"Thế nào?"
"Dù thì cũng thấy ai, nhưng thấy hai con ch.ó mái hiên ở cổng, trong bát còn thức ăn, lẽ trong vườn trồng rau vẫn còn , chỉ là họ bán thực phẩm thôi."
"Dù thế nào thì chúng cũng đến đây , xem thử mới ."
Cất kính viễn vọng, cả nhóm tiếp tục xuống. Con đường núi lầy lội, mỗi bước chân giẫm xuống đều dính đầy bùn đất. May mà tất cả khi đều mang ủng chống trượt, thêm đó họ chậm nên vẫn khá vững.
Đi đến con đường lớn, từ xa họ thấy một tấm biển gỗ nhỏ treo cổng vườn trồng rau, đó ban chữ "Cẩn thận ch.ó dữ" bằng sơn đỏ.
"Cẩn thận ch.ó dữ? Dữ đến mức nào? Có dữ bằng Bánh Bao nhà chúng ?"
Tống Hoan dứt lời, Bánh Bao vẫy đuôi ừng ực. Hình như Trà Sữa hiểu lời Tống Hoan , nó cũng "gâu gâu" hai tiếng.
Tiếng sủa như thêm dầu lửa.
Lẽ trời mưa lớn như , mùi của lạ cũng mưa xối trôi hết , nhưng Trà Sữa sủa, hai con ch.ó trong chuồng thấy tiếng động sủa theo. Bên trong sủa, Trà Sữa bên ngoài càng hăng hái, nó kéo căng dây xích, chạy về phía bên . Bánh Bao cũng bắt đầu sủa theo.
Cách một bức tường, tiếng sủa của hai con ch.ó bên trong và hai con ch.ó bên ngoài vang lên ngớt, như đang thi xem ai sủa to hơn.
Những phía cũng vội vã chạy lên. Du Phi Dao tiếng sủa của bốn con ch.ó cho đầu óc nổ tung.
"Bánh Bao, Trà Sữa, im lặng cho ."
Cô quát lớn một tiếng, Trà Sữa, tên nhóc con ương bướng đó, thèm để ý đến cô. Bánh Bao thì kêu "ư ư" vài tiếng im bặt, nhưng chỉ vài giây tiếp tục sủa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-truoc-tan-the-chuan-bi-vat-tu-de-chien-thang/chuong-70.html.]
Tiếng sủa của bốn con ch.ó chỉ khiến nhóm Du Phi Dao đau đầu mà còn khiến cho bên trong cũng chú ý. Rất nhanh đó, mặc áo mưa mở cửa, về phía .
Đó là một cô gái trẻ, mười bảy, mười tám tuổi. Vừa về phía cửa, cô lớn tiếng quát hai con ch.ó bên trong im lặng. Du Phi Dao thấy hiệu cho Bánh Bao im lặng. Khi cả ba con ch.ó đều im lặng, Du Phi Dao giơ tay đ.á.n.h bốp một cái m.ô.n.g Trà Sữa.
Thực sự hiểu nổi, một con ch.ó nhỏ như , tại cái m.ô.n.g to như thế.
"Còn sủa nữa thì hôm nay nhịn đói ."
Tiếng ch.ó sủa đột ngột im bặt. Con ch.ó thối tha còn định nhào Du Phi Dao nũng, cô duỗi chân , đẩy Trà Sữa sang một bên, đó dùng khuỷu tay huých nhẹ Tống Hoan đang bên cạnh.
Là bạn từ nhỏ đến lớn, Tống Hoan hiểu Du Phi Dao. Hai trao đổi ánh mắt với , Tống Hoan lập tức đưa tay đẩy Tống Ninh phía .
Tống Ninh đẩy bất ngờ chút ngơ ngác, định đầu hỏi thì thấy giọng vui mừng của cô gái từ trong nhà vọng .
"Tống Ninh! Sao ở đây?"
Tống Ninh cứng đờ , đầu nữa, thản nhiên : "Nghe nhà ở gần núi Bá Sơn vườn trồng rau, nên chúng đến xem thể mua gì ăn , bên ngoài ngập lụt hết ."
Nghe thấy đối phương đến tìm , mặt Phùng Quân thoáng lộ vẻ thất vọng: "Vậy thì các đến muộn ."
"Hả... Không bán hết chứ?"
Chạy xa xôi như , kết quả như thế , tất cả đều chút thất vọng.
"Cũng ... thôi ... với Tống Ninh là bạn học, thể giúp gì thì nhất định sẽ giúp. Mọi trong ."