Du Phi Dao gật đầu tán thành.
Đặc biệt là những cảnh sát đặc nhiệm đang nhiệm vụ, trai ngời ngời.
Hai cô gái chuyện, Trần Tầm và Chu Minh Tuấn phía , thể chen .
Mấy xem náo nhiệt một lúc, tiếp tục lên tầng 3.
So với tầng 2, tầng 3 yên tĩnh hơn nhiều, hành lang, lác đác vài đang chờ thủ tục, thậm chí cần xếp hàng.
bốn họ cùng , nên cũng cần chờ bên ngoài để từng một, họ tùy tiện chọn một văn phòng.
Nhân viên bên trong mặc đồng phục công sở, trang điểm lịch sự, nụ rạng rỡ, tinh thần phấn chấn hơn hẳn những dân mắc kẹt trong nhà 7 ngày ở lầu.
Nếu chỉ những nhân viên , thậm chí thể tưởng tượng rằng, lũ lụt hoành hành suốt một tuần lễ.
"Xin chào, chúng hỏi về yêu cầu cụ thể của công việc tuyển dụng."
Vào trong phòng, Du Phi Dao lên tiếng ngay, cô đến đây chỉ là xem tình hình.
Ngược , Chu Minh Tuấn là đầu tiên xông lên hỏi.
"Hiện tại, chúng chỉ tuyển hai loại công việc, một là lái xe xuồng máy, nam nữ đều , nhưng là kinh nghiệm, xuồng máy trang động cơ, chi phí xăng dầu sẽ do chính quyền chi trả, mỗi ngày việc 12 tiếng, bao ăn ba bữa, tiền lương là hai phần lương thực cứu trợ của trưởng thành, trả theo ngày, nhưng vì bao ăn ba bữa, nên sẽ nhận thêm lương thực cứu trợ. Còn về công việc vớt đồ, cũng giới hạn nam nữ, nhưng yêu cầu nín thở nước, thời gian ngắn nhất là một phút, bao ăn ba bữa, tiền lương dựa theo khối lượng công việc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-truoc-tan-the-chuan-bi-vat-tu-de-chien-thang/chuong-60.html.]
Nghe đến yêu cầu động cơ, Chu Minh Tuấn và Trần Tầm đều lộ vẻ mặt tiếc nuối và hối hận.
Lúc , hai bọn họ đều mua loại thuyền động cơ.
Du Phi Dao bên cạnh, thấy , hai mắt sáng lên.
Chu Minh Tuấn và Trần Tầm động cơ, nhưng cô !
Hôm đó, khi đến cửa hàng đồ dùng dã ngoại mua thuyền phao, với lý do là mua hộ hai cô bạn , Du Phi Tinh trực tiếp mua luôn ba chiếc thuyền phao loại cao cấp nhất của cửa hàng.
Hơn nữa, lúc nãy, khi từ nhà ngoài, với sự trợ giúp của Tống Hoan, cô cũng , chiếc thuyền phao là do ba cô mua để câu cá, hơn nữa nhà cô chỉ một chiếc.
Cô suy nghĩ một chút, hỏi: "Vậy xin hỏi, nếu thuyền phao dự phòng, chính quyền thể dùng vật tư để thuê ?"
Nụ mặt nhân viên chút cứng đờ, đây là đầu tiên cô thấy câu hỏi , may mà khi bắt đầu công việc, những vấn đề thảo luận .
Cô cong môi, nụ trở về khuôn mặt: "Xin cô, chúng tuyển dụng lái xe, còn thuyền phao thì quan trọng lắm, cho dù thuyền phao dự phòng, thì hiện tại chúng cũng ai lái, đây là thuyền dùng để vận chuyển dân và lương thực, nếu lái xe là kinh nghiệm, thì sẽ nguy cơ lật thuyền, nhưng chính sách sẽ đổi, đến lúc đó sẽ thông báo."
Du Phi Dao "ồ" một tiếng, cũng cảm thấy thất vọng, bên chính quyền , thì vẫn còn cách khác.
Chu Minh Tuấn định mở miệng hỏi xem Du Phi Dao thể cho thuê thuyền , nhưng nghĩ đến việc đây là nơi thích hợp, nên im lặng ngậm miệng.
"Vậy còn địa điểm trú ẩn? Chúng thấy tờ rơi , hiện tại do tài nguyên hạn chế, nên chỉ tiếp nhận những dân nhà ngập nước đến trú ẩn, những khác thể đến ?"