Trọng sinh về thập niên 70: Được chiến thần sủng tận trời - 962

Cập nhật lúc: 2025-12-12 05:42:08
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Kiều Dương mắt tinh, nhận đây là hoa giả tổng hợp, liền tò mò hỏi Bạch Nguyên Vũ.

"Chú Bạch, ông nội chú thích hoa giả lắm ạ? Sao trồng hoa thật?"

Cố Tiểu Khê gật đầu đồng tình.

Con gái đúng là cái miệng ý nghĩ trong lòng luôn.

Bạch Nguyên Vũ nhịn , đáp: "Câu hỏi đấy, lát nữa con hỏi ông nội chú nhé!"

Cố Tiểu Khê: "..."

Sao cứ cảm giác đang dụ con nít ?

Đi qua khu vườn, cuối cùng cũng tới cửa chính đại sảnh nhà họ Bạch.

Ờm... cửa khắc rồng khắc phượng, thôi thấy oai phong.

Thậm chí, hình rồng cửa còn thể chuyển động như đang bơi lượn cánh cửa !

Lục Tinh Thần kìm bước lên sờ thử: "Trên cửa còn gắn cơ quan nữa ?"

Bạch Nguyên Vũ gật đầu: "Chứ còn gì! Con rồng là kiệt tác của ông nội chú đấy, lát nữa nhớ khen ông nhiều nhiều nha."

Mấy ông già đúng là thích khen mà!

Vào đến phòng khách, gian bên trong rộng thật sự, cứ như phòng chờ tàu .

Dãy sofa dài cực đại cả căn phòng trông phần trống trải.

Nhiệt độ trong nhà , ở một góc còn đặt một bể cá cảnh .

Bể cá bên trong nuôi nhiều loài cá sặc sỡ màu sắc, trông cực kỳ bắt mắt.

mà, Cố Tiểu Khê ngắm một lúc phát hiện một vấn đề...

Những con cá cũng là cá tổng hợp ?

, là loại sẽ c.h.ế.t .

Vậy nên, chỗ thật sự chỉ là cảnh quan nhân tạo thôi ?

Một gian rộng như thế, dùng kiểu phí quá ?

"Em gái Tiểu Khê, nghỉ một chút, rót cho nhé."

Bạch Nguyên Vũ ngẩng đầu gọi lên tầng: "Đại Bạch, mang xuống đây."

Cố Tiểu Khê tò mò lên tầng.

Rồi cô thấy một con robot từ lầu xuống, tay cầm một ấm và bốn cái tách.

Bạch Nguyên Vũ cầm lấy ấm và tách, rót cho mỗi một tách .

Lục Kiều Dương và Lục Tinh Thần thì hứng thú với cho lắm, nên cứ chằm chằm con robot .

Không là tụi nhỏ từng thấy robot, nhưng robot nhà chú Bạch rõ ràng khác hẳn với những cái mà chúng từng thấy.

Bởi vì... con robot nhiều tay.

Đếm thử một chút, đến chín cái tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-thap-nien-70-duoc-chien-than-sung-tan-troi/962.html.]

Cố Tiểu Khê thật cũng thấy thiết kế kỳ lạ, nhưng cô gì cả.

Bạch Nguyên Vũ biểu cảm của em gái Tiểu Khê, nhịn : "Có em thấy con robot ... tay nhiều ?"

Cố Tiểu Khê liếc : " nhiều thật."

"Cái cũng là kiệt tác của ông nội đấy. Ông bảo rằng tay nhiều thì nhiều việc, tay nhiều thì thông minh hơn."

Cố Tiểu Khê: "..."

gì nữa.

Cô cảm giác nếu thêm câu nào, thì Bạch Nguyên Vũ sẽ tiếp tục bán ông nội mất.

Lục Kiến Sâm lúc cũng bật , bởi vì thấy một thứ thú vị khác.

Nga

Một con gà mái tổng hợp từ lầu xuống, qua thì trông cũng khá giống thật.

Chỉ là ánh mắt con gà kỳ, lông gà cũng tự nhiên, lúc mới nhận đó là đồ giả.

Anh thật sự hiểu nổi, tại nhà của Bạch Nguyên Vũ bày nhiều thứ tổng hợp như thế.

Lục Tinh Thần thấy thì chẳng hề giữ kẽ như ba , gần như là thốt lên ngay: "A! Gà tổng hợp! Chú Bạch, ông nội chú thích nuôi gà ? Hay là tụi con tặng ông một con gà thật nhé? Là loại đẻ trứng luôn đó!"

Bạch Nguyên Vũ thì lớn: "Ừ, chút nữa ông nội chú về, con cứ hỏi thử xem ông món quà nhé."

Cố Tiểu Khê thì tới, tóm lấy con gà tổng hợp .

Sau đó cô sờ soạng một lúc, mở phần m.ô.n.g của con gà .

Khi thấy bên trong tới mười quả trứng gà đẻ từ gà thật, cô sững .

Ông nội Bạch Nguyên Vũ đang chơi trò "gà tổng hợp đẻ trứng thật" ?

là một ông lão tinh nghịch chính hiệu!

"Trứng gà , ông nội còn nỡ ăn." Bạch Nguyên Vũ với vẻ bất lực.

Nghe xong, Cố Tiểu Khê ngay lập tức lấy từ gian một giỏ trứng đầy ắp.

"Sau bảo ông nội cứ ăn thoải mái, đừng tiếc nữa."

Nụ của Bạch Nguyên Vũ còn nở trọn môi, thì bên ngoài vang lên một giọng già nua nhưng vang dội đầy nội lực: "Bạch Nguyên Vũ, thằng nhóc thối nhà mày đang phá hoại danh tiếng của ông nữa đúng ?"

Bạch Nguyên Vũ lập tức bật dậy: "Hahaha, ông nội, ông gì thế chứ! Làm cháu dám phá hoại danh tiếng của ông ! Cháu chỉ đang kể với gia đình em gái Tiểu Khê rằng ông là một thú vị thôi mà!"

Cố Tiểu Khê tiếng bèn ngoài, chỉ thấy một ông lão mặc áo vải trắng, râu bạc phơ, đang mỉm bước phía họ.

Phải thế nào nhỉ, cảm giác đầu tiên khi thấy ông là... hiền từ. Trên ông toát một sức hút đặc biệt khiến cảm thấy thiện.

Có lẽ cũng vì điều mà hai đứa trẻ thấy ngại ngùng, lập tức chào hỏi.

"Chào ông cụ Bạch ạ!"

Bạch Kỳ Thiên ha ha: "Tốt, , chào các cháu nhé!"

Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm cũng vội dậy, lễ phép chào hỏi.

"Chào ông Bạch ạ!"

Bạch Kỳ Thiên quan sát Cố Tiểu Khê và Lục Kiến Sâm một lượt, hiền hòa : "Quả nhiên là đôi trai tài gái sắc. Con bé trông lanh lợi, là đứa nhỏ ."

Loading...