Khi ông còn đang nghĩ cách thoát , nghĩ xem bắt Cố Tiểu Khê, giữ cô "bình m.á.u sống", thì Cố Tiểu Khê kéo ông khỏi con hẻm, lôi thẳng lên đại lộ.
Cảnh tượng thật sự quá mức kinh dị, khiến ít đường chứng kiến mà sững sờ.
Thậm chí, khá nhiều tụ xem.
"Em gái , em kéo một ông lão thế ? Làm là ! thấy đầu ông chảy m.á.u ."
" đó! Đối xử với già tình thương, em thế là thể bắt đấy."
Khi đường bắt đầu bàn tán xôn xao, vẻ mặt ông lão lập tức đắc ý.
mặt vẫn giữ nguyên vẻ đáng thương, khổ sở cầu xin: " đó! Cô bé , với cô oán thù gì, đối xử với như ? Hơn nữa, mà, hề quen cô."
Lời thốt , xem bu quanh càng lúc càng đông, tiếng chỉ trích Cố Tiểu Khê cũng ngày càng nhiều.
Cố Tiểu Khê đợi đến khi đủ , mới lên tiếng: "Mọi đừng để ông lừa nhé! Ông là tội phạm g.i.ế.c , còn là kẻ phóng hỏa nữa. Trên còn mang theo độc d.ư.ợ.c với dao. dám chạm ông , chỉ dám kéo như vầy thôi. Ai chạy nhanh một chút, ơn báo công an giúp với! nhất định thể để tên g.i.ế.c , kẻ phóng hỏa trốn thoát!"
Mọi xung quanh đến đây thì choáng váng: "G.i.ế.c... g.i.ế.c hả... Không... chứ..."
" mà lừa các gì! Nếu là kẻ , còn dám kéo ông giữa đường thế ? sợ bắt chắc? còn dám kêu báo công an nữa đó!"
Chuỗi phản ứng liền mạch của Cố Tiểu Khê lập tức khiến đám đông bừng tỉnh.
" ! Chắc chắn là cô bắt tội phạm thật, thì dám bảo chúng báo công an."
" ! xe đạp! đạp xe báo công an giúp cô!"
Chẳng bao lâu xung phong chạy báo án.
Ông lão ngẩn , ngờ Cố Tiểu Khê tung chiêu như thế .
Ông nghiến răng, hai chân dồn lực giãy giụa kéo sợi dây thừng nhưng vẫn thoát , gào lên: " kẻ g.i.ế.c ! kẻ g.i.ế.c !"
Cố Tiểu Khê vô cùng bình tĩnh: "Kẻ g.i.ế.c thì tự nhận là kẻ g.i.ế.c ? Ông trốn chạy suốt ngần năm khi phóng hỏa ở Thân thành, bây giờ cũng đến lúc chịu phán xử ."
Ông lão nghiến răng, gằn từng chữ đầy căm hận: "Lửa đó phóng!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/993.html.]
Cố Tiểu Khê để tâm: "Đã hơn một mặt chỉ rõ chính ông là hung thủ. Ông phóng hỏa thiêu c.h.ế.t bốn vô tội, còn khiến ít thương. Loại như ông, thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật ?"
Ông hoảng hốt, luống cuống: " mà, phóng hỏa, thật sự ! Cô thả , kể cô chuyện năm đó!"
Cố Tiểu Khê chẳng buồn , vẫn kiên quyết áp giải ông đến đồn công an.
Ông lão , cho lão nếm chút đau khổ, trong lòng cô thật sự nuốt trôi cục tức .
May là đang ở Lam Tinh, cô còn giữ ý thức pháp luật, thể g.i.ế.c . Chứ nếu , cô chẳng ngại tự tay.
Nói cho cùng, chỉ là cho lão đập đầu đá vài , chịu chút đau đớn thể xác, thế là cô quá bụng !
Phía chỉ một chạy báo công an, kịp để Cố Tiểu Khê lôi lão đến tận nơi, của đồn công an lái xe đến.
Cứ thế, cả Cố Tiểu Khê và ông lão đưa về đồn công an.
Cũng lúc đó, Cố Tiểu Khê tranh thủ thông báo cho Lục Kiến Sâm một tiếng qua Quang Não.
Tại đồn công an, ông lão ban đầu lóc t.h.ả.m thiết với các đồng chí công an, định lật ngược tình thế, vu cho Cố Tiểu Khê tội ngược đãi già.
Cố Tiểu Khê chỉ một câu khiến khí cả đồn công an đổi hẳn: "Đồng chí công an, là Cố Tiểu Khê – trợ giảng và cũng là bác sĩ của Trường Quân đội Tây Ninh. Các kỹ hình dáng ông lão , phát hiện ông giống hệt cha của thầy Ninh, đặc vụ từng trộn trường chúng năm ngoái. Khuôn mặt cũng . Quan trọng nhất là: lúc ở quán ăn quốc doanh, gương mặt ông như bây giờ. nhỏ một ít dung dịch đặc chế lên mặt ông , mới lộ diện mạo thật như bây giờ."
Lời dứt, khí trong đồn công an liền đổi .
Chuyện từng đặc vụ trộn Trường Quân đội Tây Ninh, bọn họ đều từng qua.
Hơn nữa, khi đó còn một ông lão chạy thoát, bọn họ cũng chuyện .
Giờ bác sĩ Cố ông lão mặt chính là kẻ chạy trốn lúc đó, thì thể xem nhẹ.
Kết quả, dù ông gào khản cổ, các đồng chí công an vẫn kiên quyết giam giữ ông .
Khoảnh khắc áp giải , ánh mắt ông Cố Tiểu Khê hệt như tẩm độc.
Ông thật sự ngờ, đến tận đồn công an , Cố Tiểu Khê nhắc gì đến vụ cháy năm xưa ở Thân thành.
Nga
Chuyện ở Thân thành xảy quá lâu, giờ khó mà tìm chứng cứ buộc tội.
một khi dính đến phận đặc vụ, thì ông thật sự hết đường chối cãi.