Trọng sinh về trước tận thế chuẩn bị vật tư để chiến thắng - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-11-10 13:50:14
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cánh cửa sắt nặng nề "ken két" một tiếng khi đẩy sang một bên.

Cửa chỉ mở hé một nhỏ, cả nhóm lượt . Du Phi Dao dắt chó, cùng Tống Hoan ở cuối cùng, hai thì thầm: "Cô em xinh đấy chứ, vẻ hoạt bát."

Anh trai và em gái khác ở chỗ, trai nếu đang để ý đến em gái , hận thể đ.á.n.h c.h.ế.t đối phương. chị gái nếu thích em trai , nhất định sẽ hớn hở hỏi han ngay lập tức.

"Trước đây là Tống Ninh ốm nên mới thi ? Nói , khả năng nào là do nguyên nhân khác ? Ví dụ như yêu đương gì đó?"

Tống Hoan hạ thấp giọng : "Bây giờ cũng nghi ngờ, khi nào là cố ý ở đây vườn trồng rau để mua thực phẩm, thực chất là "giả việc công tư bèn"?..."

Mưa rơi ngày càng lớn, mặc dù mặc áo mưa nhưng những giọt mưa rơi trúng vẫn khiến cảm thấy khó chịu. Những phía chạy nhanh trong nhà.

Căn nhà cấp 4 xây cao, thêm đó, trời mất điện, đèn nên trong nhà tối om, trông ảm đạm.

"Mọi cứ tự nhiên , rót nước chè."

Phùng Quân cởi áo mưa , treo lên móc tường, với một tiếng một căn phòng nhỏ bên cạnh.

Trong phòng chỉ còn nhóm Du Phi Dao, ai với ai lời nào.

"Chẳng lẽ... chúng chạy xa xôi như là vô ích ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-truoc-tan-the-chuan-bi-vat-tu-de-chien-thang/chuong-71.html.]

Im lặng một lúc, bà Chu lên tiếng .

Tuy rằng ngày đầu tiên mưa lớn, Chu Minh Tuấn cùng Du Phi Dao họ mua một ít đồ dự trữ, nhưng trừ gạo, mì, những thứ thể nấu chín khi cắt điện, cắt nước, cắt gas thì những thứ khác thực nhiều. Nếu đúng lúc chính phủ cấp phát lương thực cứu trợ thì lẽ chỉ hai ngày nữa thôi là nhà họ hết lương thực .

"Chắc là !" Ông Chu do dự một chút mới : " cô bé thì hình như vẫn còn chuyển biến đấy."

Nào là với Tống Ninh là bạn học, thể giúp gì thì nhất định sẽ giúp, còn bảo họ nhà , rõ ràng là vẫn còn cách mà.

Ngồi trong nhà một lúc, Phùng Quân bưng ấm nước . Theo cô là hai trung niên, một nam một nữ, trông vẻ như mới tỉnh ngủ, mới thức dậy.

"Đây là ba ." Phùng Quân giới thiệu ba , đó mới giới thiệu Tống Ninh và những khác: "Đây là Tống Ninh, mà các thầy cô thường khen ngợi trong các buổi họp phụ , còn đây là nhà ."

Những học sinh giỏi luôn giáo viên và phụ yêu mến một cách đặc biệt. Là học sinh đầu khối, Tống Ninh là cái tên mà ba Phùng Quân đến nhàm tai. Lập tức, ánh mắt họ nhóm Tống Ninh khác hẳn.

"Ngồi , cứ tự nhiên. Vừa nãy ở phía , con bé Tiểu Quân với chúng , mua thực phẩm ?"

Ông Phùng Tống Ninh mấy mới chuyển hướng sang ông Chu, lớn tuổi nhất trong họ.

" ." Ông Chu gật đầu: " mà bạn học Phùng chúng đến muộn , là ý gì? Đã bán hết thực phẩm ?"

"Cũng . Trong vườn trồng rau vẫn còn nhiều rau củ, chỉ là mấy hôm , chính quyền đến thu hồi . Không chỉ riêng vườn của nhà , mà tất cả các vườn trồng rau ở núi Bá Sơn , miễn là nước lũ nhấn chìm, đều thu hồi hết . Chỉ là hiện tại lũ lụt nghiêm trọng như , nhân lực của chính phủ khan hiếm, họ thể cử đến tiếp quản nơi , cho nên tạm thời vẫn do chúng trông coi trong vài ngày. Đợi thêm vài hôm nữa, khi họ cử đến bàn giao xong thì chúng sẽ chuyển ."

 

Loading...