Có , cô lạnh đến mức chịu nổi, giường căn bản ngủ , lấy một chai rượu nhỏ giấu , nhấp từng ngụm nhỏ, đó cơ thể tuy ấm lên, nhưng cũng say, tỉnh dậy một giấc, đồ ăn ít ỏi tích trữ trộm sạch.
Cũng bởi vì chút đồ ăn nào, cô chỉ thể bất chấp cái lạnh ngoài tìm đồ ăn, kết quả suýt chút nữa c.h.ế.t ở bên ngoài.
Chuyện uống rượu say xỉn trong mạt thế gần như tương đương với việc tự sát.
Từ đó về , cho dù lạnh đến , cô cũng động rượu nữa.
Ngồi dựa lưng ghế suy nghĩ nhiều chuyện, Du Phi Dao đưa tay vỗ vỗ đầu , gạt bỏ những suy nghĩ tiêu cực xuất hiện trong đầu khỏi tâm trí.
Kiếp sẽ như nữa!
Cô tích trữ đủ vật tư, vì sợ gian đột nhiên biến mất, cho nên trong nhà cũng dự trữ ít đồ ăn, chỉ cần sống đến khi căn cứ chính thức thành lập, cho dù gian, thì kiếp cô cũng thể sống cùng với em trai.
Cuộc sống kiếp như , cứ mãi nghĩ đến những thứ ảnh hưởng đến tâm trạng thật sự là ngốc.
Ngồi ở cửa một lúc, cửa nhà tắm vang lên tiếng gõ cửa, Du Phi Dao , cầm bộ đồ ngủ của lên xem thử.
Rất , cuối cùng cũng là bộ đồ ngủ hình gấu con nữa, kiểu dáng cũng từ kiểu áo cổ tròn, chui đầu, biến thành kiểu áo cài cúc, mặc tiện.
Cài cúc áo cho , Du Phi Dao trực tiếp bảo ngoài, đổ nước trong xô ngoài cửa sổ, tránh tình trạng nước thải trào ngược lên, đó lấy cây lau nhà lau khô nước ở bên ngoài.
Làm xong những việc , khỏi cửa, Du Phi Dao cũng nhịn mà cảm thán, cô thật sự từng đối xử với em trai ruột của như .
"Được , bận rộn cả ngày , em mau ngủ , quần áo để đó, ngày mai bảo Tinh Tinh đến giặt." Vừa ngoài, Du Phi Dao dặn dò : "Buổi tối cũng đừng mà lộn xộn, cứ để đồ đạc ở đó, ngày mai dọn dẹp, nhà chị thường ăn sáng 8 giờ, em tự lên lầu ăn..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-truoc-tan-the-chuan-bi-vat-tu-de-chien-thang/chuong-165.html.]
Nói liên tục một tràng, Triệu Dực vẫn luôn kiên nhẫn đáp ứng.
Ra khỏi cửa, Du Phi Dao đầu , nghiêm túc : "Tiểu Lộc, cảm ơn em nhiều."
Cảm ơn kiếp giống như một vị hùng từ trời rơi xuống, kéo cô khỏi vũng bùn.
"Không chỉ là uống rượu, để chị một dọn dẹp tàn cuộc , gì mà cảm ơn."
Triệu Dực cô.
Ánh sáng của đèn pin sáng lắm, ánh đèn mờ ảo, bốn mắt , trong lòng dâng lên một cảm giác kỳ lạ.
Rõ ràng cô đang , nhưng Triệu Dực cảm thấy cô đang .
Ánh mắt đó, giống như là đang xuyên qua cơ thể , một khác .
Bữa sáng hôm là do Du Phi Tinh nấu, sáng sớm dậy lục tung tủ tìm nguyên liệu nấu ăn để nấu bữa sáng bổ dưỡng cho em Tiểu Lộc.
Ba nhà họ Tống trời hửng sáng tỉnh dậy, trở về nhà.
Du Phi Dao đêm qua ngủ ngon giấc, ở phòng khách, khiến cho cô cảm giác an , tuy rằng đều là những đáng tin cậy, nhưng vẫn cảm giác như là trở kiếp .
Nằm giường tuy rằng thể nhanh chóng chìm giấc ngủ, nhưng ngủ dễ tỉnh, sự cảnh giác đó dường như khắc sâu trong xương tủy.