Đợi cô cắt tóc xong đang sấy, thì thấy Triệu Dực lấy áo mưa treo tường mặc .
"Em ?" Du Phi Dao hỏi.
Trên mặt Triệu Dực là vẻ tức giận che giấu , hít sâu một mới : "Em về xem ."
"Vậy em đợi chút, chị cùng em."
Tóc ngắn cái lợi là nhanh khô. Uống cạn bát canh gừng nguội, Du Phi Dao liền đeo ba lô lên, chuẩn ngoài.
Loại ba lô cô chuẩn nhiều.
Triệu Dực vốn cô đừng , tình hình bên trung tâm thương mại hiện tại vẫn rõ ràng, cô cần mạo hiểm theo, nhưng quá hiểu Du Phi Dao , khuyên cô đừng là chuyện thể.
Cõng xuồng cao su xuống lầu, đến cầu thang tầng 7, đúng lúc gặp Ngô Kiệt đang sức khuyên nhủ những cư dân đến trung tâm thương mại tìm .
Nói thì đúng là nhà bọn họ thần tiên phù hộ, mạng lớn nên mới thoát c.h.ế.t. Ban đầu, chính quyền tổ chức hoạt động , lũ trẻ con đều vui mừng khôn xiết, Ngô Kiệt cũng định dẫn vợ con xem, kết quả đến lúc sắp thì hai đứa nhỏ đau bụng, nên mới , ngờ vì thế mà thoát nạn.
Nhìn thấy Du Phi Dao và Triệu Dực từ lầu xuống, Ngô Kiệt như thấy vị cứu tinh: "Cô Du, hai định ngoài ?"
Trong cầu thang chỉ ánh sáng le lói của hai chiếc đèn pin, nhưng vẫn thể che giấu vẻ mặt chân thành của Ngô Kiệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-truoc-tan-the-chuan-bi-vat-tu-de-chien-thang/chuong-209.html.]
Thời tiết , ánh trăng, giờ ngoài mà đèn pin thì đúng là mò kim đáy biển, hai chắc chắn ngoài hẹn hò ! Tám chín phần là đến trung tâm thương mại xem tình hình.
Du Phi Dao gật đầu: "Ừ, Quản lý toà nhà Ngô cũng định ?"
Ngô Kiệt xua tay: "Không dám, dám, tay chân nhỏ bé thế , dám đến đó loạn."
Đám đông vốn đang om sòm bỗng chốc im lặng, ngay đó, mấy già lao đến, Du Phi Dao nhanh chân lách , bước một mạch bốn bậc thang né tránh. Cụ già tóm , suýt chút nữa thì đập đầu tường, may mà Triệu Dực nhanh tay đỡ lấy, nếu thì hậu quả khó lường.
"Mọi gì ?" Sắc mặt Du Phi Dao trầm xuống: "Ở đây lóc om sòm ích gì chứ? Còn tình hình bên đó như thế nào, đến đó tìm , cũng xem bản bao nhiêu tuổi , khi lúc chính quyền đang tổ chức cứu , mà đến đó, là cứu cứu những mắc kẹt ?"
Ngâm trong dòng nước lạnh lẽo suốt quãng đường dài, tâm trạng vốn , giờ thấy đám già bất chấp tất cả ở đây loạn, sự kiên nhẫn của Du Phi Dao gần như đạt đến cực hạn.
Lo lắng cho nhà thì thể thông cảm, nếu Du Phi Tinh xảy chuyện, lẽ cô còn sốt ruột hơn cả những . dù sốt ruột đến mấy cũng xem xét xem bản đủ khả năng đến đó tìm chứ?
Nhìn đám già yếu , đến đó chắc giúp gì, mà còn thể trở thành gánh nặng cho khác.
Lời thẳng thừng chút nể nang của cô khiến sắc mặt mấy già đổi liên tục, nhưng phần lớn đều im lặng, chỉ còn hai ba vẫn tràn đầy phẫn nộ.
"Cô thì cái gì, em trai cô thương ở nhà , nhà cô ai ở đó, nên mới đó mát mẻ ? Loại m.á.u lạnh vô tình, ích kỷ như cô thì hiểu gì về tình ..."