Dương Tuệ là cố chấp, thấy cô cũng tiện khuyên nữa.
Tống Hoan và Từ Thiến mỗi lấy một chiếc áo mưa, cùng Du Phi Dao lên tầng 18.
Tuy dùng d.a.o lọc xương , nhưng bên cạnh chỉ hai cô gái từng đ.á.n.h bao giờ, Du Phi Dao cảm thấy vẫn nên mang theo một con d.a.o dài hơn thì hơn.
"Trời ơi, chị Phi Dao chị còn nhiều bảo bối thế nữa cơ ."
Nhìn thấy nửa bức tường treo đầy d.a.o trong phòng chứa đồ, Từ Thiến kinh ngạc thôi.
Trên tường nhiều móc treo, treo đủ loại d.a.o lớn nhỏ, Từ Thiến liếc mắt qua, ít nhất cũng hơn hai mươi con.
Tống Hoan càng kinh ngạc đến mức nên lời.
Một lúc mới nuốt nước bọt, mặt mày nịnh nọt tiến lên xoa bóp vai cho Du Phi Dao: "Chị Du, chị xem... cái ... là..."
Du Phi Dao phất tay: "Hai đứa cứ chọn , nhưng chỉ chọn một con thôi."
Những con d.a.o đều là hàng đặt ở nước ngoài ngày tận thế, tuy thể bằng những con d.a.o cô vốn định mua trong nước, nhưng trong mắt những sành sỏi, những con d.a.o đủ dọa .
Hai hẹn mà cùng chọn một loại vỏ d.a.o Đường đao, Du Phi Dao cũng tiện tay lấy một con, đóng cửa mặc áo mưa ủng dặn dò hai .
"Đi nhận lương thực thể sẽ gặp cướp bóc, nếu thấy đông , chị sẽ lái xuồng máy bỏ chạy ngay. Xuồng của chị là xuồng quân dụng, những tên cướp dùng là xuồng chất lượng kém thị trường, chắc chắn đuổi kịp chúng . nếu ít , chị thấy thể đ.á.n.h , thì hai đứa chú ý, cảm thấy tay thì hãy rút dao, đừng cuống cuồng rút d.a.o mà c.h.é.m trúng , ngược còn thương."
Lời cô thẳng thắn, tận thế cũng cần thiết những lời khách sáo gì, những tên cướp cứ coi như là một, cho dù là chủ động cướp ép buộc cướp, chỉ cần cướp đến đầu cô, trong trường hợp cơ hội, cô sẽ tha cho bất kỳ tên nào.
Mặc xong quần áo, cô hướng dẫn cho hai một lượt tám động tác cơ bản của kiếm thuật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-truoc-tan-the-chuan-bi-vat-tu-de-chien-thang/chuong-183.html.]
Hai hào hứng theo, vung d.a.o vài cái.
Thấy họ học kha khá, Du Phi Dao lấy ba chiếc áo phao, mặc hết , ba mới khiêng xuồng xuống .
Xuống đến lầu thì gặp Hàn Nguyên Chính đang định thả xuồng cao su xuống nước.
Du Phi Dao ngạc nhiên : "Anh Hàn, đến căn cứ liên hợp ?"
Từ khi từ chối công việc phát lương thực, ở nhà dưỡng bệnh, Du Phi Dao còn gặp Hàn Nguyên Chính, với thể hình của Hàn Nguyên Chính là quân nhân xuất ngũ, dù nghĩ thế nào cũng thấy thể loại .
Hàn Nguyên Chính ừ một tiếng, ngẩng lên ba trang đầy đủ: "Mấy đứa định đấy?"
"Bọn em nhận lương thực, đây em ốm, vẫn nhận lương thực, Hàn ?"
Hàn Nguyên Chính trầm giọng : "Anh cũng nhận lương thực."
"Vậy thì trùng hợp quá, cất xuồng của , lên xuồng của bọn em cùng luôn."
"Được, cảm ơn."
Anh vớt xuồng lên, vác lên lầu.
Đợi , Tống Hoan liền ghé sát , nhỏ giọng bắt đầu buôn chuyện: "Trước đây Ngô Kiệt , con gái của Hàn Nguyên Chính c.ắ.t c.ổ tay tự tử."
"Sao thế?" Du Phi Dao ngạc nhiên hỏi.
"Anh ly hôn mà, vì ở trong quân đội thời gian về, nên con gái sống cùng vợ cũ. đó vợ cũ của tái hôn, cha dượng của con gái chút... hiểu ? Hàn Nguyên Chính thường xuyên cả năm trời về nhà một , đó phát hiện tính cách của con bé đổi nhiều, là hai năm lúc đón con gái về ăn Tết, bà nội của con bé phát hiện vết bầm tím nó..."