Lời , sắc mặt của mấy ở cửa lập tức trở nên khó coi.
Bà lão họ Trần tức giận, giơ chân đá "ầm" một cái cửa: " , cần hỏi, cứ trực tiếp cạy cửa ở, cô còn thể đuổi chúng ngoài ?"
Bà c.h.ử.i rủa về phía cầu thang, mấy Trần Bân cũng theo , nhỏ giọng khuyên nhủ gì đó, nhưng Du Phi Dao , đám quyết tâm cạy cửa căn hộ ở tầng 17 của cô.
Chỉ Ngô Kiệt là vẫn yên tại chỗ, vẻ mặt ngượng ngùng: "Cô xem, chuyện gì , đều là hàng xóm trong tòa nhà, ngẩng đầu gặp cúi đầu gặp, chuyện trở nên khó xử như ? Nhà cô chỉ hai , nếu thật sự là ngày tận thế đến, cô giúp đỡ họ, đến lúc đó cũng giúp đỡ , đúng ?"
"Là chuyện trở nên khó xử ?" Du Phi Dao tức giận đến mức bật : "Ông là trưởng tòa nhà, chẳng lẽ trong tòa nhà bao nhiêu căn hộ trống? Sao... căn hộ ở tầng 17 của là tiên cảnh ?"
Ban đầu, bốn căn hộ , Du Phi Dao định cho Tống Hoan ở một căn, gia đình Ứng Thư Trúc đông , ở hai căn, nhưng mấy hôm nay mưa to quá, nên cô mới đề nghị để Ứng Thư Trúc chuyển đến để tiện bề chăm sóc lẫn , vốn dĩ định chờ mưa nhỏ hơn một chút sẽ , nhưng ngờ hôm nay mạng cắt.
Căn hộ ở tầng 17 cứ để trống như , chờ đến lúc nước lũ dâng lên từng tầng, cho dù cô , chắc chắn vẫn sẽ chuyển ở, nhưng cho dù là , cũng tuyệt đối thể là đám vô đạo đức ở tầng 3 .
"Nói đến nhà cửa, nhớ hình như nhà trưởng tòa nhà Ngô ở tầng 13 hai căn, thấy trưởng tòa nhà Ngô nên giúp đỡ họ hơn hai chị em chúng dù nhà ông, già , trẻ nhỏ , nếu thật sự xảy chuyện gì, thì mới càng cần giúp đỡ, đúng ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-truoc-tan-the-chuan-bi-vat-tu-de-chien-thang/chuong-47.html.]
"Cô chuyện kiểu gì ..."
Nói bóng gió như , chẳng khác nào đang nguyền rủa khác gặp chuyện, mấy ai chịu , sắc mặt Ngô Kiệt sa sầm, nổi giận.
Du Phi Dao lạnh: " chuyện kiểu gì? chỉ những lời mà ông với thôi, , ban phát lòng của khác khiến ông cảm thấy cao thượng lắm ? Muốn thánh nhân thì cút sang một bên mà , đừng cửa nhà lải nhải."
Ngô Kiệt ánh mắt lạnh lùng của Du Phi Dao chằm chằm, chút chột , cũng nán nữa, xoay về phía cầu thang.
Cửa chống cháy ở đầu cầu thang đóng "rầm" một tiếng, tầng 18 chìm yên tĩnh.
Du Phi Dao suy nghĩ một chút, đưa tay lấy con d.a.o treo tường, tra bao đeo ở eo, đó an ủi hai chú chó, khóa cửa, xuống lầu.
Du Phi Tinh thì vẻ trầm , nhưng dù cũng từng trải qua tận thế, ở nhà buồn chán hai ngày, cảm thấy nhàm chán. Trùng hợp là Trần Tầm rủ đ.á.n.h bài, ban đầu Du Phi Tinh còn do dự nên , nhưng chị gái , nên duy trì mối quan hệ với mấy trẻ tuổi , đến lúc đó thể giúp đỡ lẫn , vui vẻ đồng ý.
Xuống đến tầng 17, Du Phi Dao ở đầu cầu thang lắng , đám ở tầng 3 quả nhiên đang cạy cửa, chỉ điều, trong đám ai từng việc , hơn nữa cửa bằng cửa chống nổ, khiến cho bọn họ cảm giác nên bắt đầu từ .