Du Phi Tinh đáp , mở cửa gió lạnh ập mặt run lên, mới khỏi phòng một lúc mà cảm thấy nhiệt độ giảm xuống thấp hơn nữa .
Du Phi Dao theo , cũng quan tâm hai chú ch.ó chạy ngoài, chạy thẳng xuống tầng 17.
Xuống đến nơi mới phát hiện mang theo chìa khóa, cũng lười lên lấy, trực tiếp dùng tay áo bọc tay gõ cửa, cửa phòng 1701 gõ ầm ầm, Du Phi Dao mở miệng gọi hai tiếng, gió lạnh từ cửa sổ hành lang bên cạnh tạt miệng cô.
May mà Triệu Dực là cảnh giác, mới gõ hai cái tiếng đáp từ bên trong.
Du Phi Dao kéo chặt áo khoác phao của , gõ hai cánh cửa còn .
Bên trong còn ai mở cửa, bầu trời đêm vang lên tiếng còi báo động.
Du Phi Dao phân biệt đây là loại còi báo động nào, nhưng âm lượng quả thật lớn, tiếng còi vang xa trong màn đêm yên tĩnh, cả thành phố dường như bừng tỉnh trong tiếng còi báo động.
Hai cánh cửa nhanh chóng mở , dù mặc quần áo dày nhưng vẫn cảm thấy lạnh thấu xương, thở phả đều biến thành làn khói trắng.
"Trời ơi... nhiệt độ thực sự giảm mạnh ! Mình cảm giác cơ thể như còn chút ấm nào nữa!"
Ánh đèn pin sáng lắm, chiếu mặt Tống Hoan khiến gương mặt cô trắng bệch: "Nhiệt độ khi nào xuống 0 độ ?"
Du Phi Dao gật đầu: "Lúc nãy xuống lầu thì nhiệt độ là 5 độ , lẽ cảnh báo nhiệt độ thấp đặt ở mức 0 độ."
Là Ninh Thành, ai cũng quen thuộc với khí hậu nơi đây. Thời điểm lạnh nhất cũng chỉ âm 10 độ, nhưng đó chỉ là thi thoảng, hơn nữa nhiệt độ giảm từ từ, thể thích nghi dần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-truoc-tan-the-chuan-bi-vat-tu-de-chien-thang/chuong-219.html.]
bây giờ nhiệt độ đột ngột giảm mạnh, tối qua khi ngủ nhiệt độ còn 20 độ, mà chỉ trong vài tiếng đồng hồ, nhiệt độ giảm nhanh như . Nếu kịp thời tỉnh dậy, thanh niên trai tráng thể còn trụ một lúc, nhưng già và trẻ nhỏ thể sẽ vì giảm nhiệt đột ngột mà chìm giấc ngủ vĩnh hằng.
Đang chuyện, Du Phi Dao bất giác khom xuống.
Bên cạnh, Triệu Dực cũng cầm đèn pin , chào hỏi Du Phi Dao một tiếng chạy xuống lầu, định cùng Ngô Kiệt gọi những khác trong tòa nhà dậy, mấy nhà trẻ tuổi c.h.ế.t đêm giao thừa, trong nhà chỉ còn già và trẻ nhỏ, chắc tự tỉnh .
Dương Tuệ thấy hai ngốc nghếch chuyện ở cửa thì lắc đầu: "Đừng ngây đó nữa, nhà , lạnh quá! Để nấu chút gừng cho hai đứa uống cho ấm ."
Tống Hoan đóng cửa bên , cùng Du Phi Dao nhà Dương Tuệ.
Du Phi Dao đóng cửa chính mà chỉ khép hờ .
Chờ Dương Tuệ nấu xong gừng, Triệu Dực và Du Phi Tinh mới mang theo lạnh bước nhà.
Du Phi Dao đưa cho mỗi một bát gừng hỏi: "Thế nào ?"
Triệu Dực bưng bát gừng, vội uống: "May mà cái chuông báo động , hầu hết đều . hai nhà chỉ còn già và trẻ con, dù chuông báo động cũng tỉnh . Chúng phá cửa , một đồng tử giãn , Ngô Kiệt gọi thêm mấy hỗ trợ, một lúc mới tỉnh ."
Nếu giúp đỡ, mấy chắc chắn sẽ c.h.ế.t.
Tòa nhà 9 tương đối dư dả về lương thực, hàng xóm láng giềng mâu thuẫn gì quá lớn, ngược vì chuyện phiên trực đêm mà thường xuyên qua , giống như một tập thể nhỏ, nhà nào việc gì thì những nhà khác đều tay giúp đỡ, giống như tối nay, những tỉnh dậy đều tự giác gọi những khác.