rít hỏi han.
Nhà họ Tống mang nhiều đồ, nhà họ Du mang ít đồ, nên Du Phi Dao chủ động sẽ ở trông thuyền, để bọn họ chuyển đồ lên . Ba mỗi bê một ít đồ đạc, chen chúc trong đám đông, vất vả lên lầu.
Sức hấp dẫn của gas thật sự quá lớn, dễ dàng đè bẹp nỗi sợ hãi của đám cư dân đối với việc Du Phi Dao Một lời hợp đ.â.m hai nhát dao.
"Tiểu Du, mấy thứ , cháu kiếm ở ?"
Du Phi Dao xuồng máy, ngẩng đầu lên , thấy là một bà cụ dễ mến trong tòa nhà, nên cô cũng dùng thái độ đối xử với bà lão họ Trần để chuyện với bà: "Vớt nước lên ạ, cháu đau dày, ăn đồ lạnh, đồ cứng, vớt một bình gas, ít nhất cũng thể ăn một bữa nóng sốt."
"Cái gì? Vớt nước? Đây chẳng là ăn trộm !"
Không là ai ở phía đột nhiên lên tiếng câu , cầu thang vốn đang ồn ào, bỗng chốc im lặng, hiển nhiên ngờ lúc những lời thiếu suy nghĩ như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-truoc-tan-the-chuan-bi-vat-tu-de-chien-thang/chuong-87.html.]
Du Phi Dao nhạt: "Có ai cháu vớt ở ?"
Lời còn dứt, nôn nóng hỏi: "Ở ?"
Mưa lớn kéo dài hơn nửa tháng, hai ngày nay, tuy mưa nhỏ hơn một chút, nhưng vẫn dấu hiệu tạnh, nước những rút mà còn tiếp tục dâng cao.
Những thanh niên trai tráng, ngày nào cũng ăn đồ lạnh, đồ cứng, lẽ vẫn chịu , nhưng trong tòa nhà ít già và trẻ nhỏ, một hai bữa lẽ còn miễn cưỡng chịu , nhưng bữa nào cũng ăn như , lẽ kịp để cho dày của già và trẻ em thích nghi, thì xảy vấn đề , mấy hôm , con của họ tiêu chảy, nôn mửa.
Du Phi Dao mỉm : "Cháu , lúc nãy, cháu ăn trộm là nào, thể giúp cháu tìm ?"
Gần như chút do dự, đám đông lập tức hành động, đàn ông còn kịp chạy, lôi .
Hai đàn ông trung niên trông khá to con, một trái, một , áp giải đàn ông đến mặt: "Chính là ."
Du Phi Dao liếc , ngờ là quen!
"Ồ, đây chẳng là Vương ở tầng 3 ? Anh họ Vương đúng ?"
Còn kịp để đàn ông lên tiếng, một trong hai đang giữ : " , họ Vương, đừng vẻ ngoài thật thà, nhưng tên là thứ gì, dám ăn trộm điện nhà khác, khi phát hiện, còn ầm ĩ lên, ngược còn tống tiền , thật sự là ghê tởm."
Du Phi Dao cảm thấy câu " thể mặt mà bắt hình dong" thật sự lý, đàn ông ở tầng 3 trông vẻ thật thà chất phác, nhưng ai thể ngờ dám chuyện như .