Ngoài bình gas mà bọn họ mang theo, sân thượng còn thêm mấy chiếc túi chống nước buộc chặt miệng.
Du Phi Dao lục lọi một lúc, thấy bọn họ tìm khá nhiều thứ, từ nhỏ như nến, cồn, đến lớn như áo phao, áo bông dày, cái gì cũng .
Dù cũng là đầu tiên chuyện , nên ba đều chút thoải mái, thấy Du Phi Dao đưa tay lục lọi mấy cái, Tống Hoan mím môi: " nghĩ, nếu thật sự là ngày tận thế, những thứ sẽ khó kiếm, những trung tâm thương mại lớn trong thành phố chắc chắn đều hợp tác hoặc chính quyền tiếp quản, bây giờ chúng tiền, cũng vật tư, tranh thủ lúc khu vực ngập nước, thể thu thập bao nhiêu thì thu thập bấy nhiêu, dù nếu ngày tận thế kết thúc, vứt cũng tiếc."
Du Phi Dao xong, trong lòng chút phức tạp.
Tống Hoan thật sự ý thức phòng cao, cô dường như tin tưởng thuyết ngày tận thế mạng, so với cô , Du Phi Dao cảm thấy bản thật sự kém xa, kiếp , nếu như cô xui xẻo gặp những kẻ đến cướp bóc, c.h.ế.t quá sớm, thì với tính cách của cô , chắc cũng thể sống trong thời kỳ hậu tận thế.
" , cũng nghĩ như , nên cũng thu thập một ít, bảo Gia Văn hoặc A Ninh tiếp tục tìm kiếm ở đây, chúng chuyển đồ về nhà , tranh thủ hai ngày , còn ai nghĩ đến chuyện , nhanh chóng thu thập thêm một ít."
Tống Hoan liếc hai chiếc túi mà hai chị em Du Phi Dao mang về, vẻ mặt thoải mái vì lấy đồ của khác cũng dịu phần nào: "Được, để Gia Văn ở đây thu thập, với A Ninh cùng hai , chuyển đồ về nhà ."
Đây là vì cô yên tâm để Tống Ninh ở đây một , mà là so với những khác, Trần Gia Văn bơi giỏi hơn nhiều, chỉ cần mắc kẹt trong những căn nhà ngập nước, thì mực nước sâu như đối với căn bản là gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-truoc-tan-the-chuan-bi-vat-tu-de-chien-thang/chuong-86.html.]
"Mỗi một việc", để cho phù hợp nhất , mới thể đạt hiệu quả gấp đôi.
Trước khi rời , Du Phi Dao còn giúp mở hết cửa của mấy căn nhà còn , để Trần Gia Văn khỏi vất vả cạy cửa. Chờ đến khi bọn họ về, chắc Trần Gia Văn cũng lục soát xong mấy căn nhà .
Tống Hoan còn tặng một chai cồn để cảm ơn, nhưng Du Phi Dao nhận.
Giai đoạn đầu của hậu tận thế, việc thu thập vật tư thật sự là tranh thủ từng giây từng phút, cho dù gian của Du Phi Dao và em trai cô đều chất đầy vật tư, nhưng một khi bắt đầu hành động, cảm giác của kiếp ùa về, mỗi khi tìm một thứ hữu dụng, cô đều cảm thấy thỏa mãn.
Nghĩ đến việc thời gian chính là mạng sống, lúc về, hai chị em mỗi lái một chiếc xuồng máy, tăng tốc độ tối đa, rút ngắn thời gian về.
Lúc đến lầu, gần 11 giờ, những ngày mưa liên miên khiến cho những mắc kẹt trong nhà buộc đổi lịch sinh hoạt, cho dù nhận lương thực cứu trợ, nhưng vẫn nhiều lo lắng thức ăn đủ, nên giảm bữa ăn từ ba bữa xuống còn hai bữa.
Hôm nay, mưa lớn lắm, lúc , nhiều đang ở hành lang bên ngoài, trò chuyện ăn bữa sáng kiêm bữa trưa. Nghe thấy tiếng động cơ xuồng máy từ phía , tất cả đều thò đầu xem.