Dương Tuệ, Tống Hoan và Hàn Oánh bước tới đỡ cô dậy.
Du Phi Dao một bên, lạnh lùng : "Đi cướp kẹo ."
"Cái gì?"
Đừng là Từ Thiến, ngay cả mấy khác cũng kịp phản ứng, ngay cả mặt Du Phi Tinh cũng lộ vẻ kinh ngạc, chỉ Hàn Nguyên Chính là phản ứng gì.
Du Phi Dao nhấn mạnh từng chữ: " bảo cướp kẹo !"
Nước mắt chực trào của Từ Thiến kìm nén trở : " kẹo bọn chúng ăn !"
Kẹo ăn bụng , còn cướp thế nào?
"Ăn thì móc , nuốt xuống bụng thì cho hai cái tát, rõ ?"
Vợ chồng Từ Diên yêu thương , điều là thể nghi ngờ. Từ Thiến lớn lên trong bầu khí gia đình như , vì cô luôn vui vẻ, lạc quan, nghĩ cho khác, bao giờ lời cay độc, và một trái tim dịu dàng, bụng. Ở bên cạnh một cô gái như , sẽ cảm giác như tắm trong làn gió xuân ấm áp.
Du Phi Dao hề nghi ngờ, nếu thiên tai , cô sẽ là một mặt trời nhỏ, cuộc sống đại học sắp tới của cô sẽ tràn đầy màu sắc.
Tiếc rằng, đây là ngày tận thế! Một ngày tận thế mà kẻ mạnh là vua, chỗ cho tình . Sự lương thiện như một ngày nào đó sẽ trở thành vật cản đường cô , nhẹ thì vấp ngã, nặng thì mất mạng.
Du Phi Dao thích xen chuyện của khác, nhưng việc dẫn dắt Từ Thiến trải nghiệm ngày tận thế , dạy cô cách sinh tồn là điều cô hứa với Từ Diên. Kiếp , cô ghét nhất những kẻ nuốt lời, vì bất kể Từ Thiến nghĩ gì, cô cũng sẽ dạy cho Từ Thiến bài học .
Nói xong, cô Từ Thiến mà sang Dương Tuệ.
Dương Tuệ con gái như đau lòng, nhưng bà là vô lý, bà hiểu rõ Du Phi Dao và là vì cho con gái .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-truoc-tan-the-chuan-bi-vat-tu-de-chien-thang/chuong-224.html.]
Bà thậm chí còn rõ, nếu giao dịch với Từ Diên, thì dù hai con bà c.h.ế.t mặt Du Phi Dao, cô cũng sẽ chớp mắt lấy một cái.
Dương Tuệ buông tay!
Tống Hoan liếc Du Phi Dao, cũng buông tay, sang một bên, bởi vì hành động của Từ Thiến thật sự quá ngu ngốc!
Hàn Oánh vẫn còn chút do dự, nhưng Hàn Nguyên Chính trực tiếp kéo cô .
Từ Thiến ngã phịch xuống đất, xương cụt đau điếng, ba buông tay, cô mất điểm tựa suýt nữa ngã.
Im lặng dậy, cô về phía .
Những đứa trẻ cướp kẹo đang đ.á.n.h đ.ấ.m ồn ào, như thể chuyện từng xảy , thậm chí một lời cảm ơn xin !
Du Phi Dao thúc giục cô , mấy yên tại chỗ, ai gì.
Im lặng một lúc, Từ Thiến lấy kẹo trong túi , hét lớn về phía mấy đứa trẻ: "Chị còn kẹo nè, ai ăn ?"
Giọng lớp khẩu trang dày che khuất, vẻ ngột ngạt, nhưng mấy đứa trẻ ở đằng xa vẫn thấy, nhanh chóng chạy về phía .
Người chạy vẫn là đứa trẻ ở tòa nhà 9, đứa trẻ khi xảy thiên tai chắc chắn học trượt băng gì đó, chạy vững, dẫn đầu!
Đợi đến khi nó chạy đến mặt, Từ Thiến vươn tay túm lấy nó, mấy đứa trẻ phía nhận gì đó liền định bỏ chạy, nhưng tiếc là mặt băng quá trơn, thể dừng .
Từ Thiến túm một đứa trong tay, duỗi chân , ngáng đứa trẻ đang chạy đến phía , đứa ngáng đứa , mấy đứa trẻ ngã nhào thành một đống.